Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1455 - Chương 1455: Đội Làm Đường (2)

Chương 1455: Đội làm đường (2) Chương 1455: Đội làm đường (2)Chương 1455: Đội làm đường (2)

Bây giờ bọn họ có một địa bàn củng cố, cho nên Trương Vân Xuyên quyết định ở trên cơ sở quân võ học đường, thành lập quân võ học viện. Nếu nói mục đích của Hải Châu học viện là bồi dưỡng một ít quan phụ mẫu thanh chính liêm khiết, có lý tưởng có khát vọng.

Vậy quân võ học viện bồi dưỡng mục đích là bồi dưỡng một đám quan quân cơ sở, trung tầng cùng cao tầng trung thành tin cậy, lại tài năng xuất chúng.

Đoàn người ăn uống no đủ, vừa nói vừa cười giục ngựa quay về Hải Châu.

Trương Vần Xuyên và tri châu Vương Lăng Vân cưỡi ngựa sóng vai đi, đi ở trước nhất của đội ngũ.

“Lão Vương, Quân Tình ti cùng Trần Châu bên kia đã truyền đến tin tức.” Trương Vần Xuyên vừa đi vừa nói chuyện: “Nghe nói Phục Châu bầy giờ ở địa khu biên giới tiếp giáp phủ Lâm Xuyên, đã tập kết ước chừng hơn mười vạn người.”

“Tiết độ phủ phái người đi ý đồ đàm phán giảng hòa, nghe nói Phục Châu mở mồm đã đòi bồi thường hai ngàn vạn lượng bạc, cho nên đàm phán giảng hòa thất bại.” “Phục Châu đang vận chuyển lương thảo, quân giới quy mô lớn đến tiền tuyến, đại chiến hết sức căng thẳng nha.”

Vương Lăng Vân cũng lộ vẻ mặt lo lắng nói: “Đúng vậy, Phục Châu tập kết nhiều binh mã như vậy, Tuần Phòng quân của Lê đại đô đốc đóng giữ phủ Lâm Xuyên không nhất định có thể chống đỡ được.” Trương Vần Xuyên có chút khó chịu nói: “Xem ra chúng ta cảnh cáo chưa tạo ra tác dụng đối với Phục Châu bên kia.”

“Phục Châu là quyết tâm muốn nuốt Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta nha.”

Vương Lăng Vân nghĩ một chút, nói: “Đô đốc đại nhân, nếu không để Tào tham tướng dẫn thủ hạ tiến vào phủ Lâm Xuyên, bày tỏ một phen thái độ của Tả Ky quân chúng ta?”

“Gây một chút áp lực cho Phục Châu bên kia.”

Trương Vân Xuyên lắc lắc đầu, nói: “Hỏa Tự doanh dưới trướng Tào Thuận mặc dù có tám ngàn người, nhưng trên thực tế có thể đánh chỉ sáu ngàn người, hai ngàn khác đầu là một ít quân nhu binh mà thôi.” “Bọn họ chút binh mã này đóng giữ Trần Châu còn không đủ binh lực.” “Một khi điều động bọn họ đi phủ Lâm Xuyên, vậy Trần Châu chắc chắn trống rỗng.”

Trương Vân Xuyên trầm ngâm, sau đó nói: “Ta muốn từ Hải Châu điều động hai doanh binh mã đi qua, để ngừa vạn nhất.”

“Nhỡ đâu phủ Lâm Xuyên thất thủ, vậy Trần Châu chúng ta liền đứng mũi chịu sào.”

“Điều hai doanh binh mã đi qua, có thể tăng cường lực lượng phòng ngự của Trần Châu.”

Vương Lăng Vân cảm thấy biện pháp này không tệ. Hải Châu bọn họ bây giờ binh mã rất nhiều, lại không có chiến sự quy mô lớn, xung quanh cũng không có quân đội sinh ra uy hiếp đối với bọn họ.

