Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2005.2 - Chương 2005.2008

2005: “vũ Trụ Hỗn Độn Cũng Nguy Hiểm!”


Diệp Huyên cảm thấy khó hiểu: “Tại sao?”Người con gái nói: “Bởi vì nếu còn đi tiếp thì có lẽ các ngươi sẽ chết”.

Diệp Huyên hơi cau mày lại: “Tại sao?”AdvertisementNgười con gái nói: “Phía trước là một cứ điểm không gian của đại thế giới Huyền Hoàng, có cường giả siêu cấp trấn thủ!”Diệp Huyên hỏi: “Cứ điểm không gian? Là ý gì?”Người con gái nhìn Diệp Huyên: “Vũ trụ hỗn độn lạc hậu như thế sao?”Diệp Huyên: “! ”Người con gái nói: “Đại thế giới Huyền Hoàng đã lập rất nhiều cứ điểm không gian ở toàn bộ vũ trụ Tứ Duy.


Có những cứ điểm không gian này, người của đại thế giới Huyền Hoàng có thể nhanh chóng đi đến nhiều nơi của vũ trụ Tứ Duy.

Mà cách đây không xa, ở đó có một cứ điểm không gian của đại thế giới Huyền Hoàng.

Nếu các ngươi còn đi tiếp thì sẽ kinh động đến cường giả đóng giữ ở đó, mà những người không được sự cho phép mà tiến vào đường hầm không gian của đại thế giới Huyền Hoàng thì sẽ bị họ gi3t chết”.

Diệp Huyên nhìn người con gái: “Không phải cô cũng ở trong đường hầm không gian đó sao?”Người con gái nhẹ giọng nói: “Ta nộp tiền!”Diệp Huyên: “! ”Ánh mắt của người con gái đột nhiên dừng lại ở chỗ Tiểu Thất: “Nàng ta là kiếm tu?”Diệp Huyên gật đầu.

Người con gái trầm giọng nói: “Nàng ta mang đến cho ta một cảm giác rất nguy hiểm!”Diệp Huyên vội vàng hỏi: “Còn ta?”Người con gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi mang đến cho ra cảm giác rất ngu ngốc!”Diệp Huyên: “! ”Người con gái nói: “Đi đây!”Nói xong, nàng ta bước về phía vũ trụ hỗn độn.

Lúc này, Diệp Huyên chợt nói: “Vũ trụ hỗn độn cũng nguy hiểm!”Người con gái dừng bước, nàng ta nhìn Diệp Huyên, hắn vừa cười vừa nói: “Thật đấy!”Cảnh giới của người con gái trước mắt có lẽ là Đế Cảnh, nếu như nàng ta đến vũ trụ hỗn độn để cướp bóc, vậy thì chắc chắn sẽ chết nghẻo luôn!Cường giả Đế Cảnh không thể hống hách lộng hành ở vũ trụ hỗn độn.


Người con gái nói: “Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở!”Nói xong, nàng ta bước nhanh rồi biến mất ở nơi cách đó không xa.

.

2006: “Một Số Cảm Ngộ Trong Kiếm Đạo”.


Diệp Huyên trầm ngâm ngay tại chỗ.

Xem ra người đến vũ trụ hỗn độn sẽ càng ngày càng nhiều, mà những người đến đó, có một số người có lẽ chỉ là đến xem xem thế nào, nhưng chắc chắn phần nhiều là đến kiếm chác.

Cướp bóc!

Advertisement

Thế giới này chính là như vậy, không phải là ngươi cướp của ta thì chính là ta cướp của ngươi!

Mà bây giờ vũ trụ hỗn độn chắc chắn đã trở thành mục tiêu của đại thế giới Huyền Hoàng.

Tất nhiên Diệp Huyên hắn cũng trở thành đối tượng số một bị cướp của vũ trụ này!

Ai bảo hắn có một món chí bảo của Ngũ Duy chứ?

Đúng lúc này, Tiểu Thất đột nhiên mở to hai mắt.

Diệp Huyên thu hồi ý nghĩ rồi nhìn về phía Tiểu Thất, Tiểu Thất đứng lên sau đó nói: “Đến cứ điểm không gian của bọn họ!”

Nói xong, nàng ta đi về phía xa xa đó.

Diệp Huyên đi theo sau, hắn hỏi: “Đột phá cái gì rồi?”


Tiểu Thất nói: “Một số cảm ngộ trong kiếm đạo”.

Dứt lời, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn nghe không?”

Diệp Huyên cười nói: “Muốn!”

Tiểu Thất vừa đi vừa nói: “Kiếm tu, thật ra thứ phải tu chính là tâm, cũng chính là kiếm tâm. Tâm như thế nào thì người như vậy, kiếm như vậy. Ngày nào ta cũng sẽ tự vấn tâm một lần”.

“Vấn tâm?”

Diệp Huyên hơi cau mày lại: “Nghĩa là gì?”

Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: “Là tự suy ngẫm, tâm sẽ không lừa ngươi, mỗi ngày hãy tự vấn, chỉ thẳng vào lòng mình!”

Diệp Huyên trầm ngâm.

Thật ra lòng người có mặt thiện nhưng cũng có mặt tối.

Mà mặt tối này rất nhiều người căn bản không dám đối mặt, vẫn luôn trốn tránh.

Trốn tránh không có nghĩa là nó không tồn tại, ngược lại càng trốn tránh thì nó càng tối tăm!


2007: “Các Ngươi Đến Từ Vũ Trụ Hỗn Độn?”


Đúng lúc này, Tiểu Thất và Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, trước mặt bọn họ một trăm trượng có một cửa động màu đen, ngoài cửa động là một mảnh tinh không.

