Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9598

Diệp Huyên vội vàng cất “sách thánh hiền”, sau đó nhìn về phía Cửu thiếu gia: “Người nhà ngươi bao lâu nữa có thể đến?”  

Cửu thiếu gia nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Lập tức!”  

Diệp Huyên khẽ gật đầu.  

Mặc dù hắn có một tỷ hai trăm triệu Trụ Mạch của Tần Quan, nhưng chỗ đó phải trả lại!  

Làm người vẫn phải có giới hạn!  

Bằng không, thật sự sẽ thành một tên vô lại!  

Dù sao, Tần Quan người ta cũng không nợ mình!  

Xa xa, Cửu thiếu gia nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.  

Gã cũng không chắc chắn liệu Diệp Huyên có tha cho gã không, nhưng giờ phút này gã không có lựa chọn, chỉ có thể tin tưởng Diệp Huyên!  

Hai trăm triệu Trụ Mạch!  

Con số này đối gã mà nói cũng là một khoản tiền lớn, dù sao, gã cũng không phải thế tử. Nhưng mà vẫn có thể lo liệu được!  

Xa xa, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, hai mắt khép hờ.  

Tu luyện!  

Hiện tại cảnh giới của hắn đã vững chắc, đợi hai trăm triệu Trụ Mạch này tới tay, hắn sẽ bắt đầu tiến lên Thượng Cổ Thần Cảnh!  

Nhưng vào lúc này, xa xa tinh không đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một ông lão đi ra!  

Ầm!  

Cùng với sự xuất hiện của ông lão này, mọi thứ xung quanh lập tức trở nên hư ảo!  

Diệp Huyên mở hai mắt nhìn về phía ông lão, ông lão này giống Mục Tôn, đều là cường giả trên Thượng Cổ Thần Cảnh.  

Cửu thiếu gia nhìn thấy ông lão, hơi hành hành lễ: “Tam thúc!”  

Ông lão nhìn thoáng qua Cửu thiếu gia, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi muốn hai trăm triệu Trụ Mạch?”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Ông lão cười khẽ: “Thú vị, thực sự thú vị, có người cũng dám uy hiếp tộc ta, thật sự quá thú vị rồi!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên cau mày.  

Lúc này, ông lão đột nhiên nói: “Thả hắn ra, ngay lập tức!”  

Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Cửu thiếu gia, sắc mặt Cửu thiếu gia có chút khó coi: “Tam thúc, đưa tiền cho hắn trước đã!”  

Gã cũng hiểu chút ít về tính tình của Diệp Huyên, người này đích thực là một tên lỗ m ãng, một tên lỗ m ãng thì chuyện gì mà không làm được?  

Ông lão lại không thèm để tâm, ông ta nhìn Diệp Huyên, cười lạnh một tiếng: “Giết ngươi? Cho hắn mượn một vạn lá gan, hắn dám không?”  

Nghe vậy, sắc mặt Cửu thiếu gia lập tức tối sầm xuống: “Tam thúc, đưa tiền cho hắn trước đã, rồi nói chuyện khác sau!”  

Ông lão nhíu mày: “Tiểu Cửu, ngươi từ bao giờ lại trở nên nhát gan như vậy? Tam thúc ở đây, ngươi xem hắn có dám giết ngươi hay không!”  

Nói xong, ông ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Đến đi, ngươi giết nó thử xem!”  

Cửu thiếu gia: “...”  

Diệp Huyên trầm mặc.  
Bình Luận (0)
Comment