Cho nên hiện tại triệu tập hai doanh binh mã đi Trần Châu, bọn họ Hải Châu cũng sẽ không xuất hiện cái gì nhiễu loạn.

Trương Vân Xuyên trưng cầu ý kiến của Vương Lăng Vân: “Ngươi cảm thấy chúng ta nên điều hai doanh binh mã nào đi thì tốt hơn?”

Vương Lăng Vần bây giờ tuy là tri châu Hải Châu, nhưng hắn vẫn kiêm nhiệm phụ tá tổng trưởng Tả Ky quân.

Cùng lúc đó, hắn cũng là một trong những thành viên của Quân Xa các mới thành lập. Rất nhiều thời điểm, Trương Vân Xuyên ở lúc làm ra quyết định, đầu muốn nghe một chút ý kiến phía dưới.

Để tận khả năng tránh mình làm ra một ít quyết định sai lầm, tạo thành tổn thất không cần thiết.

“Phục Châu bên kia có không ít ky binh, chúng ta ở Trần Châu không có ky binh, một khi đối trận, rất thiệt thòi.”

Vương Lăng Vân nói: “Ta thấy có thể điều Kiêu Ky doanh của Tiểu Hạo đi Trần Châu.”

“Mặt khác mà nói, Thổ Tự doanh của Định Phong ban đầu chính là Trần Châu Tả Ky quân chỉnh biên mà ra, người bản thổ, quen thuộc đối với địa phương.” “Không bằng điều động bọn họ trở về, hỗ trợ phòng thủ Trần Châu.” Trương Vần Xuyên sau khi nghe xong Vương Lăng Vân đề nghị, đầu óc nhanh chóng chuyển động, suy tư về tính khả thi.

“Vậy được, cứ dựa theo ngươi nói để làm.”

Trương Vần Xuyên nói: “Hai doanh binh mã bọn họ sau khi đi Trần Châu, thống nhất thuộc về tham tướng Tào Thuận tiết chế.”

“Ta thấy được.”

Trương Vân Xuyên sau đó quay đầu, phân phó đối với một thư lại đi theo bên người mình.

“Lấy giấy và bút mực đến!” “Vâng!”

Thư lại lập tức từ trong túi trên lưng lấy ra giấy và bút mực.

Bọn Trương Vân Xuyên xoay người xuống ngựa, viết mệnh lệnh, đóng dấu ngay tại chỗ.

“Truyền lệnh, hai doanh binh mã của Hoàng Hạo cùng Đinh Phong, lập tức kết thúc thao luyện, chuẩn bị lương khô các vật tư hành quân.” “Hai ngày sau, xuất phát đi Trần Châuf”

“Lại bảo hai người Hoàng Hạo cùng Đinh Phong buổi tối đến phủ đô đốc gặp ta!”

“Vâng!” Truyền lệnh binh mang theo thủ lệnh, giục ngựa rời đi.

Bọn Trương Vân Xuyên bây giờ tập đoàn quân sự này là một tập đoàn quân sự mới sinh, nhân viên bên trong không nhiều, cũng không nhiều lễ nghi phiền phức như vậy. Cho nên ở sau khi làm ra quyết định, lập tức chấp hành, hiệu suất rất cao.

Khi bọn Trương Vân Xuyên vừa xoay người lên ngựa, chuẩn bị tiếp tục đi đường, xa xa vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.

Một tiếu ky từ nơi xa lao nhanh đến. Bọn Trương Vân Xuyên ghìm ngựa, ánh mắt đầu ném về phía tên tiếu ky kia. “Có chuyện gì vậy?”

Đợi tiếu ky đó lao tới trước mặt, Trương Vân Xuyên lớn tiếng hỏi. “Đô đốc đại nhân, đội làm đường thứ mười lăm đã xảy ra náo động!” “Bọn họ bao vây Xây đường quản lý ti, thế cục chỉ sợ sắp không khống chế được!”
Bình Luận (0)
Comment