Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2213.2 - Chương 2213.2216

2213: Làm Phiền Rồi!


Diệp Huyên khẽ nói: “Trước đó khi chúng ta đến, người đàn ông trung niên kia nói đại diện cho Huyền Hoàng chủ hoan nghênh chúng ta…”Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Nếu chúng ta nhận được sự đồng ý của Huyền Hoàng chủ này thì có thể thu phục được lòng người ở Bắc Cảnh này, người Bắc Cảnh bây giờ vẫn còn chút kháng cự với chúng ta”.

Diệp Huyên nói: “Ta đến Huyền Hoàng giới một chuyến”.


AdvertisementThượng Quan Tiên Nhi hơi sững người, sau đó vội lắc đầu: “Không được, chúng ta còn chưa biết ý đồ thực sự của bên đó, nếu ngài đi nhỡ đâu có chuyện gì…”Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta không thể rụt đầu ở đây!”Nói xong, hắn đứng dậy khẽ nói: “Nếu Huyền Hoàng giới này đã tỏ rõ thiện ý thì đương nhiên chúng ta phải có gì đó đáp lại mới được.

Hơn nữa, chúng ta đến đây không phải muốn trở thành kẻ địch của toàn bộ người đại thế giới Huyền Hoàng, nếu có thể thì vẫn nên kéo thêm nhiều đồng minh.

Cứ bắt đầu từ Huyền Hoàng giới này đi!”Như nghĩ đến gì đó, hắn nhìn sang Thượng Quan Tiên Nhi: “Chuẩn bị cho ta lễ vật, ừ, không cần quá trang trọng, nhưng phải đẹp mắt!”Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Diệp Huyên: “Ngài muốn làm gì…”Diệp Huyên cười nói: “Sau này cô sẽ biết thôi”.

Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Được!”Nói xong, nàng ấy quay người rời đi.

Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Diệp Huyên rời khỏi Thiên Giang Thành sau đó đi về phía Huyền Hoàng giới.

Trong đám mây, Diệp Huyên ngự kiếm để đi, hắn không hề che giấu hơi thở.

Tình hình hiện tại của hắn thì người bình thường không dám đến tìm hắn, người đến tìm hắn thì không phải người thường, vì vậy che giấu hơi thở cũng vô dụng.

Ước chừng nửa canh giờ sau, đột nhiên Diệp Huyên dừng lại, trước mặt hắn không xa bỗng xuất hiện một thanh niên, thanh niên mặc áo choàng dài màu đen, tay phải cầm trường thương.

Người thanh niên nhìn Diệp Huyên: “Nghe nói kiếm đạo các hạ vô song, tại hạ xin được lĩnh giáo!”Diệp Huyên mở lòng bàn tay, kiếm Thiên Tru xuất hiện trong tay hắn, hắn nhìn người thanh niên: “Đến đi!”Người thanh niên nhìn kiếm Thiên Tru trong tay Diệp Huyên, trầm mặc.

Một lúc sau, người thanh niên lại nói: “Ta không dùng thương, ngươi cũng không dùng kiếm, có được không?”Diệp Huyên gật đầu: “Có thể!”Vừa dứt lời, đột nhiên tháp Giới Ngục xuất hiện giữa hàng mày hắn, ngay sau đó, một áp lực mạnh mẽ bao trùm lấy người thanh niên.


Người thanh niên trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng hắn ta ôm quyền: “Xin lỗi, đã làm phiền rồi”.

Nói xong, hắn ta đã quay người biến mất nơi chân trời.

Làm phiền rồi!.

2214: “Đỡ Lấy Một Quyền Của Ta!”


Người đàn ông cầm thương đi mất không chút do dự,

Ngay lúc này, đột nhiên Diệp Huyên xuất hiện trước mặt người đàn ông cầm thương, hắn nhìn người đàn ông đó: “Phải xưng hô thế nào?”

Người đàn ông cầm thương nói: “Bắc Minh!”

Advertisement

Diệp Huyên hỏi: “Tại sao lại đến khiêu chiến ta?”

Người đàn ông cầm thương nhìn Diệp Huyên: “Ta đến từ Bắc Cảnh”.

Bắc Cảnh!

Diệp Huyên cười nói: “Ngươi đến là để báo thù cho Bắc Cảnh Vương?”

Bắc Minh lắc đầu: “Chỉ là muốn đấu với ngươi một trận”.

