Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1252 - Chương 1252: Chiến Sự! (1)

Chương 1252: Chiến sự! (1) Chương 1252: Chiến sự! (1)

Nhưng từ sau khi quy thuận Trương Vân Xuyên, mỗi một lần đánh trận đều tự mình xung phong hãm trận, biểu hiện bắt mắt.

Cho nên Trương Vân Xuyên bánh ít đi, bánh quy lại, cũng đề bạt gã lên.

Ở trong mắt Trương Vân Xuyên, hợp thời bổ sung một ít dòng máu mới cho đội ngũ, đề bạt một ít người mới lên là rất có lợi.

Cái này không chỉ có thể khiến đoàn đội này bảo trì sinh mệnh lực tràn đầy, còn có thể tăng mạnh một sự cạnh tranh cùng kiềm chế lẫn nhau trong nội bộ.

Nếu đoàn đội trung cao tầng quá mức ổn định, trước sau không có máu tươi mới rót vào, về lâu về dài sẽ mất đi sức sống, trở nên trì trệ không tiến.

Bây giờ đám người Đinh Phong, Lưu Hắc Tử thượng vị, có thể cho một ít tướng lĩnh ban đầu sinh ra cảm giác nguy cơ nhất định, làm bọn họ không dám buông lỏng.

Đồng thời cũng làm bọn họ ý thức được, bọn họ cũng không phải không thể thiếu, do đó không dám kiêu căng tự mãn.

Đương nhiên, Đinh Phong, Lưu Hắc Tử đi lên, cũng có thể để quan quân cùng binh sĩ tầng dưới chót nhìn thấy hy vọng tăng lên, do đó càng thêm cố gắng giết địch lập công, do đó hình thành tuần hoàn tốt.

“Khổng Thiệu Nghi, đảm nhiệm Tả Kỵ quân Tham quân, kiêm quân nhu đại tổng quản, quản lý Quân Nhu ti Tả Kỵ quân ta, tổng quản lương tiền, quân bị, thương binh, dân phu các việc.”

“Nguyện ý quên mình phục vụ vì Đô đốc đại nhân!”

Khổng Thiệu Nghi vốn là Tham quân của Đô đốc Tả Kỵ quân Lưu Uyên, về sau ý kiến bất hòa với Lưu Đỉnh đệ đệ của Lưu Uyên, dẫn tới mỗi người đi một ngả với Lưu Uyên.

Hắn ở trong tranh đấu giữa Trương Vân Xuyên cùng Lưu Uyên, đã giúp Trương Vân Xuyên không ít việc.

Một lần này Trương Vân Xuyên ủy thác trọng trách đối với hắn, khiến Khổng Thiệu Nghi cảm xúc kích động, nhưng người khác thì có chút nhíu mày.

Dù sao Khổng Thiệu Nghi từng cống hiến cho Lưu Uyên, lúc đó đã âm thầm thông đồng với bọn họ bên này.

Ở trong mắt mọi người, hành vi của hắn có chút rắn chuột hai đầu, có chút bất trung, không nên trọng dụng như thế.

Nhưng Đô đốc đại nhân nhà mình đã làm ra quyết định, mọi người cũng không dám trước mặt đám đông phản đối bổ nhiệm này.

“Vương Lăng Vân, đảm nhiệm Tham quân kiêm phụ tá tổng trưởng Tả Kỵ quân, quản lý Phụ Tá ti, Quân Tình ti, Khảo Công ti của Tả Kỵ quân ta.”

Tham quân là một chức quan của Đông Nam Tiết Độ phủ, phụ tá là tham mưu tư nhân của rất nhiều đại lão.

Vương Lăng Vân bây giờ tuy treo chức vị Tham quân, nhưng lại trở thành phụ tá tổng trưởng tư nhân của Trương Vân Xuyên, có thể nói địa vị rất cao.

Bây giờ càng nắm giữ Quân Tình ti, Phụ Tá ti, Khảo Công ti Tả Kỵ quân mới thành lập, có thể nói quyền cao chức trọng.

Một lần này Trương Vân Xuyên tiến hành một phen sắp xếp đối với cơ cấu nội bộ Tả Kỵ quân, phỏng theo Đông Nam nghĩa quân mới xây dựng Phụ Tá ti, Quân Tình ti, Khảo Công ti, Quân Nhu ti, Quân Pháp ti, để phụ trách quản lý cùng phối hợp công việc lớn nhỏ của Tả Kỵ quân.

Những ban ngành này sẽ trở thành lực lượng ủng hộ phía sau của bộ đội tác chiến tuyến đầu, để binh mã tuyến đầu có thể bứt ra, toàn thân tâm đi thao luyện cùng tác chiến.

Không giống như ngày xưa, bởi vì quyền lực và trách nhiệm không đủ rõ ràng, dẫn tới rất nhiều quan quân có thể giở trò, ở giữa kiếm lời túi tiền riêng.

Cũng sẽ không bởi vì thương binh không có ai để ý tới mà ảnh hưởng sĩ khí, cũng sẽ không bởi vì quan quân dùng người không khách quan, mà dẫn tới rất nhiều tướng sĩ có công không được tưởng thưởng.

Nói tóm lại, về sau công việc lớn nhỏ đều có ban ngành cùng người chuyên môn tiến hành quản hạt.

Cái này không chỉ giảm bớt áp lực của tướng lĩnh tuyến đầu, cũng trên trình độ nhất định hình thành kiềm chế đối với bọn họ.



Lâm Xuyên phủ Tử Cốc huyện biên giới với Phục Châu, trên mặt đất phân tán không ít xe đẩy tay tổn hại cùng cờ xí tàn phá.

Vài lán trà cô đơn dựng lên ở bên đường cái, bàn ghế hỗn độn đổ đầy đất.

Ông chủ cùng điếm tiểu nhị bán trà sớm đã không biết tung tích.

Đám đông quạ đen ở trên thi thể ngã bên đường rỉa máu thịt.

Trên đường cái nơi xa truyền đến tiếng người tiếng ngựa, binh mã đông nghìn nghịt từ xa áp sát, chạy đến nơi này.

Có binh sĩ khát nước cất bước tiến vào lán trà, lại chưa tìm được một ngụm nước nào.

“Con mẹ nó, thực xui xẻo!”

Binh sĩ chưa tìm được nước trà tức giận đá đổ vài cái ấm trà trống rỗng, hùng hùng hổ hổ lại hội tụ vào đội ngũ.

Đại công tử Giang Vĩnh Dương dẫn đại quân rời khỏi Tử Cốc huyện thành, toàn quân đi vào địa khu biên giới với Phục Châu.

Hắn ý đồ lấy phương thức đại quân áp sát địa bàn gây áp lực cho Phục Châu.

Ép phương diện Phục Châu cho một lời giải thích việc phái binh ngăn trở quân đội Đông Nam Tiết Độ phủ bọn họ truy kích và tiêu diệt phản quân, thu lưu phản quân.

Khi đại quân Đông Nam Tiết Độ phủ tiến vào, phương diện Phục Châu lại không để ý chút nào.

Trương Cảnh Thành của Phục Châu đang ở trong quân trướng tẩy trần cho đám tướng lĩnh Triệu Khôn, Cao Đại Dũng phó tướng Phiêu Kỵ quân chạy tán loạn vào Phục Châu tị nạn.

Trên bàn bày đầy rượu ngon món ngon, không khí tương đối hòa hợp.
Bình Luận (0)
Comment