Đến điểm cuối rồi!

Nhưng không phải là đến đại thế giới Huyền Hoàng mà là đến một cứ điểm không gian của đại thế giới Huyền Hoàng!

Advertisement

Sau khi Diệp Huyên và Tiểu Thất ra khỏi đường hầm không gian, một bánh xe cực lớn xuất hiện trước mặt hắn và Tiểu Thất, bánh xe dài rộng mấy nghìn trượng, toàn thân đen kịt, chầm chậm xoay chuyển.

Tiểu Thất nhìn bánh xe đó thì nhẹ giọng nói: “Đây chính là cứ điểm không gian sao?”

Diệp Huyên cũng hơi hiếu kỳ mà nhìn bánh xe đó, trên bánh xe có gần mấy nghìn trận truyền tống không gian.

Đây là bảo vậy cấp gì?

Diệp Huyên nói: “Hủy diệt cứ điểm không gian này thì có lẽ tạm thời người của đại thế giới Huyền Hoàng sẽ không thể đến được chỗ chúng ta”.

Tiểu Thất nhìn cứ điểm không gian một lượt, sau đó khẽ nói: “Không hủy, mang nó đi!”

Diệp Huyên nhìn Tiểu Thất, Tiểu Thất nói: “Mang về cho Công Tông nghiên cứu!”

Diệp Huyên: “...”

Đúng lúc này, một ông lão mặc áo bào đen xuất hiện trước mặt hai người họ.


Ông lão mặc áo bào đen nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Các ngươi đến từ vũ trụ hỗn độn?”

Diệp Huyên gật đầu.

Ông lão mặc áo bào đen nheo hai mắt lại: “Đến chịu chết sao? Ngươi...”

Đúng lúc này, Diệp Huyên bỗng nhiên biết mất.

Vù!

Một tiếng kiếm xẹt qua.

Trước mặt Diệp Huyên, sắc mặt của ông lão mặc áo bào đen đó hoàn toàn thay đổi. Ông ta không ngờ rằng Diệp Huyên lại trực tiếp ra tay, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, ông ta chỉ có thể dùng hai tay đỡ về phía trước theo bản năng.

Mà chiêu kiếm của Diệp Huyên vừa hạ xuống, hai tay của ông ta lập tức bị chém nát.

Ầm ầm!

Trong giây phút hai tay bị chém nát, cả người ông ta bay ngược ra xa, toàn thân ông ta cũng bị nổ tan tác.

Lúc ông ta chỉ còn lại linh hồn, Diệp Huyên lại xuất kiếm lần nữa.

Nhất Kiếm Định Hồn!


2008: Tuyệt Sát Kiếm Trận!


Chiêu kiếm này cố định linh hồn của ông ta ngay tại chỗ.

Ông lão mặc áo bào đen nhìn Diệp Huyên, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ: “Ngươi...”

Mà bấy giờ, Diệp Huyên vung tay phải lên, kiếm Trấn Hồn xuyên thẳng vào giữa hàng lông mày của linh hồn ông lão. Trong phút chốc, linh hồn ông ta đã bị hấp thụ sạch sẽ!

Advertisement

Sau khi hấp thụ hết linh hồn của ông lão mặc áo bào đen, trong đầu Diệp Huyên vang lên giọng nói hưng phấn của Tiểu Hồn: “Cảm ơn Tiểu chủ!”

Diệp Huyên cười nói: “Vui thế hả, không phải lại sắp đột phá chứ?”

Tiểu Hồn nói: “Nếu như hấp thụ thêm mấy cường giả cấp bậc này nữa thì thật sự có thể thăng cấp đấy!”

Diệp Huyên cười nói: “Sẽ có cơ hội thôi!”

Tiểu Hồn nói: “Cảm ơn Tiểu chủ!”

Nói xong, nó hóa thành một đường ánh kiếm quay trở lại cơ thể Diệp Huyên.

Mà lúc này, mấy luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên xông về phía Tiểu Thất và Diệp Huyên.

Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn, trong không trung, ba ông lão không biết xuất hiện từ lúc nào, mỗi một người đều là cường giả trên Đế Cảnh.


Ông lão cầm đầu lạnh lùng nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Người của vũ trụ hỗn độn tới?”

Tiểu Thất nhẹ nhàng giậm chân phải xuống một cái

Vù!

Một tiếng kiếm reo vang vọng tinh không!

Trong khoảnh khắc Tiểu Thất xuất kiếm, Diệp Huyên chợt nhún người nhảy một cái rồi đánh ra một quyền.

Táng Quyền!

Một quyền đánh ra, không gian mấy nghìn trượng xung quanh lập tức rung chuyển, một ông lão trong số đó bị cú đấm này của Diệp Huyên đánh bay ra xa gần nghìn trượng!

Mà ông lão này vừa dừng lại thì chín thanh kiếm đã đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu, nhìn thấy chín thanh kiếm này, sắc mặt ông ta chợt thay đổi. Ngay sau đó, vô số ánh kiếm lập tức nhấn chìm ông ta.

Tuyệt Sát Kiếm Trận!

Đối mặt với cường giả cấp bậc này, ngay khởi đầu Diệp Huyên đã sử dụng toàn lực!

Ánh kiếm đó trực tiếp xé nát không gian xung quanh ông lão đó, mà ông lão ở trung tâm thì càng bị Tuyệt Sát Kiếm Trận này chém thành vô số mảnh vụn! Linh hồn của đối phương đang định chạy trốn, nhưng Diệp Huyên đã rút kiếm Trấn Hồn ra.

Trong phút chốc, linh hồn của ông ta bị kiếm Trấn Hồn hấp thụ sạch sẽ!

Bình Luận (0)
Comment