Chương 105: Huyết tẩy (2)
Chương 105: Huyết tẩy (2)
“Ngươi đến trước mặt.” La nhị gia vẫy vẫy tay đối với một sơn tặc đầu lĩnh: “Ta có lời muốn nói với ngươi.”
Sơn tặc kia cũng không chút hoài nghi, cất bước đi đến trước mặt La nhị gia, chuẩn bị nghe dạy bảo.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong ống tay áo La nhị gia đột nhiên chấn động, rớt ra một cây đoản đao.
“Phốc!”
Không đợi tên sơn tặc đầu lĩnh này phản ứng, đoản đao kia đã chui vào cổ hắn.
“Nhị gia, ngươi...”
Sơn tặc đầu lĩnh kia mở to mắt nhìn, vẻ mặt tràn đầy sự không dám tin.
“Phốc!”
“Phốc!”
Ở cùng lúc La nhị gia ra tay, vài tên thân tín của hắn cũng đều ra tay.
Đoản đao trong tay bọn họ đâm vào thân thể sơn tặc.
Đối mặt tập kích gần trong gang tấc, thân thể từng gã sơn tặc không có phòng bị mềm nhũn ngã xuống.
“Bên trong cũng xử lý rồi!”
La nhị gia lại đâm về phía cổ sơn tặc đầu lĩnh kia mấy đao, lúc này mới thở hổn hển đứng lên.
Ở dưới sự ra hiệu của hắn, vài tên sơn tặc cầm đoản đao rỏ máu, nhanh chóng đi về phía mấy gian nhà cỏ tranh cách đó không xa.
Sau khi bọn họ ra tay trừ bỏ lính gác cửa sơn trại, trong bóng đêm cách đó không xa, lại chui ra mấy chục huynh đệ dưới trướng La nhị gia tay cầm trường đao, hồng anh thương*.
thương ở phần đầu có tua rua đỏ
Bọn họ nhanh chóng kéo xác lính gác vào trong bóng đêm, sau đó tiếp quản thủ vệ tiền trại.
La nhị gia thấy chưa kinh động người khác, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đánh tín hiệu cho dưới núi!”
“Vâng!”
Một thân tín giơ một cây đuốc, hướng phía dưới núi bắt đầu thuận chiều kim đồng hồ vung lên.
“Các ngươi theo sơn đạo đi xuống nghênh đón.”
“Mấ người các ngươi qua bên kia, chuẩn bị châm lửa đốt phòng!”
Ở dưới sự phân phó của La nhị gia, người dưới trướng hắn việc ai người đó làm, bắt đầu nhanh chóng hành động.
La nhị gia đã âm thầm đầu phục giáo úy Tuần Bộ doanh Ninh Dương phủ Nhạc Định Sơn.
Giáo úy Tuần Bộ doanh Nhạc Định Sơn cần công phá Cửu Phong sơn một phần công lao này, cho nên La nhị gia cũng cực lực phối hợp.
Không bao lâu, trên sơn đạo đông nghịt người.
Rất nhiều binh sĩ Tuần Bộ doanh võ trang hạng nặng đã ở dưới hai gã đô úy dẫn dắt, đến tiền trại.
Có La nhị gia tên nội quỷ này trong trại, Tuần Bộ doanh tự nhiên là ngựa quen đường cũ hướng về các địa điểm quan trọng đánh tới.
“Người nào!”
Trong trại có sơn tặc tuần tra phát hiện rất nhiều người lao tới, vẻ mặt cũng tràn đầy kinh ngạc.
Binh sĩ Tuần Bộ doanh giơ nỏ lên, mũi tên tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo liền rít lên bay ra.
“Phốc!”
“Phốc!”
Sơn tặc tuần tra bị bắn chết ngay tại chỗ.
Rất nhiều quan binh Tuần Bộ doanh giết vào trong trại, rất nhanh đã kinh động sơn tặc trong trại.
“Quan binh giết vào trại rồi!”
