Chương 1016: Giải quyết hậu quả! (1)
Chương 1016: Giải quyết hậu quả! (1)
“Triệu đại nhân!”
“Ra mắt Triệu đại nhân!”
“...”
Các binh sĩ giáp đen dừng nói chuyện với nhau, ùn ùn đứng dậy hướng quan quân cầm đầu chào hỏi hành lễ.
Triệu đại nhân mỉm cười, hướng về các binh sĩ giáp đen khẽ gật đầu.
“Người đều trở lại chưa?”
Triệu đại nhân hỏi một quan quân.
Quan quân trả lời: “Trừ huynh đệ tối qua chết trận cùng bị thương, chúng ta huynh đệ Giáp đô cùng Ất đô đều ở nơi này.”
Triệu đại nhân sau khi nghe xong lời này, không lên tiếng nữa.
Hắn đi tới trước một khối đá lớn, trèo lên, các binh sĩ đều tụ lại đến chung quanh hắn.
Triệu đại nhân nhìn quét một vòng các binh sĩ, thấy mọi người toàn thân chiến bào nhuốm máu, hắn khẽ gật đầu.
“Các huynh đệ!”
Triệu đại nhân thanh âm vang dội, áp chế tiếng ồn ào chung quanh.
“Các ngươi một lần này đánh tốt lắm!”
“Thành công trấn áp phản quân Lưu Uyên!”
“Không làm Tứ Phương các chúng ta mất mặt!”
Thanh âm Triệu đại nhân xa xa truyền ra ngoài, trên khuôn mặt mỏi mệt của hàng trăm binh sĩ lộ ra nét hưng phấn, tinh thần lâm vào rung lên.
“Tiết Độ sứ đại nhân cũng khen chúng ta đó! Nói chúng ta là Hổ Bí quân thiện chiến!”
Lời này vừa nói ra, binh sĩ giáp đen bọn lão Vương đều rất phấn chấn.
“Tiết Độ sứ đại nhân cũng khen chúng ta đó!”
“Một lần này chúng ta xem như làm Tứ Phương các nở mày nở mặt!”
“Ai nói không phải chứ.”
“Nếu không phải chúng ta ra tay, chỉ dựa vào Trấn Thủ phủ đám phế vật kia, khẳng định không thể thu thập phản quân.”
“...”
Các binh sĩ giáp đen châu đầu ghé tai với nhau, tỏ ra vô cùng vui vẻ.
Triệu đại nhân đè tay xuống, bảo mọi người một lần nữa yên tĩnh.
“Các huynh đệ!”
“Bây giờ Giang Châu vừa gặp một hồi đại loạn, bây giờ các loại công việc ngàn đầu vạn mối, bận không chịu nổi.”
“Tiết Độ sứ đại nhân nói, đợi quét sạch phản nghịch, đến lúc đó lại luận công ban thưởng.”
“Các vị huynh đệ xin thông cảm nhiều hơn!”
Lời của Triệu đại nhân tuy khiến các binh sĩ giáp đen có chút bất mãn, nhưng cũng miễn cưỡng có thể tiếp nhận.
Dù sao bọn họ một lần này tham dự trấn áp phản quân, cũng thuận tay cướp đoạt không ít thứ tốt.
Tiết Độ phủ phong thưởng xuống muộn mấy ngày, bọn họ cũng chờ được nổi.
“Đợi lát nữa cơm nước xong, chúng ta trước hết về Thanh Bình phủ nghỉ ngơi hồi phục.”
“Kế tiếp chuyện quét sạch phản quân chúng ta không cần phải quản, toàn bộ do người Trấn Thủ phủ phụ trách.”
Triệu đại nhân sau khi nói một phen với các binh sĩ giáp đen, sau đó phân phó: “Ăn cơm!”
“Vâng!”
Chỉ thấy cách đó không xa có binh sĩ giáp đen nâng thùng gỗ cùng thức ăn sớm đã chuẩn bị sẵn đưa tới.
