Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9393

Hắn biết, có bút Đại đạo, hắn có thể đạt tới Động Huyền bất cứ lúc nào. Sở dĩ hắn không làm thế là vì hy vọng có thể tu luyện Tri Huyền Cảnh đến cấp bậc cao nhất.  

Không chỉ có Tri Huyền Cảnh, dù là kiếm kỹ, hắn cũng muốn làm như thế!  

Sau khi Trảm Quá Khứ, Trảm Tương Lai và Trảm Hiện Tại dung hợp với Nhất Kiếm Trảm Hư Vô, hắn đã đặt lại cho nó một cái tên: Trảm Hư!  

Bây giờ, hắn tự tin bản thân có thể giết chết một Tri Huyền Cảnh trong nháy mắt, còn Động Huyền thì hắn vẫn chưa chắc chắn lắm!  

Vì trước kia hắn từng gặp Thần Lam, có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Thần Lam, nói cách khác, Động Huyền Cảnh vẫn khá có sức uy hiếp.  

Có điều hắn cũng không sợ, với thực lực của hắn bây giờ, nếu thúc giục bút Đại đạo, muốn giết chết một cường giả Động Huyền Cảnh vẫn là chuyện dễ như trở bàn tay!  

Nghĩ vậy, Diệp Huyên thầm thấy giật mình, chết tiệt, hắn giống như có bàn tay vàng thế này?  

Lúc này, xe ngựa đột nhiên dừng lại.  

Diệp Huyên nhíu mày, hắn đứng dậy nhìn ra ngoài, cách đó không xa có một người áo đen.  

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Ngạn Bắc, sắc mặt nàng ta rất khó coi.  

Thấy Ngạn Bắc như thế, Diệp Huyên hiểu ra, nhẹ giọng hỏi: “Người của Ngạn tộc à?”  

Ngạn Bắc gật đầu, chậm rãi siết chặt tay phải: “Ta không ngờ bọn họ lại đến nhanh như thế…”  

Người áo đen khàn giọng nói: “Thần nữ, vui chơi lâu như thế, đã đến lúc phải về rồi!”  

Ngạn Bắc im lặng một lát rồi đáp: “Được!”  

Nói xong, nàng ta đột nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên đang định lên tiếng thì nàng ta đột nhiên ôm lấy hắn.  

Diệp Huyên sửng sốt.  

Ngạn Bắc ôm chặt lấy Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Ta sẽ không quên ngươi đâu!”  

Dứt lời, nàng ta xoay người nhảy xuống xe ngựa, đi về phía người áo đen, sắc mặt nàng ta rất bình tĩnh, rõ ràng nàng ta đã ra quyết định này từ lâu!  

Lúc này, một bàn tay đột nhiên kéo Ngạn Bắc lại, Ngạn Bắc quay đầu, chính là Diệp Huyên.  

Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Hình như cô là người của thư viện ta, muốn đi cũng phải hỏi ý kiến của Viện trưởng là ta!”  

Ngạn Bắc nhìn Diệp Huyên: “Ta phải đi rồi!”  

Diệp Huyên khẽ hỏi: “Cô sợ liên luỵ đến ta ư?”  

Ngạn Bắc cúi đầu, nàng ta chợt run rẩy nói: “Lúc trước ta đã lừa ngươi!”  

Diệp Huyên nhíu mày: “Lừa gì cơ?”  

Ngạn Bắc ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngạn tộc mạnh hơn những gì ta nói rất nhiều, ở Ngạn tộc có cường giả Động Huyền Cảnh chân chính, hơn nữa sau lưng Ngạn tộc còn có Cổ Thần trong truyền thuyết”.  

Diệp Huyên im lặng. 
Bình Luận (0)
Comment