Chương 1056: Lên chức! (1)
Chương 1056: Lên chức! (1)
“Không cần sợ.”
Đường Phong nói: “Trương Đại Lang là không có quyền lực xử quyết những người bị bắt này.”
“Đợi sau khi bọn họ bị áp giải về Giang Châu, chuyển giao, chúng ta lại ra mặt cứu người.”
Đường Phong bây giờ thật sự là không muốn giao tiếp với Tuần Phòng quân, cho nên đối mặt các huynh đệ bị bắt kia, hắn cũng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi.
Khi người của Tứ Phương các cùng Trương Vân Xuyên ở Trần Châu xảy ra xung đột ích lợi.
Ở bến tàu Giang Châu, một chiếc thuyền khách chậm rãi cập bờ.
“Đại nhân, đến bến tàu rồi.”
Một hộ vệ mặc giáp trụ gõ vang cửa khoang thuyền xa hoa.
Cửa khoang thuyền xa hoa mở ra, tri phủ Đông Sơn phủ Đông Nam Tiết Độ phủ Tô Ngang nhấc áo bào của mình, cất bước đi ra khỏi khoang thuyền.
Đi lên boong tàu thuyền khách, Tô Ngang giương mắt liền thấy được phụ cận bến tàu dựng sừng sững từng kho hàng cùng phòng ốc.
Hàng hóa trên bến tàu chồng chất như núi, người đi đường như dệt cửi, tỏ ra đặc biệt náo nhiệt.
Nhóm Tô Ngang hơn ba mươi người xuống khỏi thuyền khách, bước lên bến tàu Giang Châu.
“Tô đại nhân, bên này.”
Bọn họ vừa mới chuẩn bị vào ở quan dịch Giang Châu, Tiết Độ phủ trưởng sử Lê Hàn Thu gọi bọn họ lại.
Tô Ngang sau khi nhìn thấy Lê Hàn Thu, hơi kinh ngạc, sau đó nở đầy nụ cười bước nhanh nghênh đón.
“Hạ quan bái kiến Lê đại nhân!”
Thái độ của Tô Ngang đặc biệt cung kính cùng khiêm tốn.
Tô Ngang là nhận ra Lê Hàn Thu, vị này chính là tâm phúc bên cạnh Tiết Độ sứ đại nhân, hôm nay thăng nhiệm Tiết Độ phủ trưởng sử, càng quyền thế như mặt trời giữa trời.
“Tô đại nhân, mau mau miễn lễ.”
“Ta đã chờ ở nơi này lâu rồi.”
Lê Hàn Thu tiến lên, làm động tác đỡ một cái.
Nghe được Lê Hàn Thu nói, khiến Tô Ngang cũng được yêu mà sợ.
Mình chỉ là tri phủ Đông Sơn phủ mà thôi, thế mà làm phiền Tiết Độ phủ trưởng sử chờ đón mình, đây là điều hắn tuyệt đối không đoán trước được.
“Tô đại nhân, dọc đường có thuận lợi hay không?”
Sau khi hai bên chào hỏi, Lê Hàn Thu nhiệt tình hàn huyên với Tô Ngang.
“Được Lê đại nhân quan tâm, hạ quan dọc đường cũng thuận lợi, chưa gặp phải đạo phỉ tập kích quấy rối.”
“Thuận lợi thì tốt rồi.”
Lê Hàn Thu nhìn tùy tùng phía sau Tô Ngang một lần, cười hỏi: “Người nhà sao không cùng nhau qua đây?”
“A?”
Tô Ngang có chút không hiểu ý gã, hắn nghi hoặc nói: “Trên thư chưa nói ta mang gia quyến đến Giang Châu mà?”
Mấy ngày trước hắn nhận được công văn thư tín của Tiết Độ phủ, muốn hắn lập tức khởi hành đến Giang Châu.
