Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1431 - Chương 1431: Buôn Bán! (1)

Chương 1431: Buôn bán! (1) Chương 1431: Buôn bán! (1)Chương 1431: Buôn bán! (1)

“Hôm nay phàm là mua đồ ở Bách Hóa thương hành ta, sau đó có thể ở quầy bên kia lĩnh một phần quà, tính là một chút tâm ý nho nhỏ của tal”

Sau khi nghe được Tiền Phú Quý nói, trên phố dài bạo phát từng đợt tiếng ủng hộ.

Tiên Phú Quý đứng ở cửa Bách Hóa thương hành kích tình dầng trào tiến hành diễn thuyết một phen. “Bây giờ, Bách Hóa thương hành, chính thức khai trương!”

Tiên Phú Quý mời tham tướng Chu Hùng, đoàn luyện sứ Lâm Hiền cùng huyện lệnh Dương Thanh cùng nhau kéo xuống vải đỏ che bảng hiệu. Tấm biển mạ vàng của Bách Hóa thương hành rạng rỡ tỏa sáng, hiện trường không ngừng vang tiếng cổ vũ.

“Keng keng keng!”

“Thùng thùng thùng!”

Các tay trống tay nhạc sớm đã chuẩn bị sẵn cũng khua chiêng gõ trống, không khí hiện trường nhất thời trở nên càng thêm nhiệt liệt. Đám người Lâm Hiền, Chu Hùng, Lương Đại Hổ ở dưới Tiền Phú Quý cùng đi, dân đầu tiến vào Bách Hóa thương hành.

Lượng lớn phú hộ, tài chủ địa phương cùng một ít bình dân cũng theo sát sau ùa vào Bách Hóa thương hành. Bách Hóa thương hành này là mang rất nhiều cửa hàng trực tiếp đả thông, bên trong rộng rãi sáng ngời, đủ có thể một lần chứa hơn hai ngàn người.

“Đi, chúng ta cũng vào đi.”

Trương Vân Xuyên nhìn thấy lượng lớn người ùa vào Bách Hóa thương hành, cũng nắm tay Tô Ngọc Ninh, cất bước đi qua.

Tay Tô Ngọc Ninh bị bàn tay to của Trương Vân Xuyên kéo, cảm nhận được hạnh phúc trước nay chưa từng có.

“Các vị khách quan, bên trái là châu báu trang sức, bên phải là lăng la tơ lụa!”

“Muốn mua trái cây rau dưa mời đi vào bên trong...” Ở trước cửa Bách Hóa thương hành, hơn mười nữ tử dáng người cao gầy mặc áo vải màu lam thống nhất, đang mỉm cười dẫn đường mọi người.

So với cửa hàng khác đều là thuần một sắc nam nhân làm tiểu nhị.

Nơi này đột nhiên có hơn mười nữ tử làm tiểu nhị, đây chính là phá lệ đầu tiên.

Mặc dù có bộ phận số người cảm thấy đồi phong bại tục, mất thể thống, nhưng đại đa số mọi người đều cảm thấy mắt sáng ngời.

Đặc biệt là hơn mười nữ tử này đầu có khuôn mặt thanh tú, thanh âm mềm mại dịu dàng, dẫn tới rất nhiều thanh niên mua hàng đầu nhịp tim tăng tốc. “Nàng muốn cái gì, hôm nay ta mua cho nàng.”

Trương Vân Xuyên sau khi kéo Tô Ngọc Ninh tiến vào Bách Hóa thương hành, nhìn hàng hóa rực rỡ muôn màu kia, quyết định mua một ít quà cho Tô Ngọc Ninh.

Tô Ngọc Ninh rúc vào bên người Trương Vân Xuyên, đôi mắt dịu dàng như nước: “Đại Lang, chàng vô luận mua cái gì ta đều thích.” Trương Vần Xuyên cười ha ha nói: “Vậy đi mua trước cho nàng một ít phấn son.”

“Vâng.”

