Chương 1039: Trấn an! (2)
Chương 1039: Trấn an! (2)
“Bái kiến Tiết Độ sứ đại nhân ——”
Giang Vạn Thành nhìn lướt qua đám người lạ mặt, khẽ khoát tay nói: “Các vị miễn lễ.”
Giang Vạn Thành sau khi tới chủ vị ngồi xuống, mọi người lúc này mới đứng thẳng lên, không dám nhìn thẳng Giang Vạn Thành.
“Ngồi.”
“Đa tạ Tiết Độ sứ đại nhân.”
Sau khi mọi người nói lời cảm tạ, lúc này mới ngồi nửa mông ở trên ghế, trong sảnh giữa tràn ngập yên tĩnh.
“Các ngươi ai là người của Lâm gia?”
Giang Vạn Thành sau khi nhìn mọi người một lần, chậm rãi mở miệng hỏi.
Một người trung niên ngồi ở vị trí đầu bên trái lên tiếng đứng dậy, khom người nói: “Tiết Độ sứ đại nhân, ta là người Lâm gia.”
Giang Vạn Thành nhìn hắn, hòa ái dễ gần hỏi: “Ngươi tên gì?”
“Hạ quan tên Lâm Tử Đào, là huyện lệnh Dương Lĩnh huyện.”
“Ừm, không tệ, không tệ.”
Giang Vạn Thành gật đầu nói: “Không hổ là người Lâm gia, quả nhiên là tuấn tú lịch sự nha.”
“Tiết Độ sứ đại nhân quá khen rồi.”
Đối mặt Giang Vạn Thành khen, Lâm Tử Đào được yêu mà sợ.
“Ài.”
Giang Vạn Thành thu hồi ánh mắt, vô cùng đau đớn nói: “Lưu Uyên phạm thượng làm loạn, cao thấp Lâm phủ các ngươi hơn một trăm người chết trong loạn chiến, ta rất đau lòng.”
“Đặc biệt lão Lâm đi rồi, tương đương ta mất đi một cánh tay, Lưu Uyên này thật sự tội đáng chết vạn lần!”
Nghĩ đến cao thấp Lâm phủ hơn một trăm người chết vào tay loạn binh, Lâm Tử Đào cũng dâng lên đau thương.
Gia chủ Lâm Tiêu lúc trước đảm nhiệm trưởng sử Tiết Độ phủ, có thể nói quyền thế hiển hách.
Hắn có thể làm huyện lệnh cũng là được lợi bởi hắn họ Lâm.
Nhưng gia chủ Lâm Tiêu bây giờ chết đi như vậy, Lâm gia bọn họ bây giờ ngay cả một người chống đỡ cục diện cũng không có, cũng không có chỗ dựa.
Về sau Lâm gia bọn họ đi con đường nào, Lâm Tử Đào cảm thấy mê mang.
“Hậu sự của đám người lão Lâm sắp xếp thỏa đáng hay chưa?”
Giang Vạn Thành ở sau khi thở ngắn than dài một phen, thân thiết hỏi tình huống tang sự của đám người Lâm Tiêu.
“Nhận được Tiết Độ sứ đại nhân quan tâm, tang sự là có Lê đại nhân phái người giúp đỡ, bây giờ đã xử lý tốt rồi, tất cả mọi người đều đã hạ táng.”
“Ừm.”
Giang Vạn Thành gật gật đầu, lại hướng ánh mắt về phía người khác.
“Các ngươi thì sao?”
“Chúng ta cũng xử lý tốt rồi.”
“Ừm.”
Giang Vạn Thành nói với bọn họ: “Một lần này Lưu Uyên phản loạn, tạo thành trọng thần thân tín của ta thương vong vô số, thật sự là làm người ta vô cùng đau đớn.”
“Mấy ngày qua ta vẫn luôn bận rộn xử lý chuyện Lưu Uyên phản loạn, cũng không có thời gian đi phúng viếng người đã mất, mong các vị thông cảm nhiều hơn.”
“Nhưng chuyện này đã xảy ra, người chết rồi không thể sống lại, vẫn mong các vị nén bi thương.”
Giang Vạn Thành vẻ mặt đầy đau thương, dẫn tới hơn ba mươi quyền quý nghĩ đến tộc nhân chết thảm, trong mắt cũng rưng rưng, vẻ mặt đầy đau thương.
“Một lần này đầu sỏ gây nên là Lưu Uyên, chính là bởi vì hắn tạo thành hạo kiếp của Giang Châu ta một lần này.”
“Nhưng các ngươi yên tâm, nợ máu cần trả bằng máu.”
Giang Vạn Thành hứa hẹn với mọi người: “Ta đã hạ lệnh, phàm là người tham dự phản loạn, đều nghiêm trị không tha, để tế vô tội oan hồn chết đi.”
“Đa tạ Tiết Độ sứ đại nhân.”
Mọi người ùn ùn khom người cảm ơn, có người khóc không thành tiếng.
“Ài.”
Giang Vạn Thành nhìn mọi người một lần, lại thở hắt ra một hơi thật dài.
“Một lần này các ngươi những gia tộc này gặp tai bay vạ gió, quả thật là chuyện đáng tiếc.”
Giang Vạn Thành chậm rãi nói: “Đông Nam Tiết Độ phủ ta bây giờ đang lúc dùng người, mà các ngươi là thanh niên tài tuấn của các gia tộc Đông Nam Tiết Độ phủ ta, về sau Đông Nam Tiết Độ phủ ta còn phải dựa vào các ngươi chống đỡ nha.”
“Ta hy vọng các ngươi cũng mau chóng phân chấn lên, kế thừa nguyện vọng của người chết, gánh vác trọng trách của Đông Nam Tiết Độ phủ ta.”
Hơn ba mươi con em quyền quý các gia tộc sau khi nghe được lời này, đều lau nước mắt, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
“Tiết Độ sứ đại nhân xin yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không cô phụ Tiết Độ sứ đại nhân kỳ vọng!”
Lâm Tử Đào lập tức dẫn đầu bày tỏ thái độ.
“Đúng, chúng ta tất cả đều nghe Tiết Độ sứ đại nhân!”
“Phùng gia chúng ta sẽ trước sau như một nghe hiệu lệnh của Tiết Độ sứ đại nhân.”
“...”
Đại biểu các gia tộc đều ùn ùn bày tỏ thái độ, điều này làm Giang Vạn Thành rất hài lòng.
“Ân, ta vừa rồi nhìn, các ngươi bây giờ vị trí còn rất thấp.”
Giang Vạn Thành nói với bọn họ: “Giờ đột nhiên đề bạt các ngươi đến địa vị cao, chỉ sợ sẽ chọc người ta dị nghị.”
“Hơn nữa rất nhiều chuyện các ngươi đều chưa từng tiếp xúc, tùy tiện giao cho các ngươi, chỉ sợ các ngươi cũng trong thời gian ngắn làm không tốt, ngược lại là hại các ngươi.”
Giang Vạn Thành dừng một chút, nói: “Ý tứ của ta là muốn để các ngươi ở trên các vị trí rèn luyện một phen, sau đó lại điều nhiệm đến Tiết Độ phủ nhậm chức, gánh vác trọng trách Đông Nam Tiết Độ phủ ta, không biết ý các ngươi như thế nào?”
Giang Vạn Thành vẽ một cái bánh lớn cho mọi người, điều này làm đám người Lâm Tử Đào đều cảm xúc rất kích động.
Nếu đám người gia chủ Lâm Tiêu không chết, cho dù là có cơ hội, cũng sẽ là người khác của gia tộc lên trước, sẽ không đến lượt họ.