Bây giờ Lê Hàn Thu tự mình tới đón tiếp không nói, còn hỏi gia quyến của hắn, điều này làm Tô Ngang là mù tịt không hiểu gì cả, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Không sao không sao.”
Lê Hàn Thu cười nói: “Đợi ngươi ở Giang Châu dàn xếp xong rồi, lại đón người nhà tới, cũng là tương tự.”
“Lê đại nhân, thứ lỗi hạ quan ngu dốt, ta muốn hỏi một chút, không biết một lần này Tiết Độ sứ đại nhân triệu kiến ta vì chuyện gì?”
Tô Ngang bây giờ trong lòng rất thấp thỏm.
Hắn ở vị trí tri phủ Đông Sơn phủ mới chưa làm bao lâu, hôm nay đột nhiên triệu hắn đến Giang Châu, còn muốn mang người nhà, trong lòng hắn chột dạ.
Dù sao Giang Châu vừa trải qua một hồi náo động, hắn là không muốn cuốn vào trong đó.
“Tô đại nhân, chuyện tốt.”
Lê Hàn Thu cũng không giấu diếm, cười chắp tay nói: “Ta nơi này chúc mừng ngươi trước.”
“Lê đại nhân, ngài cũng đừng trêu hạ quan nữa.”
Tô Ngang có chút co quắp bất an nói: “Hạ quan ở Đông Sơn phủ chưa làm tốt công việc, Tiết Độ sứ đại nhân không hỏi tội đã cám ơn trời đất, ta nào có việc gì vui.”
“Tô đại nhân, ta cũng không lừa ngươi.”
Lê Hàn Thu sau khi nhìn trái nhìn phải, thấp giọng nói: “Tô đại nhân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi lập tức sẽ thăng nhiệm làm Tiết Độ phủ chi độ sứ.”
“A?”
Lời của Lê Hàn Thu khiến Tô Ngang ngây ra tại chỗ.
Hắn vừa thăng nhiệm tri phủ Đông Sơn phủ chưa bao lâu, giờ lại muốn đề bạt mình làm chi độ sứ của Đông Nam Tiết Độ phủ, đây là nói giỡn à? ?
Mình tài gì đức gì, có thể ngồi vị trí quan trọng như thế?
Hơn nữa, mình tài cán không nổi bật, có thể lên làm tri phủ Đông Sơn phủ, đó vẫn là tiền nhiệm tri phủ Lô Nhất Phàm rớt đài, mình may mắn mới tiếp nhận chức vụ.
Huống hồ thế lực gia tộc cũng không mạnh, ở trong Tiết Độ phủ cũng không có chỗ dựa.
Tiết Độ sứ đại nhân đột nhiên đề bạt trọng dụng mình, hoàn toàn không có lý do nha.
“Tô đại nhân, việc vui lớn như thế, ngươi nên mời ta uống rượu nha.” Lê Hàn Thu nhiệt tình mở miệng.
Mà cả người Tô Ngang đều còn đang ngây ra.
…
Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành ở trong phòng làm việc của Tiết Độ phủ, tiếp kiến tri phủ Tô Ngang từ Đông Sơn phủ phong trần mệt mỏi chạy tới Giang Châu.
Tô Ngang không còn sự uy nghiêm người đứng đầu ở trên địa bàn của mình.
Hắn ngồi nửa mông ở trên ghế, thân thể thẳng tắp, vẻ mặt cung kính.
Giang Vạn Thành thì thân thể thoải mái dựa ở trên ghế, trong tay bưng một chén trà, nắp chén trà đang nhẹ nhàng gạt lá trà.
Sau khi nghe xong Tô Ngang bẩm báo về tình huống Đông Sơn phủ, Giang Vạn Thành khẽ gật đầu.
“Ngươi ở Đông Sơn phủ làm đồng tri nhiều năm như vậy, xây cầu làm đường, trưng thu thuế phú, chăm chủ làm không ít chuyện, trong lòng ta đều biết.”