Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 83


Hét lên một tiếng sau đó hai chân hắn trụ vững, hai đầu gối hơi chùng xuống theo thế đứng tấn, tay múa một vòng rồi đưa về phía trước, tay trái co lại hướng về phía trước dùng để che thượng bộ, lòng bàn tay mở ra, chếch chéo một góc mười lăm độ.

Tư thế của Nam lúc này phải nói là cực kỳ kín kẽ, không một khe hở nào có thể công, nhing thấy thế thủ của Nam, Thanh Sơn cũng thầm khen trong lòng.


Nhưng không vì thế mà Thanh Sơn tỏ ra nao núng, hắn cũng không vội tấn công, bởi vì một khi tấn công trước thì rất có thể yếu điểm của mình sẽ bị lộ ra trước, bởi vậy mà bên nào có thể để ý được sơ hở của đối phương trước thì chỉ một kích nhất thắng là đủ.

Nam vốn xuất thân trong gia tộc họ Đinh luyện cổ võ, năng khiếu võ thuật của hắn thuộc vào loại nhất đẳng, và lại được tập võ từ năm ba tuổi vậy nên chỉ mới mười bảy mười tám tuổi nhưng hắn đã có thể đánh bại một số người thuộc vào bậc cha chú trong gia tộc họ Đinh, trước kia khi còn nhỏ cha mẹ hắn đặt tên cho hắn là Đinh Nam, sau này mới cải tên lại và thêm một tên đệm ở giữa gọi là Đinh Hải Nam với mong muốn sau này hắn có thể vượt biển rẽ sóng mở ra một thế giới mới cho gia tộc họ Đinh.
Trước kia gia tộc họ Đinh cũng thuộc vào hạng nhất lưu ở Thành phố Thanh An, nhưng thời gian càng trôi qua thì gia tộc họ càng xuống dốc, bởi vì các lớp kế cận không có một ai đủ đảm lượng cũng như khả năng để chèo chống cho gia tộc càng hùng mạnh, mà lớp trẻ chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, sau này khi mà tài lực càng ngày càng kém, thì những người trong gia tộc họ Đinh mới bắt đầu cho con cháu đi làm vệ sỹ cho những gia tộc có tiền tài trong các thành phố xung quanh.

Đinh Hải Nam vốn là nhân vật tuấn kiệt của lớp kế cận trong gia tộc, nên họ đã dốc sức bồi dưỡng cho Nam, và cũng không phụ lòng mong đợi của lớp tiền bối, chỉ mới mười tám tuổi Nam cũng được coi như là một hàng cao thủ, bởi vậy mà họ đã cho Nam đi theo Tôn đại ca, vốn tên thật là Tôn Tất Đại, mà bọn Đinh Hải Nam vẫn thường gọi là Tôn đại ca.
Trở lại với cuộc chiến, lúc này hai bên vẫn đang ở thế giằng co, vẫn còn đang thủ thế, bởi tên Nam biết Thanh Sơn không phải là một người đơn giản như vẻ bề ngoài, không phải kẻ tầm thường có thể bình tĩnh và dám cương với bọn hắn như vậy mà không tỏ ra sợ hãi nao núng tí nào.
qua một lúc không nhịn được nữa hắn phất tay một cái rồi bước chân trái lên một bước tay phải tung một quyền về phía Thanh Sơn, quyền phong rít gào nhanh như thiểm điện hướng thẳng vào huyệt đản trung giữa ngực Thanh Sơn, một quyền này mang tám thành công lực, nếu trúng phải chắc chắn phải gãy vài ba cái xương sườn là không nghi ngờ, khi tất cả mọi người đều chăm chú nhìn, còn sự lo lắng của Thanh Thanh thì hiện rõ trên khuôn mặt của cô và ai cũng nghĩ chắc chắn Thanh Sơn sẽ bị dính đòn, Tôn Tất Đại cũng nhếch miệng cười khẩy nghĩ rằng Thanh Sơn sẽ phải nằm xuống sau khi trúng quyền này, nhưng bất ngờ thay một quyền manh mẽ của Đinh Hải Nam tới gần, Thanh Sơn chỉ nghiêng người một cái, cả nắm đấm rắn chắc của Nam xượt qua lồng ngực Thanh Sơn làm cả vạt áo Thanh Sơn tung bay, một quyền không trúng đích, thế đà lao về phía trước hắn khựng lại nắm đấm buông ra bàn tay mở ra năm ngón tay khép kín rồi cánh tay hắn quét ngang nhanh như thiểm điện chém về phía cổ Thanh Sơn, nhưng không hề nao núng, một cái đạp chân xuống mặt đất lấy đà, rồi chân trái miết trên mặt đất Thanh Sơn đã lùi ra khỏi vùng nguy hiểm, lúc này Đinh Hải Nam tỏ ra suy đoán của mình là hoàn toàn đúng, bởi các chiêu thức của hắn mang tính sát thương cao và là những chiêu bí truyền trong dòng tộc, nhưng Thanh Sơn vẫn nhẹ nhàng tránh thoát, vậy nên Nam tỏ ra hết sức cẩn thận, hai chiêu đi qua mà đối phương lông tóc không tổn hao, mọi người tỏ ra nghi hoặc, mà ba thằng Thắng, Nhã, Đông thì đã há hốc mồm, không nghĩ rằng thằng bạn thân từ thời nối khố của mình lại tập võ khi nào mà bọn nó không hay.


