Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1033 - Chương 1033: Chiến Cơ! (1)

Chương 1033: Chiến cơ! (1) Chương 1033: Chiến cơ! (1)

Nhưng ở lại trong binh doanh vậy chính là phản quân, sớm hay muộn sẽ gặp tấn công, có nguy hiểm tính mạng.

So với ngồi chờ chết, không bằng bắt Giang Nghị giao ra, vậy tất cả đều vui.

A Bân ở dưới màn đêm yểm hộ, ở các nơi xâu chuỗi, rất nhanh đã kéo không ít người nhập bọn.

Tả Kỵ quân mấy năm nay trên thực tế nội bộ đã xơ cứng, rất nhiều người từ thiếu niên đã tiến vào Tả Kỵ quân tòng quân, bây giờ cũng bốn năm mươi tuổi rồi, còn làm lính ở Tả Kỵ quân.

Các cấp quan quân cũng ở rất lâu trên vị trí của mình, bọn họ ở trong quân cũng có không ít sức ảnh hưởng.

Đặc biệt các quan quân cấp thấp kia, bọn họ cùng binh sĩ dưới trướng hàng năm ở chung một chỗ, rất nhiều đều là quan hệ họ hàng thân thích.

Đây cũng là nguyên do vì sao giáo úy không dám giết A Bân, mà là giáng chức hắn.

Bởi vì chạm sợi tóc mà động toàn thân.

Nếu giết một gã tiếu quan A Bân, như vậy sẽ dẫn lên thủ hạ cùng quan quân binh sĩ quen biết hắn phản đối cùng phản cảm, làm không tốt sẽ dẫn tới bất ngờ làm phản.

Đặc biệt ở thời điểm mấu chốt này, nội bộ Tả Kỵ quân bọn họ cần là trấn an cùng đoàn kết.

Cái gọi là thủ đoạn sấm sét ở nơi khác có thể dùng được, ở trong Tả Kỵ quân quan hệ rắc rối phức tạp, lại không thể thực hiện được.

Lúc sau nửa đêm, A Bân đã xâu chuỗi hơn ba trăm người.

“Ngươi dẫn người đi phóng hỏa!”

“Ngươi mang một ít huynh đệ đi tấn công cổng trại!”

“Các ngươi theo ta đi bắt Giang Nghị.”

“…”

Ở sau khi tụ tập hơn ba trăm người, A Bân chia người làm ba đội chuẩn bị hành động.

“Các ngươi làm gì!”

Khi bọn họ đang phân phối nhiệm vụ, một giáo úy ở dưới hơn mười thân vệ vây quanh, sải bước tới đây.

Giáo úy nhận được bẩm báo, nói đám người A Bân hành vi khác thường, cho nên tới tra xét.

Nhìn thấy giáo úy dẫn người tới, mọi người biến sắc.

“Trước giết hắn, sau đó phân công nhau hành động!”

A Bân quyết định thật nhanh, trực tiếp rút ra đao bên hông, lao về phía giáo úy đang đi tới trước mặt.

“Giết!”

Những người kia dưới trướng A Bân cũng đều ùn ùn rút đao, vây giết lên.

Giáo úy thấy thế, điên cuồng biến sắc.

“Có người tạo phản, có người tạo phản!”

Giáo úy kinh hoảng thất thố xoay người bỏ chạy.

Nhưng giáo úy sống an nhàn sung sướng quá lâu rồi, thân thể hơn hai trăm năm mươi cân* kia tựa như quả cầu thịt, căn bản chạy không nổi.

1 cân Tàu = 0.5 kg

A Bân đi trước làm gương xông lên, sau khi một đao chém ngã một thân vệ tùy tùng của giáo úy, đuổi kịp giáo úy kinh hoảng thất thố.

“Phập!”

Trường đao đâm vào sau lưng giáo úy, giáo úy kêu lên một tiếng, ngã cắm xuống đất về phía trước.

A Bân trực tiếp xông lên, cưỡi ở trên thân giáo úy mập mạp, trường đao điên cuồng đâm loạn một trận, máu tươi bắn tung tóe.

Huynh đệ dưới trướng hắn cũng vây giết thân vệ tùy tùng giáo úy.

Ở trong tiếng binh khí va chạm leng keng, thân vệ tùy tùng của giáo úy rất nhanh đã ngã xuống trong vũng máu.

“Mau, đi đốt lửa!”

“Các ngươi theo ta đi trung quân đại trướng!”

A Bân sau khi đạp giáo úy đã chết hẳn một cước, đứng lên thở hổn hển lớn tiếng hô lên.

Người tập kết lại lập tức chia binh ba đường, bắt đầu đều tự hành động.

Bọn họ tuy chỉ có vẻn vẹn ba trăm người, nhưng ở ban đêm đột nhiên phóng hỏa chém giết ở các nơi, dẫn tới trong Giang Bắc đại doanh nhất thời tràn đầy hỗn loạn.



Trong trung quân đại trướng, phó tướng Giang Nghị cùng mấy tướng lĩnh đang thương thảo công việc phá vây.

Đột nhiên nghe được bên ngoài tràn đầy xôn xao, hắn nhíu mày hướng ra bên ngoài hỏi: “Bên ngoài sao lại ồn ào vậy?”

“Phó tướng đại nhân, tựa như có người gây chuyện.” Thân vệ trả lời.

“Đi xem xem, ở lúc mấu chốt này gây chuyện, nghiêm trị!”

“Rõ!”

Phó tướng Giang Nghị phân phó một tiếng, sau đó lại cùng mấy tướng lĩnh cúi đầu nói chuyện với nhau.

Nhưng tiếng xôn xao bên ngoài lại càng lúc càng nhiều, mơ hồ có tiếng hô giết truyền đến.

“Phó tướng đại nhân, không ổn rồi!”

“Trong binh doanh có người phạm thượng làm loạn, có một đội loạn binh đã hướng về trung quân đại trướng giết đến rồi!”

Không bao lâu, một quan quân cả người là máu vội vã chạy tới trung quân đại trướng, hướng phó tướng Giang Nghị bẩm báo tin tức trong quân có người làm loạn.

“Ai ăn gan hùm mật báo dám phạm thượng làm loạn!”

Giang Nghị vừa rồi phá vây thất bại, trong lòng đang bực bội.

Bây giờ nghe được có người ở lúc này phạm thượng làm loạn, hắn giận tím mặt.

“Đầu lĩnh hình như là tiếu quan bị miễn chức kia, tên Trương Bân!” Quan quân giọng điệu gấp gáp trả lời.

Phó tướng Giang Nghị lập tức lạnh giọng hạ lệnh: “Lập tức điều binh đi trấn áp bọn hắn!”

“Rõ!”

Giang Nghị ra lệnh một tiếng, đại đội binh sĩ Tả Kỵ quân được tập kết lại, muốn đi trấn áp đám người Trương Bân làm loạn.

Đám người Trương Bân ở cùng lúc hướng trung quân đại trướng tấn công, cũng phái người ở các nơi phóng hỏa, rất nhiều doanh trại cùng lều trại trong Giang Bắc đại doanh đều đã bốc cháy.

Trong lúc nhất thời trong binh doanh khói đặc cuồn cuộn, khắp nơi đều là tiếng hô giết.

“Chuyện gì vậy?”

Nhìn thấy trong binh doanh đột nhiên loạn lên, hơn nữa tiếng hô giết càng lúc càng nghiêm trọng, rất nhiều binh sĩ Tả Kỵ quân không rõ chân tướng đều vẻ mặt ngây dại.
Bình Luận (0)
Comment