Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1211 - Chương 1211: Trương Cảnh Thành

Chương 1211: Trương Cảnh Thành Chương 1211: Trương Cảnh Thành

Ngoài thành cũng có không ít binh sĩ Hữu Kỵ quân ở trong đống xác bận rộn, dọn dẹp cứu chữa người bị thương, thu liễm thi thể người chết trận.

Hai bên hầu như đã hình thành ăn ý, sau mỗi một lần đại chiến, lười đi tiếp tục tấn công những kẻ địch dọn dẹp chiến trường.

Hôm nay thời tiết càng ngày càng nóng, nếu thi thể không xử lý sạch sẽ mà nói, mùi tanh cùng ruồi muỗi đều sẽ khiến hoàn cảnh sinh tồn của hai bên tiến một bước chuyển biến xấu.

Khi Phiêu Kỵ quân đại tướng quân Cố Nhất Chu đang tuần tra phòng thành, bố trí phòng ngự, một quan quân sải bước đi về phía Cố Nhất Chu.

“Đại tướng quân!”

Quan quân ôm quyền cất cao giọng nói: “Trương đại nhân đã vào thành, hắn nói muốn gặp ngươi.”

Cố Nhất Chu mở miệng hỏi: “Hắn ở nơi nào?”

“Ở huyện nha.”

“Được, ta biết rồi.”

Huyện nha hôm nay đã bị đổi thành bộ thống soái lâm thời của Phiêu Kỵ quân, Cố Nhất Chu ngày thường sẽ ngụ ở sảnh sau huyện nha.

“Triệu Khôn!”

“Có mạt tướng!”

“Ngươi ở đầu tường theo dõi cho ta, Hữu Kỵ quân này hôm nay chịu thiệt, phòng ngừa bọn hắn tập kích đêm.”

“Ngày mai ta bảo Cao Đại Dũng đến thay cho ngươi.”

Triệu Khôn đã thăng nhiệm làm phó tướng nói ngay: “Đại tướng quân yên tâm, chỉ cần có ta ở nơi này, Hữu Kỵ quân dám đến đánh lén mà nói, cam đoan bọn hắn có đến không có về!”

“Ừm.”

Cố Nhất Chu cũng không nói nhiều, lập tức ở dưới thân vệ vây quanh, xuống khỏi tường thành, đi thẳng tới bộ thống soái lâm thời của Phiêu Kỵ quân ở huyện nha Tử Cốc huyện.

Ở trong đại sảnh huyện nha, Cố Nhất Chu gặp được mưu thần Trương Cảnh Thành của Ninh Vương trước mắt.

Trương Cảnh Thành đang ngồi ở trước bàn bát tiên không để ý hình tượng húp mỳ sụp soạp, trên bàn bày hai món ăn mới làm.

Cố Nhất Chu cởi xuống mũ giáp cùng giáp trụ của mình, thân vệ lập đi tức qua đón lấy.

“Sao lại có bộ dáng này?”

“Ngươi hẳn sẽ không là ngủ với nữ nhân của Ninh Vương, chạy nạn đến nơi đây chứ?”

Trương Cảnh Thành thân là văn sĩ mưu thần, vẫn luôn nho nhã lễ độ.

Đây vẫn là lần đầu tiên Cố Nhất Chu nhìn thấy Trương Cảnh Thành mặc rách mướp, tựa như quỷ chết đói đầu thai, điều này làm hắn rất tò mò.

Trương Cảnh Thành ngẩng đầu nhìn Cố Nhất Chu một cái: “Đùa vậy không buồn cười.”

Trương Cảnh Thành sau khi bưng bát ăn hết cả miếng mỳ lớn, lúc này mới buông bát đũa xuống, chùi miệng mình.

“Ăn no đúng là thoải mái.”

Trương Cảnh Thành phân phó đối với tùy tùng bên cạnh: “Đi, rót cho ta một chén nước.”

“Vâng!”

Cố Nhất Chu nhìn chằm chằm Trương Cảnh Thành, không hé răng.

