Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 9904

Diệp Huyên sửng sốt, lòng thầm khó hiểu, đây là nơi nào?  

Tỉnh?  

Lúc này, bên tai truyền đến một giọng nói.  

Diệp Huyên quay đầu lại, cách đó không xa có một cô bé đang nhìn hắn. Trông cô bé chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, cột hai bím tóc, trên đầu mọc hai cái sừng, đôi mắt cong như vầng trăng non, cực kỳ xinh đẹp.  

Diệp Huyên ngó cô bé không nói gì, nhưng trong lòng lại đang toan tính gì đó.  

Cô bé cười: "Xin chào! Ta tên là A Mạc Linh!"  

Diệp Huyên cũng cười nói: "Xin chào! Ta tên Diệp Huyên... ngươi lớn lên xinh ghê, rất hân hạnh được biết ngươi!"  

A Mạc Linh ngây người rồi khẽ hỏi: "Ngươi tên là Diệp Huyên hả?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng vậy!"  

A Mạc Linh cười hì hì hỏi: "Ngươi đến từ một vũ trụ khác đúng không?"  

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng thế!"  

A Mạc Linh tò mò đánh giá Diệp Huyên rồi hỏi: "Người bên kia đều không có sừng hả?"  

Diệp Huyên ngó cặp sừng trên đầu A Mạc Linh cười hỏi: "Bên chỗ chúng ta cũng không có mọc sừng, ừ... cặp sừng của ngươi rất đẹp, ta có thể sờ không?"  

A Mạc Linh nghe vậy vội lắc đầu rồi lùi lại mấy bước, giơ tay che sừng mình lại: "Không không! Không thể sờ, sừng của con gái Thái Linh tộc không được để người khác sờ lung tung đâu!"  

Thái Linh tộc!  

Trong lòng Diệp Huyên âm thầm suy xét, một lát sau, hắn nhìn về phía A Mạc Linh đang định nói chuyện thì đúng lúc này bên cạnh lại vang lên một tiếng hét đầy tức giận: "A Mạc Linh, cách hắn xa một chút!"  

Diệp Huyên quay đầu lại, vừa ngoảnh lại đã có một sức mạnh khủ ng bố bắn thẳng về phía hắn.  

Diệp Huyên cau mày, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, suy nghĩ vừa chuyển rồi chém ra một luồng kiếm quang.  

Đùng!  

Kiếm quang lóe lên, một bóng người trước mặt Diệp Huyên không ngừng lùi lại mấy chục trượng mới dừng lại.  

Người đó là một người đàn ông!  

Gã có dáng người cao to, mặc một bộ trường bào màu xanh, mặt mày tức giận nhìn chằm chằm Diệp Huyên.  

Diệp Huyên liếc nhìn người đàn ông đó một lượt rồi cười hỏi: "Xưng hô thế nào?"  

Người đàn ông cả giận nói: "Kẻ dị vực khốn kiếp, ngươi không xứng biết tên của ta!"  

Gã nói xong siết chặt tay phải rồi xông tới trước đấm thẳng về phía Diệp Huyên.  

Một quyền này vừa xuất hiện, một quầng sáng khủ ng bố màu xanh chợt phun ra như thủy triều, sau đó ập về phía Diệp Huyên. 
Bình Luận (0)
Comment