Diệp Huyên nhìn Bắc Minh: “Đỡ lấy một quyền của ta!”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên lao lên.

Đối diện với Diệp Huyên, Bắc Minh khẽ nheo hai mắt, hắn ta khom người, không gian dưới chân lập tức lõm vào, ngay sau đó, hắn ta cầm thương lao mạnh về phía trước.

Ầm ầm!

Khi cây thương lướt qua, không gian lập tức bị xé rách!


Mà lúc này, quyền của Diệp Huyên cũng đã đến.

Táng Quyền!

Quyền vừa đánh xuống thì Bắc Minh ở trước mặt Diệp Huyên đã bị đẩy lùi hơn trăm trượng trong chớp mắt.

Sau khi dừng lại, Bắc Minh nhìn tay phải của mình, lúc này cả cánh tay phải của Diệp Huyên đã bị đánh nát!

Thoáng chốc trầm mặc, Bắc Minh ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên: “Ta không đánh lại ngươi!”

Nói xong, hắn ta quay người rời đi!

Nhưng ngay sau đó hắn lại dừng lại: “Cảm tạ ngươi không đại khai sát giới ở Bắc Cảnh”.

Diệp Huyên cười nói: “Nhưng nếu như các ngươi thắng thì người của các ngươi sẽ đại khai sát giới ở vũ trụ hỗn độn, không phải sao?”

Bắc Minh trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Không phải tất cả người Bắc Cảnh đều là kẻ tham lam, đương nhiên, những điều này đã không còn ý nghĩa gì, bây giờ ngươi là Bắc Cảnh chủ, hy vọng sẽ đối đãi tử tế với Bắc Cảnh”.

Vừa dứt lời hắn ta đã bước nhanh biến mất ở nơi xa.

Diệp Huyên đứng tại chỗ im lặng một lúc sau đó cũng biến mất.

Một canh giờ sau, Diệp Huyên đã đến Huyền Hoàng giới!

Huyền Hoàng giới cách Bắc Cảnh không quá xa!


2215: Thuộc Hạ!


Gặp Huyền Hoàng chủ!

Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Gặp Huyền Hoàng chủ làm gì?”

Diệp Huyên cười nói: “Các hạ cứ việc đi thông báo là được”.

Advertisement

Ông lão im lặng một lúc, sau đó quay người rời đi.

Ước chừng sau nửa khắc, đột nhiên ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Huyền Hoàng chủ cho mời!”

Diệp Huyên gật đầu: “Xin dẫn đường!”

Rất nhanh sau đó, theo sự dẫn dắt của ông lão, Diệp Huyên đã đến thành chủ của Huyền Hoàng giới: Huyền Hoàng Thành.

Huyền Hoàng Thành, là thành đầu tiên của Huyền Hoàng giới, toà thành này dài đến gần nghìn dặm, hơn nữa còn lơ lửng trong không trung.

Nhìn Huyền Hoàng Thành trước mắt, Diệp Huyên cũng bị chấn động!

Toà thành này… Là toà thành lớn nhất từ trước đến giờ hắn được thấy.

Lúc này, ông lão đột nhiên nói: “Diệp công tử, mời!”

Diệp Huyên gật đầu, rất nhanh sau đó, hắn và ông lão đi vào trong thành, bên trong thành rất phồn hoa, hơn nữa người đi lại rất nhiều, rất náo nhiệt.

Không lâu sau, ông lão đưa Diệp Huyên đến Huyền Hoàng điện.


Ông lão làm động tác tay ra ý mời.

Diệp Huyên đi vào đại điện. Đại điện vô cùng xa hoa, sàn nhà được làm bằng loại đá không biết tên, bước lên trên rất mềm mại, thật sự thoải mái.

Ở phía cuối, nơi đó có một cô gái đang ngồi, cô gái ước chừng hai mươi sáu, hai mươi bảy, nàng ta mặc trường bào màu tím, giữa hàng mày có một chấm đỏ, nàng ta cứ ngồi ở đó như vậy.

Yếu ớt!

Đây là cảm giác đầu tiên về cô gái đó của Diệp Huyên.

Bởi vì cả gương mặt cô gái trông trắng nhợt một cách lạ thường, không phải kiểu trắng nhợt bình thường!

