Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8512

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên thở dài: “Ta biết cô nương nghĩ gì, nhưng ta thấy chết như vậy là vô nghĩa”.  

Cô gái nhìn hắn: “Sống như vậy càng không có ý nghĩa”.  

Diệp Huyên im lặng một hồi mới nói: “Y sẽ hy vọng cô tiếp tục sống”.  

Cô gái im lặng.  

Diệp Huyên thở dài trong lòng.  

Hắn hiểu tâm tình cô gái này.  

Nàng ta tuy đã sống lại, nhưng đây lại là một thời đại xa lạ với nàng.  

Cảnh còn người mất không gì hơn thế này.  

Những gì nàng ta từng biết, thân nhân bè bạn đều đã không còn tại thế.  

Đối với nàng ta, đây là cô độc.  

Diệp Huyên: “Thế này đi, trước tiên cô hãy đi chu du thế giới này. Mười năm sau, nếu cô vẫn còn muốn chết, ta sẽ không ngăn cản”.  

Cô gái lẳng lặng nhìn hắn.  

Diệp Huyên cười: “Xem như là cho bản thân một cơ hội, vậy được không?"  

Sau một hồi im lặng, nàng ta mới gật đầu: “Được”.  

Sau đó xoay người rời đi.  

Nhanh chóng biến mất ở phương xa.  

Tiểu Tháp hỏi: “Tiểu chủ nghĩ liệu nàng ta có chọn sống tiếp không?"  

Diệp Huyên không đáp.  

Cô gái cuối cùng không hỏi tên hắn, cũng không cho hắn biết tên.  

Vì sao?  

Đơn giản thôi.  

Một cảm giác khó mà miêu tả dâng lên trong lòng Diệp Huyên.  

Tiểu Tháp bỗng hỏi: “Có phải Tiểu chủ đã đoán được kết quả này nên mới không hồi sinh nàng ta?"  

Diệp Huyên nhàn nhạt hỏi lại: “Bằng không thì thế nào?"  

Tiểu Tháp im lặng một hồi lâu mới nói: “Thì ra là ta hiểu nhầm người”.  

Diệp Huyên nghiêm giọng: “Biết thế là tốt”.  

Tiểu Tháp thở dài: “Con người thật là phức tạp quá, vì một chữ tình mà hở ra là đòi đánh đòi giết. Chẳng lẽ con người chỉ tồn tại vì tình yêu thôi sao? Chẳng lẽ các người quên mất mình còn bạn bè, cha mẹ, thân nhân? Vì tình yêu mà đòi chém giết nhau, có từng nghĩ đến cha mẹ người thân chưa? Cha mẹ nuôi các người khôn lớn, các người lại muốn bỏ mạng vì một người khác... Có đáng không?"  

Diệp Huyên chỉ hỏi lại: “Ngươi từng yêu bao giờ chưa?"  

Tiểu Tháp: “...”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Chưa từng thì có tư cách gì để nói về nó?"  

Tiểu Tháp: “Chẳng lẽ ta nói sai?"  

Bình Luận (0)
Comment