Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8510

Thân thể Diệp Huyên chấn động kịch liệt khi một luồng khí tức hùng hậu tản ra.  

Ầm!  

Không gian bên trong Tiểu Tháp cũng run lên bần bật.  

Diệp Huyên chợt cảm thấy lo lắng khi cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng xuất hiện trong người mình. Nó không thuộc về hắn mà thuộc về Vũ Trụ Chi Tâm Tiểu Nguyên.  

Tiểu Nguyên mạnh phết! Diệp Huyên kinh ngạc.  

Đồng thời cũng cảm thấy vui mừng. Cũng may hắn đã có Thời Gian Chi Thể, bằng không thì sức mạnh khủng khiếp này đã nghiền nát hắn rồi.  

Tiểu Tháp bỗng nói: “Tiểu chủ hãy hấp thu sức mạnh của Tiểu Nguyên để hoàn toàn dung hợp với nó”.  

Diệp Huyên gật đầu rồi xếp bằng ngồi xuống, đặt hai tay lên đầu gối, nhanh chóng hấp thu năng lượng của Tiểu Nguyên.  

Không bao lâu sau, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh bí ẩn.  

Bất Hủ Chi Lực!  

Bản thân Vũ Trụ Chi Tâm có chứa Bất Hủ Chi Lực, đây là do chủ nhân trước của Tiểu Nguyên tu luyện ra chứ không phải do Diệp Huyên hắn, nhưng hôm nay thì hắn hớt tay trên.  

Không cần tu luyện, cứ cầm lấy mà dùng.  

Diệp Huyên dần dần hấp thu hết năng lượng của Tiểu Nguyên, mà bản thân nó cũng nhận được rất nhiều lợi ích từ hắn, tỉ như Huyết Mạch Chi Lực. Phải biết Huyết Mạch Chi Lực của Diệp Huyên không giống với người thường, chỉ cần hấp thu một chút cũng có thể mang đến rất nhiều lợi ích.  

Diệp Huyên chậm rãi đứng lên, xòe tay phải ra rồi nắm lại. Chỉ trong nháy mắt, thế giới bên trong Tiểu Tháp rạn nứt.  

Diệp Huyên sửng sốt.  

Tiểu Tháp hỏi: “Tiểu chủ định giết tháp tế trời hả?"  

Diệp Huyên cười gượng: “Ta thấy do Tiểu Tháp ngươi mong manh quá thì có, nên tu luyện thêm đi”.  

Tiểu Tháp im lặng một hồi lâu mới mở miệng: “Ta không thể tu luyện được”.  

Diệp Huyên thắc mắc: “Vì sao?"  

Tiểu Tháp hờ hững: “Người nói xem ta tu luyện kiểu gì?"  

Diệp Huyên im lặng.  

Đúng rồi, Tiểu Tháp không phải người, tu luyện kiểu gì bây giờ?  

Tiểu Tháp: “Ta không thể chiếm đoạt như Tiểu Hồn... Thật ra cũng do ta không chịu tu luyện đàng hoàng khi ở cùng Tiểu Bạch mà chỉ lo chơi bời cả ngày, bởi vì nhóc ấy có thể nâng cao giới hạn của ta, chỉ cần đi theo nhóc ấy là có thể tu luyện. Khi ấy Tiểu Tháp ta đi theo chủ nhân, Tiểu Bạch, Nhị Nha, khắp chư thiên vạn giới này có thằng đếch nào dám động vào ta đâu? Vì sao ta phải tu luyện khi chỉ cần đứng một chỗ là ai ai cũng phải nể?"  

Diệp Huyên: “...”  

Tiểu Tháp tiếp tục: “Ấy vậy mà từ ngày đi theo Tiểu chủ, đời cái tháp này chỉ có bi kịch. Không ai thèm nể nang gì sất. Tiểu chủ người không phải đang bị đánh thì cũng sắp bị đánh. Mẹ nó chứ, chủ mạnh ta vinh, chủ yếu thì ta nhục!"  

Diệp Huyên đen sì cả mặt: “Ngươi đang trách ta đấy hả?"  

Tiểu Tháp nhàn nhạt nói: “Ta thật sự không có ý đó”.  

Diệp Huyên cười: “Tiểu Tháp đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi. Đợi khi nào gặp lại Thanh Nhi, ta sẽ đích thân nhờ muội ấy cải tạo ngươi một tẹo, biến ngươi trở thành tòa tháp đứng đầu chư thiên vạn giới chân chính!"  

Tiểu Tháp không nói một lời. 
Bình Luận (0)
Comment