Sơn tặc nhìn thấy quan binh Tuần Bộ doanh giết vào, cũng hoảng sợ hô to.
“Chết!”
Có binh sĩ Tuần Bộ doanh giơ tay chém xuống, chém bay đầu gã sơn tặc hô to này.
“Giết!”
Trong trại vang lên tiếng hô giết rung trời.
Binh sĩ Tuần Bộ doanh võ trang hạng nặng tựa như sói đói lộ ra răng nanh, triển khai tàn sát chém giết tanh máu đối với sơn trại.
Người của La nhị gia châm lửa rất nhiều phòng ốc, phòng ốc hừng hực bốc cháy lên.
Ở dưới ánh lửa chiếu rọi, sơn tặc kinh hoảng thất thố chạy khắp nơi.
Binh sĩ Tuần Bộ doanh thì chém giết lung tung, chém từng gã sơn tặc ngã xuống trong vũng máu.
Trong trại khắp nơi đều là tiếng hoảng sợ thét chói tai cùng kêu thảm, tràn ngập hỗn loạn.
Trấn Sơn Hổ cũng bị tiếng hô giết trong trại bừng tỉnh.
Hắn vạn lần không ngờ, quan binh lại đi rồi mà còn quay lại.
Nhân lúc đêm tối đánh lén vào trong trại.
“Cẩu quan binh giết vào trong trại rồi!”
“Mọi người cầm binh khí!”
“Đuổi bọn hắn xuống núi!”
Trấn Sơn Hổ ở dưới sự kinh hoảng, ý đồ tập kết thân tín của mình phản kích.
Nhưng hắn mới ra khỏi nhà, liền nhìn thấy La nhị gia dẫn theo một đám đông người tới trước mặt.
La nhị gia nhìn chằm chằm Trấn Sơn Hổ quần áo không chỉnh tề, vẻ mặt đầy sự dữ tợn.
“Hắn chính là Trấn Sơn Hổ!” La nhị gia chỉ vào Trấn Sơn Hổ lớn tiếng nói: “Giết hắn!”
Trấn Sơn Hổ cũng ngẩn ra, sau đó giận tím mặt.
“La Thành, ngươi tên cẩu tạp chủng ăn cây táo, rào cây sung này!”
Hắn đã phản ứng lại, quan binh này là Nhị đương gia La Thành đưa tới.
“Giết hắn cho ta!”
Trấn Sơn Hổ hô to đối với sơn tặc đi theo bên cạnh hắn.
“Phốc phốc phốc!”
Nhưng tiếng hắn chưa dứt, mũi tên rậm rạp đã hướng về bọn họ bao trùm đến.
Ở trong máu tươi bắn tung tóe, Trấn Sơn Hổ bị trúng mấy mũi tên, không cam lòng ngã xuống.
Chung quanh, đám binh sĩ Tuần Bộ doanh giơ tấm khiên, tay cầm Nhạn Linh Đao ùa lên, chém lung tung một chập về phía đám người Trấn Sơn Hổ.
Máu thịt bay tứ tung!
Một đêm này, Cửu Phong sơn ánh lửa ngập trời.
Đối mặt quan binh Tuần Bộ doanh trang bị đến tận răng cùng La nhị gia liên thủ tập kích, sơn tặc Cửu Phong sơn trại dễ dàng sụp đổ, sơn trại gặp phải huyết tẩy tàn khốc.
…
Thời gian chạng vạng, tửu lâu đỉnh cấp của Ninh Dương phủ, trước Túy Hoa lâu lục tục có không ít xe ngựa cùng cỗ kiệu xa hoa tới.
Các quý nhân này sau khi đến Túy Hoa lâu, cũng chưa đi vào, mà là ở cửa bắt chuyện.
“Vương lão gia, nhiều ngày không gặp rồi nhỉ.” Có quý nhân ăn mặc hoa lệ cười hướng về người quen biết chào hỏi: “Gần đây phát tài ở đâu thế?”