Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8606

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau đó, đột nhiên có mười hai người xông ra từ trong vòng xoáy màu đen kia!  

Toàn bộ mười hai người mặc chiến giáp màu trắng, tay cầm thương bạc, trên người tỏa ra luồng khí thế sát phạt cực kỳ kh ủng bố.  

Vậy mà toàn bộ mười hai người đều là cao thủ Tầng sáu!  

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thần Hoang sầm lại: “Tiên binh!”  

Tiên binh!  

Đây là Đạo Binh của Tiên Bảo Các, đặc biệt bảo vệ an toàn của Tiên Bảo Các trong chư thiên vạn giới, đây là đội tiên binh trong truyền thuyết, hễ là người từng gặp bọn họ, gần như đều đã chết!  

Bình thường bọn họ không xuất hiện, mà khi xuất hiện, chắc chắn là vì giết người!  

Gọi ra mười hai người này cũng đồng nghĩa với việc Tiên Bảo Các đã quyết tâm không chết không ngừng với Yêu giáo!  

Không chết không ngừng thật sự!  

Giây phút này, Thần Hoang lại khá là bình tĩnh!  

Ông ta nhìn Diệp Huyên nơi xa, trong lòng không nhịn được nổi lên nghi ngờ, sao Tiên Bảo Các này lại liều chết giúp đỡ Diệp Huyên?  

Lúc này, người cầm đầu tiên binh nơi chân trời đột nhiên bước lên trước, ông ta nhìn Nam Sứ bên dưới, khàn giọng nói: “Nam Sứ, có gì phân phó?”  

Nam Sứ chỉ vào Diệp Huyên: “Tiên thống lĩnh, Diệp công tử chính là khách quý cấp bậc cao nhất của Tiên Bảo Các ta, dẫn hắn xông ra khỏi nơi này, sau đó tiến về tổng các!”  

Tiên thống lĩnh thoáng nhìn Diệp Huyên, hơi thi lễ: “Vâng!”  

Nam Sứ đột nhiên nói: “Tiên thống lĩnh, nhớ kỹ, hắn không thể xảy ra chuyện gì, các ngươi nhất định phải không tiếc bất kỳ giá nào bảo vệ hắn đến tổng các, cho dù tất cả các ngươi phải chết!”  

Tiên thống lĩnh gật đầu: “Rõ!”  

Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía Nam Sứ: “Vì sao?”  

Nam Sứ nhìn về phía Diệp Huyên, mỉm cười: “Sau khi chúng ta lựa chọn ngươi đã chết rất nhiều người, nếu như bây giờ từ bỏ ngươi, chẳng phải những người đã chết trước đó là vô ích sao? Chẳng phải đắc tội với Yêu giáo này là vô ích sao? Chúng ta đã không còn đường lui, chỉ có thể lựa chọn cược đến cùng!”  

Diệp Huyên im lặng.  

Nam Sứ đến gần Diệp Huyên, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử, đợi lát nữa có lẽ ta sẽ chết trận ở nơi này, ngươi có thể nói thật cho ta biết, ta sẽ thua cược sao? Nếu như thua cược, cho dù hôm nay ta không chết trận thì khi trở về cũng sẽ rất thảm, bởi vì ta đã sử dụng cực nhiều tài nguyên của Tiên Bảo Các, không chỉ như vậy, ta còn đưa Tiên Bảo Các vào vũng bùn chiến tranh…”  

Bình Luận (0)
Comment