Trương Cảnh Thành tiếp nhận nước tùy tùng đưa qua, sau khi ừng ực uống hai ngụm, lúc này mới đưa ánh mắt về phía Cố Nhất Chu.

“Mới vừa rồi Hữu Kỵ quân lại tiến công?”

“Ừm.”

Cố Nhất Chu gật gật đầu nói: “Hữu Kỵ quân, Trấn Nam quân cùng Tuần Phòng quân này cách vài ngày tới đánh một lần, ta đã quen rồi.”

Trận chiến này lúc ban đầu, quân đội Đông Nam Tiết Độ phủ dựa vào người đông thế mạnh, muốn một hơi nuốt gọn Cố Nhất Chu.

Nhưng ở sau khi trải qua mấy trận thua, bọn họ ý thức được, bọn họ tuy nhiều người, nhưng sức chiến đấu lại không bằng phản quân của Cố Nhất Chu.

Cộng thêm Hữu Kỵ quân, Trấn Nam quân và Tuần Phòng quân phối hợp với nhau cũng không tốt, cho nên chiến sự liền kéo dài, diễn biến thành một hồi tiêu hao chiến.

Hôm nay Đông Nam Tiết Độ phủ ba mũi quân đội này đã không đồng thời xuất động nữa.

Bọn họ giống như đã thương lượng, thay phiên hướng phản quân của Cố Nhất Chu tiến công.

Quy mô chiến đấu không lớn như lúc ban đầu nữa, ở dưới không ngừng rèn luyện, quân đội Đông Nam Tiết Độ phủ đã thích ứng trận chiến sự này, binh sĩ cũng đang nhanh chóng trưởng thành.

Phía sau Cố Nhất Chu có Phục Châu Ninh Vương ra sức ủng hộ, trước mắt còn có thể trụ được.

“Một lần này chúng ta thương vong bao nhiêu?”

Trương Cảnh Thành mở miệng hỏi.

Cố Nhất Chu trả lời: “Hôm nay đánh một ngày, chúng ta bên này đã chết hơn ba trăm, bị thương năm sáu trăm người.”

Bây giờ theo Trấn Nam quân, Tuần Phòng quân cùng Hữu Kỵ quân thích ứng chiến tranh cường độ như vậy, sức chiến đấu của bọn họ đang không ngừng tăng cường.

“Những ngày qua bên đó tiến công đối với chúng ta trở nên dày hơn rất nhiều.”

“Chúng ta binh khí cùng mũi tên hao tổn khá lớn, phải mau chóng bổ sung một lô cho chúng ta.”

Cố Nhất Chu nói với Trương Cảnh Thành: “Huynh đệ của ta đánh lâu như vậy, thương vong lớn, đồng thời mỏi mệt không chịu nổi, đã không còn sức chiến đấu tiếp, cần gấp đạt được nghỉ ngơi hồi phục.”

“Người của các ngươi cần phải nhanh một chút đi lên, thay thế người của ta đi nghỉ ngơi một tháng.”

Trương Cảnh Thành cười cười nói: “Ta hôm nay đến chính là nói chuyện này.”

“?”

Cố Nhất Chu nhìn Trương Cảnh Thành, vẻ mặt đầy nghi hoặc.

Trương Cảnh Thành mở miệng nói: “Ngươi bảo huynh đệ dưới trướng chuẩn bị một phen, hai nhật nữa từ bỏ Tử Cốc huyện, các ngươi toàn quân rút vào Phục Châu.”

“? ? ?”

Cố Nhất Chu khó hiểu nhìn chằm chằm Trương Cảnh Thành, hỏi: “Chúng ta lại chưa thua trận, vì sao phải từ bỏ Tử Cốc huyện, rút đến Phục Châu? ?”

“Chúng ta ở nơi này đánh lâu như vậy, đã chết nhiều người như vậy, sao có thể dễ dàng rút lui chứ.”

“Ta cảm thấy huynh đệ dưới trướng là sẽ không đồng ý!”
Bình Luận (0)
Comment