Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9555

Diệp Huyên cũng xấu hổ!  

Mẹ nó!  

Vậy mà nói sai mất rồi!  

Ở bên dưới, mọi người đều nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt có chút kỳ quái.  

Diệp Huyên bình tĩnh lại, sau đó lấy ra Bộ luật Thần Đạo của Tần Quan, hắn mở ra, sau đó nói: “Hôm nay, ta sẽ giảng giải cho mọi người về cuốn sách do… ta biên soạn…”  

Nói đến đây, hắn liếc nhìn Tiêu Lan ở bên cạnh, hắn chần chừ chốc lát sau đó đổi lời: “Giảng giải cho mọi người về Bộ luật Thần Đạo do Tần Quan cô nương biên soạn!”  

Tiêu Lan cũng có chút xấu hổ!  

Diệp thiếu này suýt nữa đã nói Bộ luật Thần Đạo là do bản thân hắn biên soạn rồi!  

Người khác có lẽ không biết, nhưng ông ta thì biết Bộ luật Thần Đạo này là do Tần Quan viết.  

Diệp Huyên nói tiếp: “Bộ luật Thần Đạo, cuốn sách này bao gồm thần thuật, đạo thuật, pháp thuật, nói đơn giản thì chính là các loại thần thông chi thuật, ngoài ra, sach này đối cũng giải thích về phương diện cảnh giới… Tiếp theo, chúng ta sẽ bắt đầu nói từ pháp thuật!”  

Mới đầu, mọi người đều không quá quan tâm.  

Nhưng sau khi Diệp Huyên nói, sắc mặt mọi người trong sân đều thay đổi!  

Pháp thuật!  

Diệp Huyên giới thiệu gần chín loại pháp thuật đỉnh cao, mỗi một loại đều vô cùng hiếm thấy, hơn nữa, uy lực cũng cực lớn!  

Nhưng, Diệp Huyên lại không nói về cách tu luyện những pháp thuật này!  

Mọi người lại càng mong đợi!  

Nếu như có thể tu luyện, thì thực lực bản thân sẽ tăng lên rất rất nhiều!  

Ngay lúc này, mọi người trong sân bỗng nhiên phấn khích hơn!  

Bởi vì hắn đã bắt đầu giảng đến tu luyện thế nào rồi!  

Giảng một hồi, đến lúc mấu chốt, Diệp Huyên bỗng nhiên dừng lại.  

Ở bên dưới, mọi người đều ngây người.  

Trong đó, có người không nhịn được lên tiếng: “Diệp công tử, tiếp tục đi!”  

Diệp Huyên khẽ cười: “Hôm nay dừng đến đây, chuyện sau đó ngày sau sẽ nói!”  

Nói xong, hắn quay người rời đi!  

Trong sân, mọi người đều sững sờ, sau đó, tất cả mọi người không đồng ý.  

Một thanh niên trong đó đột nhiên đứng ra trước mặt Diệp Huyên, hắn ta nhìn Diệp Huyên, tức giận nói: “Giảng tiếp!”  

Diệp Huyên mở lòng bàn tay, một thanh phi kiếm bay ra, trực tiếp nhắm vào giữa trán thanh niên kia: “Ngươi nói gì?”  

Vẻ mặt thanh niên kia chớp mắt đã trở nên trắng nhợt, hắn ta do dự rồi run giọng nói: “Ta… Không nói gì cả!”  

Diệp Huyên gật đầu, quay người rời đi.  

Mọi người: “…” 
Bình Luận (0)
Comment