Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1328 - Chương 1328: Xuất Chiến! (1)

Chương 1328: Xuất chiến! (1) Chương 1328: Xuất chiến! (1)

Hắn nếu muốn có chỗ đứng ở trong quân, vậy về sau chỉ có thể gắt gao dựa vào bọn họ.

“Vậy được, việc này cứ quyết định như vậy!”

Ngụy Vũ nói xong, lập tức cầm bút lên, ‘soạt soạt’ viết một phần thủ lệnh.

Hắn lại lấy ra đại ấn phó tướng Tả Kỵ quân của mình, đóng lên cho thủ lệnh một con dấu đỏ tươi.

Ngụy Vũ đưa thủ lệnh cho Từ Kính nói: “Ngươi cầm một phần thủ lệnh này đi Thủy Tự doanh!”

“Từ lúc này trở đi, Thủy Tự doanh thuộc về ngươi chỉ huy.”

Từ Kính hưng phấn tiếp nhận thủ lệnh, lập tức quỳ một gối xuống: “Đa tạ tướng quân tín nhiệm, ta nguyện vượt lửa quá sông vì tướng quân!”

“Ài, người trong nhà, không cần khách khí như vậy!”

Ngụy Vũ cao hứng nâng Từ Kính dậy.

“Ngươi cứ đi Thủy Tự doanh chỉnh đốn binh mã, ngày mai ngươi liền dẫn thủ hạ xuất chiến!”

Ngụy Vũ nói với Từ Kính: “Ta sẽ điều Thủy Tự doanh Giáo úy Trịnh Trung đi đốc vận lương thảo, cho nên ngươi yên tâm lớn mật đi, sẽ không có ai cản tay của ngươi.”

“Vậy Chu Tham tướng bên kia?”

“Cái này ngươi không cần quản, tự có chúng ta đi nói.”

“Vâng!”

Từ Kính sau khi cầm thủ lệnh, cáo từ Ngụy Vũ cùng Tôn Chí Hổ, ra khỏi quân trướng.

Nhìn thấy Giáo úy Từ Kính rời đi, Tôn Chí Hổ mở miệng nói: “Ngươi nói Từ Kính đáng tin không?”

Ngụy Vũ lẩm bẩm: “Đáng tin hay không, ngày mai chiến một trận liền biết.”

Ngụy Vũ và Tôn Chí Hổ áp dụng một ít thủ đoạn, lôi kéo Từ Kính, chèn ép đám người Trịnh Trung, chính là vì phân hóa Tả Kỵ quân tiền tuyến, ý đồ nắm giữ một ít quyền lớn thực tế.

Đối mặt mệnh lệnh của hai người bọn họ, Trịnh Trung đành phải ngoan ngoãn giao ra Thủy Tự doanh, đi đốc xúc lương thảo.

Tham tướng Chu Hùng đang “dưỡng bệnh”, đối với điều này cũng không phát biểu bất cứ ý kiến gì.

Sáng sớm hôm sau, Từ Kính vị Giáo úy này liền chỉnh đốn xong binh mã Kiêu Kỵ doanh cùng Thủy Tự doanh.

Kiêu Kỵ doanh hôm nay có hơn một ngàn năm trăm kỵ binh, ngoài ra còn có khoảng một ngàn binh sĩ đồ quân nhu hậu cần.

Các binh sĩ đồ quân nhu hậu cần này nhiệm vụ chủ yếu là phụ trách chăm sóc ngựa, ở lúc hành quân chở giáp trụ các thứ.

Thủy Tự doanh có bốn ngàn binh sĩ tác chiến tuyến đầu, có năm trăm bộ đội quân nhu khác.

Bây giờ hai doanh binh mã hợp binh một chỗ, cộng thêm Thân Vệ doanh của phó tướng Ngụy Vũ cùng Tôn Chí Hổ, tính ra binh mã xuất chiến ước chừng có gần tám ngàn.

Tám ngàn binh mã cuồn cuộn đi ra khỏi binh doanh, lao thẳng đến Đông Nam tặc quân của Liễu Thụ trấn.