Bên trong Bách Hóa thương hành đặc biệt rộng rãi, các loại hàng hóa phân loại bày, ngay ngắn có trật tự. Trương Vân Xuyên đi cùng Tô Ngọc Ninh đến khu vực trang điểm của nữ tử, mua một ít son phấn cho Tô Ngọc Ninh.

Trương Vần Xuyên sau đó lại kéo nàng đi khu vực trang sức, một nữ nhân viên cửa hàng dung mạo thanh tú lập tức cười tủm tỉm đi lên đón.

Nữ nhân viên cửa hàng khách khí hỏi: “Công tử, ngài là muốn mua trang sức cho vị tiểu thư này sao?” Trương Vân Xuyên gật gật đầu, sau đó quay đầu hào phóng nói với Tô Ngọc Ninh: “Ngọc Ninh, nàng xem một chút, nhìn trúng cái gì thì chọn cái đó.”

Tô Ngọc Ninh đảo đôi mắt sáng ngời, che miệng cười nói: “Vậy nếu ta nhìn trúng hết thì sao?”

Trương Vần Xuyên cười ha ha, trực tiếp nói với nữ nhân viên cửa hàng: “Trang sức của các ngươi nơi này ta mua hết, quay đầu gói lại, trực tiếp đưa đi...”

Trương Vần Xuyên còn chưa nói xong, Tô Ngọc Ninh liền không khách khí véo véo thịt mềm bân hông hắn.

“Ta nói giỡn mà, chàng coi là thực cái gì chứ.”

Tô Ngọc Ninh lườm nguýt Trương Vân Xuyên một cái, tức giận nói: “Tâm ý của chàng ta nhận.”

“Chàng nếu thật sự mua hết, vậy ta cũng không mặc được nhiều như vậy.” “Vậy tự nàng chọn đi.”

Tô Ngọc Ninh ừm một tiếng, sau đó cất bước tiến lên, bắt đầu chọn lựa kỹ càng đối với đồ trang sức đặt ở trong quầy.

Một lát sau, Tô Ngọc Ninh liên chọn lựa một cây trâm cùng một đôi vòng tai.

“Đại Lang, chàng cảm thấy cái này đẹp không?”

Tô Ngọc Ninh nâng cây trâm cùng vòng tai lên, để Trương Vân Xuyên đánh giá.

“Ừm, đẹp, đẹp.”

Tô Ngọc Ninh thấy thế, mím môi nói: “Hừ, chàng lấy lệ với ta.”

“Sao có thể chứ.” Trương Vân Xuyên tiến lên ôm lấy vòng eo Tô Ngọc Ninh, cười nói: “Bộ dạng nàng đẹp như vậy, đeo cái gì cũng đẹp.”

Tô Ngọc Ninh sau khi nghe được Trương Vần Xuyên khen, trên mặt lộ ra một đôi lúm đồng tiền nhỏ.

“Cây trâm cùng vòng tai này bao nhiêu bạc?”

Tô Ngọc Ninh hỏi nữ nhân viên cửa hàng.

Nữ nhân viên cửa hàng mỉm cười nói: “Vị tiểu thư này, ánh mắt ngài cũng thật tốt, cây trâm cùng vòng tai này đều là thợ thủ công nổi tiếng nhất Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta chế tạo...”

“Vốn cái này cần mười lượng bạc, hôm nay Bách Hóa thương hành chúng ta khai trương, vì cảm tạ ngài chiếu cố, tám lượng bạc là được.” Tô Ngọc Ninh nghe được cần tám lượng bạc, sau đó có chút do dự đặt cây trâm cùng vòng tai ở trên quầy. Nàng mỉm cười nói: “Đa tạ, ta xem thứ khác trước một chút đi.” “Vâng.”

“Sao, không thích?”

Trương Vân Xuyên thấy Tô Ngọc Ninh buông xuống cây trâm cùng vòng tai, có chút khó hiểu.

“Đại Lang, cây trâm cùng vòng tai này có chút đắt, quá xa xỈ rồi.”
Bình Luận (0)
Comment