Trong lòng Diệp Huyên có chút kinh ngạc, bởi vì hắn không ngờ được Huyền Hoàng chủ lại là một cô gái.

Hơn nữa, hơi thở Huyền Hoàng chủ này vô cùng yếu ớt, yếu đến mức giống như một người bình thường.

Diệp Huyên không nghĩ nhiều, bởi vì hắn đã đi đến trước mặt cô gái.

Phía sau Diệp Huyên, ông lão kia cứ nhìn hắn như vậy.

Diệp Huyên dừng bước, hắn khẽ thi lễ với cô gái: “Thuộc hạ Diệp Huyền, ra mắt Huyền Hoàng chủ!”

Thuộc hạ!

Nghe vậy, ánh mắt cô gái chợt có chút kinh ngạc, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử miễn lễ!”

Âm thanh rất nhỏ, cũng rất yếu ớt.


2216: “Ta Sẽ Quản Lý Bắc Cảnh Thật Tốt”.


Cô gái quan sát Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Lần này Diệp công tử đến là vì chuyện gì?”

Diệp Huyên khẽ thi lễ: “Ta là người thẳng thắn, cũng không vòng vo với Huyền Hoàng chủ nữa. Lần này đến đây là muốn được Huyền Hoàng chủ công nhận”.

Cô gái khẽ cười: “Diệp công tử căn bản không cần ta công nhận!”

Advertisement

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta cần!”

Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn danh chính ngôn thuận!”

Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái chỉ cười không nói.

Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ta nguyện tôn các hạ là Huyền Hoàng chủ”.

Cô gái nhìn thẳng Diệp Huyên, qua một lúc lâu, đột nhiên nàng ta nhìn ông lão cách đó không xa: “Chiêu cáo đại thế giới Huyền Hoàng, từ thời khắc này, Diệp Huyên là Vương của Bắc Cảnh, ngoài ra, phong Diệp thành chủ là Vương thượng Vương, trong chư Vương, hắn là người đứng đầu!”

Nghe vậy, sắc mặt ông lão cách đó không xa chợt thay đổi.

Vương thượng Vương!

Ở đại thế giới Huyền Hoàng, được phong Vương có tổng cộng sáu người, không đúng, trừ đi Bắc Cảnh Vương đã sụp đổ, chỉ có bốn người thôi!

Mà bốn người này đều giống như Bắc Cảnh Vương trước, đều thuộc vào hàng cao thủ cấp bậc đỉnh cao của đại thế giới Huyền Hoàng.


Hiện tại, Diệp Huyên là Vương thượng Vương, được tôn xưng còn cao hơn cả bốn người kia…

Ông lão không nghĩ nhiều, quay người rời đi.

Diệp Huyên trầm mặc.

Hắn cũng không ngờ cô gái này lại quyết định như vậy.

Nhưng như vậy cũng bình thường, muốn đạt được thứ mình muốn thì bắt buộc phải bỏ ra gì đó!

Rất nhanh sau đó, ông lão đã quay lại trong đại điện, mà lúc này, ông ta cầm theo một cái ấn vàng trong tay, trên ấn vàng có một con rồng vàng nhỏ trông như thật.

Ông lão đưa ấn vàng đến trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên nhận lấy ấn vàng.

Lúc này, đột nhiên cô gái nói: “Diệp Vương, kể từ bây giờ, Bắc Cảnh giao cho ngươi rồi!”

Diệp Huyên nhìn cô gái: “Ta sẽ quản lý Bắc Cảnh thật tốt”.

Nói xong hắn do dự một lát, sau đó lại nói: “Nếu Huyền Hoàng chủ có cần gì thì có thể báo cho ta bất kỳ lúc nào, ta sẽ bất chấp gian nguy, không nề hà sống chết!”

Cô gái gật đầu: “Diệp Vương có lòng rồi”.

Diệp Huyên khẽ thi lễ: “Nếu không còn chuyện gì, tại hạ xin cáo lui”.

Lúc này, đột nhiên cô gái lại nói: “Diệp Vương vừa đến Bắc Cảnh, cuộc sống còn xa lạ, e là có nhiều chuyện không dễ xử lý…”

Nói đến đây, nàng ta nhìn sang ông lão ở gần đó: “Truyền lệnh xuống quốc khố, lấy ra mười tỷ Thần Tinh đưa sang Bắc Cảnh”.

Bình Luận (0)
Comment