Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8612

Thiếu Tư Quân nghe được Huyền Âm nói vậy hơi trầm ngâm rồi nhìn về phía Diệp Huyên, khẽ hỏi: "Thiếu chủ, người không sao chứ?"  

Diệp Huyên mỉm cười: "Không sao, chỉ là suýt nữa bị cô đánh chết thôi!"  

Thiếu Tư Quân rũ đầu xuống nói: "Xin lỗi, ta cũng không có cố ý."  

Nàng ta nói xong khẽ khom lưng: "Thật sự là vô cùng xin lỗi!"  

Diệp Huyên hơi khó hiểu: "Ban nãy, Huyền Âm đã nói rõ thân phận của ta cho cô, sao cô lại không thu đao?"  

Thiếu Tư Quân chần chờ rồi đáp: "Không thu được!"  

Diệp Huyên nhìn Thiếu Tư Quân hỏi lại: "Không thu được?"  

Thiếu Tư Quân gật đầu: "Đao nhanh quá, không thu được!"  

Diệp Huyên câm nín.  

Lúc này, Tiểu Tháp bỗng nói: "Tiểu chủ, ta cảm thấy có điềm."  

Diệp Huyên không đáp lại.  

Tiểu Tháp còn định nói gì nữa thì Diệp Huyên bỗng dưng mỉm cười: "Nếu là hiểu lầm, vậy bỏ đi!"  

Thiếu Tư Quân liếc Diệp Huyên, tiếp tục nói: "Vô cùng xin lỗi!"  

Diệp Huyên cười: "Không sao, chỉ là hiểu lầm thôi, chẳng có gì to tát cả!"  

Hắn nói xong bèn ngó đàn yêu thú đằng xa: "Thiếu Tư Quân, những con yêu thú kia cực kỳ lợi hại, cô phải cẩn thận chút nhé."  

Thiếu Tư Quân nhìn thoáng qua đàn yêu thú kia rồi đáp: "Được!"  

Lúc này, con yêu thú khổng lồ kia bỗng lạnh lùng nói: "Nữ nhân, cô là ai, tại sao lại nhúng tay vào chuyện của Yêu giáo ta!"  

Thiếu Tư Quân lạnh mặt: "Huyên giới!"  

Nàng ta vừa nói xong đã xông tới, rút đao bổ thẳng xuống.  

Vèo!  

Một luồng đao khí dài mấy trăm trượng giống như một cái lưỡi liềm mạnh mẽ bổ thẳng tới.  

Đằng xa, con ngươi con yêu thú kia chợt co rút lại, nó không lùi mà tiến đấm thẳng ra một quyền.  

Cứng đối cứng!  

Ầm!  

Con yêu thú kia lập tức bị chém bay ra mấy ngàn trượng, khi nó dừng lại thì toàn bộ cánh tay phải đã nứt toác, máu bắn tung tóe.  

Nó trực tiếp ngây người.  

Nứt rồi!  

Thiếu Tư Quân chậm rãi đi về phía con yêu thú kia, tay trái nắm chặt thanh đao rồi bỗng dưng bật lên chém mạnh xuống.  

Vèo!  

Một mảnh ánh đao như thác nước vạn trượng bổ thẳng xuống trong tinh không.  

Con ngươi con yêu thú kia co rút lại, tay trái vội vàng giơ lên chắn trên đầu, điên cuồng gầm lên.  

Xoẹt!  
Bình Luận (0)
Comment