Binh sĩ giáp đen lão Vương ghé lên phía trước nhìn, nhất thời vui đến nở hoa.
“Ai u, Tiết Độ sứ đại nhân đối với chúng ta thật không tệ!”
“Hôm nay thế mà có thịt ăn!”
Lão Vương nhìn thấy trong thùng gỗ thế mà tràn đầy thịt hầm, điều này làm tâm tình hắn rất tốt.
“Thật hay giả?”
Binh sĩ giáp đen khác nghe được thế mà có thịt ăn, nhất thời tràn lên.
“Ai da, thật sự có thịt!”
“Mau múc cho ta một bát!”
“Các huynh đệ đừng chen nhau, hôm nay đều có thịt ăn!”
“Bao no!”
Triệu đại nhân nhìn các binh sĩ cao hứng phấn chấn, tâm tình phức tạp.
Các binh sĩ giáp đen mỗi người múc một bát cơm to, lại múc một muôi lớn thịt hầm tương đỏ đậm đặc.
Tuy nơi ăn cơm ở trong rừng đơn sơ, nhưng bọn họ vẫn ăn như hùm như sói, khắp nơi đều là tiếng nhai nuốt nhồm nhoàm.
Binh sĩ giáp đen lão Vương lấy tốc độ nhanh nhất ăn hết sạch một bát cơm to.
Hắn bưng bát không chuẩn bị lại đi xới một bát, nhưng hắn vừa đứng lên đi hai bước, bụng hắn liền mơ hồ có chút đau đớn.
Hắn ôm bụng, nhíu mày.
“ Bụng của ta đau quá.”
Lúc này, một binh sĩ giáp đen ngồi xổm ăn cơm đánh rơi bát cơm trong tay xuống đất, ôm bụng vẻ mặt thống khổ.
Lão Vương nhìn quét huynh đệ này một cái, cảm giác được bụng mình càng đau hơn.
“ Bụng của ta cũng đau!”
“Đồ ăn này có vấn đề!”
“Con mẹ nó có người hạ độc!”
“...”
Liên tiếp có binh sĩ giáp đen kêu đau ngã xuống đất.
Lão Vương giờ phút này cũng cảm giác được bụng tựa như đao quấy, đứng cũng đứng không vững.
“Bịch!”
Lão Vương nghiêng ngả lảo đảo đi hai bước, trực tiếp cắm đầu ngã xuống đất, trực tiếp mất đi ý thức.
Chỉ một lát sau, hàng trăm binh sĩ giáp đen đã toàn bộ bị độc chết ngay tại chỗ.
Quan quân giáp đen Triệu đại nhân luôn nhìn chăm chú vào tất cả cái này, thẳng đến lúc một binh sĩ cuối cùng thống khổ chết đi.
“Ài!”
Nhìn thi thể khắp nơi trong rừng, Triệu đại nhân thở dài một hơi nặng nề.
Người Tứ Phương các bọn họ chấp hành mật lệnh tham dự thanh tẩy đại gia tộc của Đông Nam Tiết Độ phủ.
Đám người địa vị hiển hách như là bọn trưởng sử Lâm Tiêu đều bị bọn họ thừa dịp loạn giết chết.
Tuy đại nhân vật bọn Lâm Tiêu bị giết.
Nhưng con cháu gia tộc bọn họ trải rộng các phủ huyện Đông Nam Tiết Độ phủ.
Cho dù không có nhân vật cầm đầu, ở trong thời gian ngắn gia tộc bọn họ ở Đông Nam Tiết Độ phủ vẫn có sức ảnh hưởng rất lớn.
Một khi đám con cháu gia tộc bọn họ biết được là Tiết Độ sứ hạ lệnh Tứ Phương các bọn họ thừa dịp loạn thanh tẩy.
Như vậy các gia tộc chắc chắn cùng phản đối Tiết Độ sứ đại nhân.
Đến lúc đó Đông Nam Tiết Độ phủ sẽ lâm vào rung chuyển, lâm vào chiến hỏa.