Hải Châu, Liễu Thụ trấn.

Một thám báo binh của Đông Nam nghĩa quân sải bước lao vào một căn nhà lớn của tài chủ, vẻ mặt cuống lên.

Trong đại viện nhà tài chủ, Giáo úy Mã Đại Lực đang ngồi ở trước bàn, húp cháo sụp soạp.

Trong một trận chiến Lâm Chương huyện, Mã Đại Lực dẫn thủ hạ ác chiến với thủ hạ của Tuần Phòng quân Tham tướng Chu Hào, cuối cùng trên trận chém Giáo úy Dương Chấn Bình.

Hắn cũng bởi công lao thăng nhiệm làm Giáo úy Đông Nam nghĩa quân, thống soái Sơn Tự doanh mới thành lập.

“Rầm rầm rầm!”

Tiếng bước chân dồn dập vang lên, thám báo như một trận gió xoáy lao tới cửa nhà ăn.

“Giáo úy đại nhân!”

Thám báo dừng bước ở cửa nhà ăn, thở hổn hển ôm quyền bẩm báo: “Tả Kỵ quân xuất động rồi, hướng về phía Liễu Thụ trấn chúng ta!”

Giáo úy Mã Đại Lực cũng không chút kinh hoảng.

Hắn sau khi vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ hạt gạo đáy bát, lúc này mới chậm rãi buông bát đũa xuống, lấy ra khăn tay lau miệng.

Mã Đại Lực ngẩng đầu hỏi: “Ngươi vừa rồi nói cái gì?”

Thám báo binh trả lời: “Tả Kỵ quân xuất động rồi, hướng tới Liễu Thụ trấn chúng ta rồi!”

Mã Đại Lực lại không chút hoang mang hỏi: “Có bao nhiêu người?”

“Bẩm Giáo úy đại nhân, có khoảng tám chín ngàn người, xem cờ hiệu là Kiêu Kỵ doanh cùng Thủy Tự doanh của Tả Kỵ quân, ngoài ra, còn có tướng kỳ của phó tướng Ngụy Vũ, Tôn Chí Hổ.”

“Cách chúng ta nơi này còn xa bao nhiêu?”

“Nửa canh giờ là đến!”

Mã Đại Lực nghe vậy, đứng lên.

“Được, ta đã biết, thăm dò tiếp.”

“Vâng!”

Thám báo binh xoay người sải bước rời đi.

“Đi, gọi hết Đô úy đến!”

Mã Đại Lực phân phó đối với một thân vệ đứng ở trong sân.

“Vâng!”

Thân vệ sau khi lên tiếng, sải bước rời đi.

Không bao lâu, hai Đô úy của Sơn Tự doanh liền chạy tới đại viện tài chủ Mã Đại Lực ở lại này.

Sơn Tự doanh là một mũi bộ đội mới vừa thành lập, ở trong một loạt chiến đấu với Tả Kỵ quân, “tổn thất” rất lớn.

Hôm nay chỉ sót lại hơn ngàn người dưới trướng Mã Đại Lực.

Mã Đại Lực sau khi thấp giọng dặn dò một phen với hai người bọn họ, hai người sau đó sải bước rời đi.

Tiếng còi dồn dập vang lên, Đông Nam nghĩa quân trong Liễu Thụ trấn đều ùn ùn chui ra khỏi căn nhà ở lại, khẩn cấp lao tới vị trí chiến đấu của mỗi người.

Giáo úy Mã Đại Lực cũng ở dưới thân vệ vây quanh, đến phía tây thôn trấn, trèo lên nóc một căn nhà.

Không đến một khắc thời gian, nơi xa liền vang lên tiếng vó ngựa ầm ầm ầm.

Chỉ thấy nơi xa khói bụi tràn ngập, đại đội kỵ binh xuất hiện ở trong tầm nhìn của huynh đệ Đông Nam nghĩa quân Sơn Tự doanh.

Các kỵ binh này lệ thuộc Tả Kỵ quân Kiêu Kỵ doanh, kẻ dẫn đầu rõ ràng là Giáo úy Từ Kính.
Bình Luận (0)
Comment