Chương 1355: Thế không thể đỡ! (2)
Chương 1355: Thế không thể đỡ! (2)
Bọn họ mang đội ngũ tuyến đầu của Phục Châu quân xung phong thất linh bát lạc, sau đó hướng tới thọc sâu xen kẽ.
Đối mặt các binh sĩ Trấn Sơn doanh giẫm thi thể lao về phía trước, Phục Châu quân căn bản không chịu nổi, bị chém giết máu chảy thành sông.
Chỉ một lát sau, Phục Châu quân dày đặc kia trước mắt Phục Châu quân Tham tướng Tả Thắng Hạo đã bị tàn sát hết.
Nhìn thấy một đám binh sĩ Trấn Sơn doanh người đầy vết máu, vẻ mặt đầy dữ tợn xuất hiện ở trước mắt.
Trên người bọn họ vô hình trung lộ ra khí thế hung hãn kia, khiến các thân vệ chung quanh Tả Thắng Hạo đều thần kinh căng thẳng, đáy mắt hiện lên nét bối rối.
Đối phương vừa nhìn là biết gốc rạ cứng không dễ chọc, khó trách đội ngũ phía trước của bọn họ bị giết tới mức xác nằm khắp nơi.
“Tham tướng đại nhân, tránh về phía sau một chút đi.” Có thân vệ bắt đầu sinh ra ý lui.
Con ngươi Tham tướng Tả Thắng Hạo hơi co lại, cũng cảm giác như là bị dã thú hung mãnh nhìn chằm chằm.
Nhưng tướng kỳ của hắn ở nơi này, hắn nếu giờ phút này lui bước, vậy nhất định bọn họ không ổn định được đầu trận tuyến.
“Rống!”
Tướng sĩ Trấn Sơn doanh cũng đã nhìn thấy Tả Thắng Hạo, bọn họ phát ra tiếng rống chiến đấu, sau đó từng người lao lên.
“Trụ vững bọn hắn cho ta!”
Tả Thắng Hạo sắc mặt căng thẳng, lớn tiếng hô lên.
Các thân vệ của hắn giơ khiên, nâng trường mâu, nắm trường đao, ánh mắt nhìn chằm chằm binh sĩ Trấn Sơn doanh tràn đến.
“Ầm!”
Binh sĩ Trấn Sơn doanh còn chưa lao tới trước mặt, vô số binh khí, tấm khiên tàn phá đã đổ ập xuống hướng về bọn họ ném mạnh đến.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Làm các thân vệ tụ tập bên cạnh Tả Thắng Hạo bị cú ném đột ngột này làm cho đội ngũ có chút hỗn loạn.
Còn có một chút thân vệ thì bị trường mâu ném đến sát thương.
Ngay lúc này, binh sĩ Trấn Sơn doanh đã lao tới trước mặt.
“Đâm!”
“Ngăn cản bọn hắn!”
Vô số trường đao, trường mâu đồng loạt đâm về phía trước, nhất thời hình thành một phòng tuyến binh khí kín không kẽ hở.
Hơn hai mươi binh sĩ Trấn Sơn doanh dẫn đầu lao tới trước mặt một cái đối mặt đã bị nghiền thành thịt nát.
Nhưng theo sát sau đó lại một đám binh sĩ Trấn Sơn doanh lập tức bổ khuyết lên.
Không đợi các thân vệ của Tả Thắng Hạo kịp thở dốc, bọn họ đã hung hăng lao lên.
Đội ngũ hàng phía trước bị húc ngã xiêu vẹo.
Các binh sĩ Trấn Sơn doanh lao vào như là sói vào đàn dê, trường đao chém ngang, nhấc lên một mảng gió tanh mưa máu.
Thân vệ của Tả Thắng Hạo đang lui về né tránh, đội ngũ dày đặc lập tức trở nên hỗn loạn.
Thấy một màn như vậy, đầu Tham tướng Tả Thắng Hạo vang ong ong, biết đội ngũ vừa loạn, bọn họ liền xong đời.
Quả nhiên, theo sát sau đó binh sĩ Trấn Sơn doanh tận dụng mọi thứ liền chui vào.
Bọn họ mấy chục người, hơn trăm người một đội, trực tiếp mang thân vệ của Tả Thắng Hạo cùng Phục Châu quân chung quanh đảo loạn, sau đó bắt đầu cắt.
“Tới gần ta, tới gần ta, đừng bị xung phong đánh loạn!”
Tả Thắng Hạo gấp như kiến bò trên chảo nóng, ý đồ tụ lại đội ngũ.
“Giết!”
Lúc này, Giáo úy Đổng Lương Thần dẫn dắt một đội tinh nhuệ xuất hiện ở trước mặt bọn Tả Thắng Hạo.
Chỉ thấy các tướng sĩ Trấn Sơn doanh này nắm trường mâu tràn đầy máu tươi, không ngừng hướng về phía trước đâm giết.
Mấy chục cây trường mâu như bức tường mà vào, phàm là chắn phía trước bọn họ, bất luận là ai, đều bị đâm thành cái sàng.
Từng binh sĩ Phục Châu quân người đầy máu ngã xuống, trên người tràn đầy lỗ thủng.
Ở dưới trường mâu dày đặc như vậy đâm giết, cho dù các binh sĩ Phục Châu quân mặc giáp da, vẫn như cũ không có tác dụng.
Phàm là tránh không kịp, lập tức bị vài cây trường mâu đâm vào thân thể.
Bọn Đổng Lương Thần khí thế không thể ngăn cản, thân vệ của Tả Thắng Hạo không ngừng bị đâm ngã xuống đất, vô cùng thê thảm.
“Mau bảo hộ Tham tướng đại nhân rút lui về phía sau!”
Một quan quân thân vệ vừa dứt lời, lập tức đã bị mấy cây trường mâu đóng đinh ở trên mặt đất, hắn co giật hai cái, đã chết ngay tại chỗ.
Tả Thắng Hạo thấy một màn như vậy, dũng khí trong lòng hắn nhất thời không còn sót lại chút gì.
“Rút, mau rút!”
Tuy lúc trước Tả Thắng Hạo rất dũng cảm, nhưng khi đối mặt tử vong thật sự bao phủ, không có ai muốn chết.
Nhưng lúc này muốn chạy, đã muộn rồi.
Tả Thắng Hạo bị bọn Đổng Lương Thần bao vây nhiều tầng.
Ở trong chém giết tanh máu tàn khốc, vị Tham tướng đại nhân này rất nhanh đã bị loạn đao chém giết ngay tại chỗ, máu thịt be bét.
Phục Châu quân sức chiến đấu chỉnh thể kém Tuần Phòng quân nhiều lắm.
Ở trên chiến trường chém giết quy mô lớn như thế, so đấu tuyệt đối không phải cá nhân vũ dũng, mà là sức chiến đấu chỉnh thể của hai bên.
Đối mặt Tuần Phòng quân tấn công dũng mãnh, Phục Châu quân vừa mới bắt đầu còn có thể đánh cân sức ngang tài với Tuần Phòng quân.
Nhưng theo thời gian trôi qua, theo thể lực sụt giảm, cán cân thắng lợi đang nghiêng về phía Tuần Phòng quân.
Đặc biệt Phục Châu quân Tham tướng Tả Thắng Hạo bị giết, càng dao động sĩ khí của Phục Châu quân chung quanh.
Tham tướng cũng bị giết chết, đối mặt Tuần Phòng quân khát máu tàn bạo, sĩ khí Phục Châu quân đang tan rã, ý chí chiến đấu đang dao động.