Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 853.9 - Chương 853.856

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

853: Đều Là Người Nhà Họ Độc Cô!


Người áo đen vội nói: “Hắn đã đến tinh vực Vị Ương.

Nhưng lúc này, hình như nhà họ Độc Cô đang nhằm vào hắn, ngoài nhà họ Độc Cô, mấy thế lực là nhà họ Cổ, nhà họ Ngôn, thánh địa và Nam Bắc Võ Tông đều đã hành động”.

Nói đến đây, gã nhìn bé gái: “Cung chủ, thuộc hạ nghĩ chúng ta nên lập tức ra tay, cướp lấy bảo vật”.

Bé gái nhìn người áo đen: “Chuyện này, Vị Ương Cung ta không thể tham dự”.


Người áo đen ngây người, sau đó vội đáp: “Vâng!”
Nói xong, gã lặng lẽ lui xuống.

Sau khi người áo đen rời đi, cô bé chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Một bóng người hiện rõ trong đầu cô bé…

Nhà họ Độc Cô.

Nhà họ Độc Cô là một trong ba gia tộc lớn nhất Thiên Vực, đương nhiên cũng có tiếng tăm ở đây, vì thế, Diệp Huyên nghe ngóng được vị trí của nhà họ Độc Cô một cách dễ dàng.

U Thành.

U Thành này chính là thành phố phụ thuộc của nhà họ Độc Cô, nhà họ Độc Cô cũng ở trong nơi này.

Diệp Huyên lặng lẽ lẻn vào U Thành, chậm rãi bước đi trên đường.

Giản Tự Tại đột nhiên hỏi: “Vì muội muội của ngươi, cái gì ngươi cũng có thể làm ư?”
Diệp Huyên hỏi lại: “Người muốn nói gì?”
Giản Tự Tại cười nói: “Không có gì, chỉ muốn nói với ngươi, trên con đường đại đạo trong tương lai, tình cảm sẽ là ràng buộc lớn nhất với ngươi, cũng là sơ hở lớn nhất”.

Diệp Huyên dừng bước, nhẹ giọng nói: “Giản cô nương, đừng trách ta mạo muội, nếu mẫu thân ngươi có thể sống tiếp, ngươi có sẵn lòng dùng tu vi cả đời của mình để đánh đổi không?”
Giản Tự Tại im lặng.

Diệp Huyên nói tiếp: “Diệp Huyên ta muốn trở nên mạnh hơn, cũng muốn ngắm nhìn sự phồn hoa của các thế giới, càng muốn có thực lực một kiếm hủy diệt thiên địa… Nhưng ta càng hy vọng bạn bè người thân vẫn còn ở bên cạnh.

Nếu không còn người thân bạn bè, bước tới đỉnh cao của kiếm đạo thì sao chứ?”
Nói xong, hắn đi về phía xa.

Giản Tự Tại lại nói: “Trường sinh, đại đạo, thật sự không quan trọng lắm với ngươi sao?”
Diệp Huyên cười đáp: “Quan trọng, nhưng muội muội quan trọng hơn”.


Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phương xa: “Nhà họ Độc Cô bắt muội muội ta, đánh muội muội ta… Ta sẽ khiến bọn họ trả giá gấp trăm lần”.

Giản Tự Tại nhẹ giọng nói: “Siêu cấp cưng chiều muội muội…”
Diệp Huyên nhanh chóng đi tới phủ đệ của nhà họ Độc Cô.

Rất lớn, giống như một tòa cung điện vậy.

Nhìn phủ đệ của nhà họ Độc Cô, Diệp Huyên cười khẽ, một giây sau, hắn lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Nhưng không lâu sau đó, một cái xác lại xuất hiện trước phủ đệ nhà họ Độc Cô, cách chỗ ông lão không xa.

.


854: Hai Người Ngồi Trong Đại Điện! 


Cả nhà họ Độc Cô nhanh chóng chấn động vì chuyện này, chẳng mấy chốc, xung quanh phủ đệ của nhà họ Độc Cô xuất hiện rất nhiều cao thủ.  

Trong một đại điện, Độc Cô Liên ngồi yên lặng, lúc này, ông ta và phụ thân Độc Cô Phong đều chỉ còn mỗi linh hồn.  

Hai người ngồi trong đại điện!   <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->

Muốn đắp nặn thân thể không phải là một chuyện đơn giản, vì thế, bây giờ hai người còn chưa đắp nặn thân thể.  

Ngoài hai người, trong điện còn có mấy ông lão.  

Lúc này, sắc mặt bọn họ đều cực kỳ khó coi.  

“Có người nhằm vào nhà họ Độc Cô ta!”  

Lúc này, một ông lão nói với giọng điệu nặng nề: “Mà đến giờ, chúng ta vẫn chưa biết đối phương là ai”.  

Độc Cô Phong đột nhiên trầm giọng nói: “Gần đây nhà họ Độc Cô ta không có kẻ thù nào cả, có phải Diệp Huyên kia không?”, ông lão bên dưới lắc đầu: “Không thể nào, dù thực lực của tên này không tệ, nhưng vẫn chưa mạnh đến mức này”.  