Nam lại tiếp tục công sát, quyền cước mù mịt, tay chân của Nam bây giờ giống như một cái máy, quyền phong rít gào, người ngoài chỉ nhìn thấy quyền ảnh mà không thấy rõ được hướng đi của cánh tay và hai chân của Nam, còn bên này Thanh Sơn lúc né đông, lúc ngả tây nhẹ nhàng thanh thoát không tỏ ra yếu thế so với Nam, cuộc chiến của hai người kéo dài dai dẳng, một số bảo vệ vào định đuổi đám học sinh ra, nhưng khi nhìn thấy một số người thuộc hàng đại tộc ở thành phố Đô Thành Thì họ lại nhắm mắt làm ngơ coi như không thấy bởi sợ đắc tội với những gia tộc này thì suốt đời cũng không yên thân được.

Hai người lúc này đánh nhau đã rất quyết liệt bên ngoài tên Hải cất giọng thúc dục và tỏ ra nghi ngờ về năng lục của Nam.

- Sao vậy, một kẻ trói gà không chặt mà mày cũng không làm gì được, vậy mà cũng tự xưng là bậc cao thủ nhà họ Đinh?
nói rồi hắn khịt mũi khinh thường, Hải vốn xuất thân cũng thuộ một dòng dõi cổ võ họ Khương nhưng chưa bao giờ được Tôn Tất Đại coi trọng như Nam nên lúc nào cũng tỏ ra ghanh ghét đố kị với Nam, và đây là cơ hội để hắn dìm Nam xuống.


Nhưng lúc này Đinh Hải Nam đang hăng say đánh với Thanh Sơn nên không hề để ý đến lời của Hải.
Còn trận đấu thì lại ngày càng gay cấn quyết liệt hơn, trên trán của Nam lúc này mồ hôi đầm đìa, gân xanh nổi lên và đã tỏ ra sốt ruột, còn Thanh Sơn thì nhàn nhã, mặc dù vậy trên trán hắn cũng lấm tấm mồ hôi, nhưng vẫn rất thư thái, bỗng dưng Thanh Sơn nhảy lên một cái, hai tay dang ra, hai chân hơi co lại, bàn tay nắm lại thành quyền rồi liên tiếp đánh về phía Đinh Hải Nam, sau đó Thanh Sơn nói một câu.
- Nên kết thúc.........

Bình Luận (0)
Comment