Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 8679

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sắc mặt sáu người còn lại lập tức thay đổi, trong mắt đầy vẻ khó tin.  

Thánh Tâm Cảnh!  

Đây là Thánh Tâm Cảnh!  

Chân Thánh?  

Nam Sứ kia thế mà lại đạt tới Chân Thánh?  

Lúc này, Nam Sứ chợt liếc nhìn mọi người một cái hỏi: "Ai đồng ý, ai phản đối?"  

Trong điện lập tức yên tĩnh giống như chết.  

...  

Diệp Huyên dẫn đoàn người đi tới Tiên Đạo giới, nơi đây lớn hơn Tiên Bảo Các rất nhiều.  

Họ vừa vào Tiên Đạo giới đã có hơn mười luồng thần thức kh ủng bố bao phủ lấy mình. Ngay sau đó, thời không trước mặt đám Diệp Huyên lập tức nứt ra, một người đàn ông trung niên mặc đạo bào, cầm phất trần chậm rãi bước ra!  

Người này chính là Tiên Thương - quan chủ của Tiên Đạo Quan!  

Tiên Thương nhìn Diệp Huyên, mặt mày bình tĩnh hỏi: "Diệp công tử là định đến diệt Tiên Đạo Quan ta luôn sao?"  

Diệp Huyên nghe vậy cau mày.  

Thái độ của đối phương giống như là không muốn nói chuyện!  

Giờ phút này, hắn biết mình đã tính sai.  

Tiên Thương liếc Diệp Huyên hỏi: "Đúng không?"  

Diệp Huyên cười nói: "Tiên Thương quan chủ, bản thân ta quả thật khá tò mò, theo lý thì với đầu óc của ông không nên không biết đây là một cái cục do Nam Sứ bày ra mới đúng!"  

Vẻ mặt Tiên Thương vẫn hết sức lạnh nhạt: "Ngươi sai rồi! Là ta và nàng ta cùng bày cục! Có điều, nàng ta đã giấu thực lực chân chính của ngươi và Huyên giới thôi. Đương nhiên, đây là sơ sót của ta!"  

Diệp Huyên cau mày: "Vì bày cái cục này mà cả con trai ông cũng lừa?"  

Tiên Thương nhìn Diệp Huyên: "Một đứa con trai chẳng làm nên trò trống gì thôi, chết thì chết! Ta còn có mấy trăm đứa nữa! Điều này thì có vấn đề gì sao?"  

Diệp Huyên câm nín.  

Giờ phút này, hắn bỗng nhiên cảm thấy cha mình cũng có vẻ thân thiết chán!  

Tuy cha cũng lừa mình, nhưng không có đẩy mình vào đường chết.  

Ông già nhà mình nhìn lên thì không bằng ai, nhưng nhìn xuống lại hơn khối người!  

Diệp Huyên hoàn hồn lại, hỏi: "Rốt cuộc thì các ngươi đang toan tính điều gì?"  

Tiên Thương liếc Diệp Huyên: "Trên người ngươi có hai kiện thần vật, một kiện là một thanh thần kiến có thể làm lơ bất cứ thời không nào còn hết sắc bén. Kiện còn lại là một cái tháp, thời gian bên trong khác với bên ngoài... chính là bên trong mười năm, bên ngoài mới một ngày đúng không?"  

Diệp Huyên im lặng.  

Bình Luận (0)
Comment