Độc Cô Phong nhẹ giọng nói: “Không phải hắn thì là ai!”  

Ông lão tiếp lời: “Cho dù là ai, bây giờ người này nhằm vào nhà họ Độc Cô ta, chúng ta phải tìm ra đối phương”.  

Độc Cô Phong đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một thị vệ đột nhiên chạy vào, mọi người nhìn thị vệ, gã hơi hoang mang nói: “Gia chủ, ngoài cửa lại có thêm mười mất cái xác, đa số trong đó đều là cao thủ Nguyên Cảnh! Tất cả đều mất mạng bằng một chiêu kiếm, thủ pháp gọn gàng nhanh chóng!”  

“Là hắn!”  

Đúng lúc này, Độc Cô Liên ở một bên đột nhiên nói: “Là hắn!”  


Mọi người nhìn về phía Độc Cô Liên, ông ta cười khẩy: “Ta từng thấy thủ đoạn của tên súc sinh kia rồi, hắn rất hung ác. Hắn nói muốn tiêu diệt nhà họ Độc Cô ta, bây giờ hắn đến rồi”.  

Độc Cô Phong trầm giọng nói: “Hắn không thể nào có thực lực như thế được, hắn…”  

Độc Cô Liên cười ngắt lời: “Phụ thân, bảo vật đó ở trên người hắn, có bảo vật đó, tất cả đều có khả năng!”  

Độc Cô Phong im lặng.  

Ông lão ở bên dưới đứng dậy: “Nếu đúng là hắn, thì có lẽ sau lưng hắn không chỉ có một người. Mà bây giờ hắn còn im hơi lặng tiếng, chúng ta hoàn toàn không ngăn được hắn”.  

Độc Cô Liên nói: “Điều động tất cả Ảnh Tử, ta không tin hắn sẽ không để lộ chút sơ hở nào!”  

Tất cả cao thủ của nhà họ Độc Cô nhanh chóng được điều động, thị vệ đứng đầy xung quanh phủ đệ nhà họ Độc Cô, không chỉ ngoài sáng, trong tối cũng có rất nhiều.  

Mà sau khi nhiều cao thủ xuất hiện như thế, nhà họ Độc Cô không có ai chết nữa.  

Trong góc của một con phố bên ngoài phủ đệ nhà họ Độc Cô, Diệp Huyên hai tay ôm kiếm, lẳng lặng tựa vào vách tường.  

Diệp Huyên: “…”  

Giản Tự Tại nói tiếp: “Ngươi có biết con yêu thú ở tầng chín là thứ gì không?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Hình như nó rất sợ ngươi”.  

Giản Tự Tại nhẹ giọng nói: “Biết vì sao nó yếu như vậy không?”


855: Bẫy!


Diệp Huyên đen mặt lại, như thế mà còn yếu à?  

Giản Tự Tại tiếp tục: “Vì năm đó bị ta đánh tan Nguyên thần, nếu không với thực lực của nó, chưa chắc Vô Gian Luyện Ngục này có thể nhốt được nó”.  

Diệp Huyên nói với giọng điệu nặng nề: “Giản cô nương, năm đó ngươi thật sự tiêu diệt toàn bộ Thần tộc ư?”   <!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->

Giản Tự Tại im lặng một lát rồi nói: “Thần tộc bị tiêu diệt không liên quan đến ta lắm, ta chỉ là giết mấy người trong Thần tộc mà thôi, cái tiêu diệt Thần tộc là sự kiêu ngạo của chúng, vô cùng kiêu ngạo”.  

Diệp Huyên lại hỏi: “Trong những tộc ngươi biết, tộc nào là mạnh nhất?”  

Giản Tự Tại đáp: “Có lẽ là người Thái Cổ trong truyền thuyết”.  

“Người Thái Cổ?”, Diệp Huyên hơi nhíu mày.  

Giản Tự Tại giải thích: “Một tộc đã từng tấn công Ngũ Duy giới, tiếc là sau đó không biết tại sao mà đột nhiên biến mất hết, không còn chút tin tức nào. Một là bọn họ đã đánh vào được Ngũ Duy giới, hai là bị tiêu diệt hết”.  

Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Ngũ Duy giới này không thể đi vào ư?”  

Giản Tự Tại nhẹ giọng nói: “Ranh con nhà ngươi có phúc, vì ngươi là người có cơ hội tiến vào nhất, đương nhiên trước tiên là ngươi có thể sống sót”.  

Nói đến đây, nàng ta dừng lại một hồi rồi nói tiếp: “Ta vẫn luôn rất tò mò, tò mò tại sao cái tháp cũ nát này lại xuất hiện ở Tứ Duy giới này”.  

Diệp Huyên nghiêm mặt đáp: “Ta nghĩ nó đến đây vì ta!”  

