Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9581

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên đứng mũi chịu sào, hắn cứ thế mà bị tiếng gầm này ép cho đứng yên tại chỗ, vô số luồng sức mạnh kinh khủng giống như thủy triều ập lên trên người hắn.  

Ầm ầm!  

Trong nháy mắt, cơ thể Diệp Huyên rung động kịch liệt, một luồng lại một luồng sức mạnh kinh khủng không ngừng nổ tung trên người hắn, uy lực còn sót lại của luồng sức mạnh to lớn lập tức chấn động ra mấy ngàn vạn tinh vực bên ngoài, chỉ chốc lát, vô số tinh vực bị hủy diệt!  

Nhưng mà, Diệp Huyên đứng mũi chịu sào lại không chút thương tổn!  

Món giáp hắn mặc trên người đã cứng rắn chống đỡ tất cả sức mạnh!  

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Cửu thiếu gia lập tức trở nên cực kỳ khó coi!  

Gã không ngờ Diệp Huyên lại chống đỡ được công kích thần hồn của yêu thú trong cây quạt giấy này! Hơn nữa còn không hề bị thương!  

Mẹ nó chuyện này thật hoang đường!  

Cửu thiếu gia không nhịn được muốn mắng chửi!  

Thế này thì đánh gì nữa?  

Nơi xa, Diệp Huyên thoáng nhìn người mình, không nhịn được thầm nói trong lòng: “Cha! Đúng là cha ruột mà!”  

Không thể không nói, món giáp cha để lại cho hắn thật sự rất trâu bò!  

Muốn chết cũng khó!  

Đừng nói là tồn tại vô địch trong cùng cấp bậc, cho dù là cao thủ có cấp bậc cao hơn cũng không làm gì được hắn!  

Đối với hắn bây giờ, món chiến giáp này quả thật là tồn tại vô địch!  

Nơi xa, Cửu thiếu gia kia gằn giọng nói: “Rốt cuộc ngươi mặc món đồ gì! Vì sao ngay cả công kích thần hồn của Thiên Thú cũng có thể ngăn cản!”  

Diệp Huyên nhìn về phía cây quạt giấy trong tay Cửu thiếu gia: “Thiên Thú? Yếu như vậy? Giống như chưa được ăn cơm vậy!”  

Cửu thiếu gia: “…”  

Trong cây quạt giấy, Thiên Thú kia đột nhiên gầm thét: “Đồ sâu kiến đê tiện!”  

Kèm theo tiếng gầm thét của nó, vô số luồng sức mạnh kinh khủng lại tuôn ra từ trong quạt giấy, thoáng chốc, những luồng sức mạnh giống như mưa rền gió dữ tuôn về phía Diệp Huyên!  

Nơi xa, Diệp Huyên đứng yên tại chỗ, hai mắt khép hờ, hai tay dang ra, mặc cho những luồng sức mạnh kinh khủng kia đánh lên người mình.  

Đùng đoàng đùng đoàng…  

Giữa tinh không vô tận, những âm thanh nổ tung không ngừng

Bình Luận (0)
Comment