“Ha ha…”  

Giản Tự Tại đột nhiên cười to, sau khi cười một lát, nàng ta nói: “Diệp Huyên à Diệp Huyên, ngươi đúng là mặt dày số một chư thiên vạn giới đấy”.  

Diệp Huyên: “…”  


Một ngày sau, Diệp Huyên biến mất trong góc, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã ở bên trong phủ đệ của nhà họ Độc Cô.  

Trong phủ đệ của nhà họ Độc Cô nhanh chóng xuất hiện thêm thi thể của rất nhiều cao thủ, mà những thi thể này đều bị một chiêu kiếm cắt cổ!  

Độc Cô Phong xuất hiện trên không trung của phủ đệ, lạnh lùng nhìn xung quanh: “Diệp Huyên, lén lút hại người có giống nam nhân không, có bản lĩnh thì xuất hiện đi!”  

Không một lời đáp lại.  

Mà lúc này, Diệp Huyên đã xuất hiện trong một đại điện, ở trước mặt hắn là Độc Cô Liên, lúc này, Độc Cô Liên đang sợ hãi nhìn Diệp Huyên.  

Một thanh kiếm kề trên cổ Độc Cô Liên.  

Độc Cô Liên cố ép mình bình tĩnh: “Diệp Huyên, ngươi…”  

Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Cữu cữu à, cháu tiễn cữu cữu lên đường nhé”.  

Dứt lời, hắn cắt một đường.  

Phụt!  

Linh hồn Độc Cô Liên lập tức biến mất, nhưng sắc mặt Diệp Huyên lại thay đổi…

Tất cả đều có cảnh giới Vô Thượng!  

Rõ ràng nhà họ Độc Cô đã điều động tất cả mọi người rồi.  

Người dẫn đầu chính là Độc Cô Phong.


856: Vì Ông Ta Cảm Nhận Được Nguy Hiểm!  


Độc Cô Phong lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Không ngờ thật sự lại là ngươi”.  

Diệp Huyên cười: “Bất ngờ lắm sao?”  

Độc Cô Phong lạnh lùng nói: “Diệp Huyên, không ngờ ngươi lại dám đến nhà họ Độc Cô ta, ngươi đúng là to gan”.

Diệp Huyên cười khẽ: “Ông chắc chắn ta chỉ đến một mình à?”  

Nghe vậy, Độc Cô Phong híp mắt lại: “Phía sau ngươi còn có ai nữa?”  

Diệp Huyên đáp: “Ông đoán xem!”  

Độc Cô Phong đang muốn nói chuyện, Độc Cô Liên ở bên cạnh đột nhiên cười khẩy: “Còn nói nhảm với hắn làm gì? Giết!”  

Ông ta vừa dứt lời, Diệp Huyên ở phía đối diện đột nhiên giẫm chân phải xuống đất, một hơi thở mạnh mẽ lập tức phát ra từ trong người hắn, cả đại điện lập tức sụp xuống.  

Vô Địch Kim Thần cộng thêm trang phục Chư Thần!  

Lúc này, đối mặt với nhiều cao thủ như thế, hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi, chỉ có thể sử dụng lá bài tẩy của mình thôi.  

Nhìn thấy Diệp Huyên lại mặc vào bộ trang bị thần cấp này, sắc mặt Độc Cô Liên thay đổi: “Cẩn thận!”  

Ông ta vừa nói xong, kiếm quang màu vàng đã lập tức xuyên thủng đầu một cao thủ của nhà họ Độc Cô.  

Gi3t chết trong nháy mắt!  

Thật sự là gi3t chết trong nháy mắt!  


Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người xung quanh đều thay đổi!  

Vì quá khó tin!  

Gi3t chết một cao thủ cảnh giới Vô Thượng trong nháy mắt?  

Lúc này, Diệp Huyên nhìn về phía Độc Cô Phong, sắc mặt ông ta thay đổi, đang muốn lùi về sau thì Diệp Huyên đột nhiên biến mất, một giây sau, một tia kiếm quang đã xuất hiện trước mặt ông ta.  

Nhất Kiếm Định Hồn!  

Chiêu kiếm này nhằm vào linh hồn!  

Khi nhìn thấy Diệp Huyên ra chiêu kiếm này, Độc Cô Phong vô cùng hoảng hốt, vì ông ta cảm nhận được sự đáng sợ của nó!  

Nếu thân thể của ông ta vẫn còn, đương nhiên ông ta sẽ không sợ chiêu kiếm này, nhưng lúc này ông ta chỉ còn mỗi linh hồn, thực lực yếu hơn lúc trước không chỉ một hai phần. Đặc biệt là chiêu kiếm này còn nhằm vào linh hồn.  

Độc Cô Phong không hề nghĩ ngợi xoay người bỏ chạy, nhưng kiếm của Diệp Huyên lại nhanh hơn!  

Phập!  

Độc Cô Liên ở đối diện Diệp Huyên vội nói: “Mời lão tổ! Mau đi mời lão tổ!”  

Mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất, một giây sau, kiếm quang vàng rực lóe lên.  

Xoẹt!  

Bình Luận (0)
Comment