Chương 1462: Chuyện xảy ra đột nhiên! (2)
Chương 1462: Chuyện xảy ra đột nhiên! (2)Chương 1462: Chuyện xảy ra đột nhiên! (2)
Đội giám mỉm cười nói với đại nương: “Đại nương, ngươi nếu không thu tiên của hắn, hắn sẽ bị quân pháp xử trí.”
“Ngươi nhận lấy đi, bằng không, đó chính là hại hắn.”
Quân sĩ cũng mang hơn mười đồng tiên nhét vào trong tay đại nương nói: “Đại nương, ngươi thu lẫy đi.” “Cái này, ta sao có thể lấy tiền chứ.” Đại nương nắm hơn mười đồng tiền, còn muốn trả lại, quân sĩ kia lại bước nhanh đuổi theo đội ngũ.
“Đại nương, chờ ta đánh trận trở về, ta còn chiếu cố việc làm ăn của ngươi!”
“Đứa nhỏ, ngươi đừng chạy!”
Đại nương đuổi theo vài bước, nhưng quân sĩ kia lại chạy như bay, lẫn vào trong đội ngũ, rất nhanh đã không thấy tăm hơi bóng dáng.
Đại nương cầm đồng tiền đứng ở dưới mái hiên, trong hốc mắt trào nước mắt.
“Đứa nhỏ thật tốt nha.”
Đại nương nhìn từng đội quân sĩ Tả Ky quân từ bên người đi qua, lau nước mắt của mình, cảm động không thôi.
Trước kia Tả Ky quân đóng giữ Trần Châu, đại đô đốc là Lưu Uyên.
Gia tộc Lưu Uyên cùng tướng lĩnh phía dưới chỉ để ý bản thân kiếm bạc, ức hiếp bóc lột nghiêm trọng đối với quân sĩ tầng dưới chót, quân lương cũng không nhận đủ.
Các quân sĩ không dám ngỗ nghịch quan quân, bọn họ đành phải đi ức hiếp dân chúng càng thêm nhỏ yếu. Trộm bóc đánh cướp, ăn quyt đó cũng là chuyện cơm bữa.
Cho nân lúc đó danh tiếng Tả Ky quân ở Trần Châu rất kém, ai cũng tránh còn không kịp, cảm thấy Tả Ky quân là tai họa.
Nhưng theo Trương Vân Xuyên nắm giữ Tả Ky quân, mang Tả Ky quân ban đầu tiến hành ra sức đào thải, chỉ lưu lại mấy ngàn thanh niên khỏe mạnh giảm biên chế làm một doanh binh mã.
Các doanh còn lại thì hắn từ Tuần Phòng quần bên kia mang tới.
Sau khi trải qua Trương Vân Xuyên chỉnh đốn một phen, Tả Ky quân trở nên quân kỷ nghiêm minh, không mảy may tơ hào. Hình tượng bọn họ ở trong cảm nhận của dân chúng thay đổi rất nhiều.
Bọn họ ở ngoài thao luyện, cũng thường xuyên giúp đỡ dân chúng địa phương làm chút chuyện đủ khả năng, trong lúc nhất thời dân chúng đầu khen ngợi.
Một lần này đại quân Phục Châu tiếp cận, binh mã bọn Tuần Phòng quân phủ Lâm Xuyên không nhất định chống đỡ được.
Tham tướng Tào Thuận phụng mệnh dẫn thủ hạ đi đến địa khu biên giới Trần Châu cùng phủ Lâm Xuyên đóng giữ, để phối hợp tác chiến Tuần Phòng quân tác chiến. Hắn trừ ở thành Bắc An cùng thành Kiến An để lại hơn ngàn binh mã thủ vệ, tự mình dẫn dắt chủ lực đi đến tiên tuyến.
Đại quân đi đến tiền tuyến, sau khi dân chúng biết được, bọn họ đều tự phát mang lương khô, dưa và trái cây, trứng gà chín các thứ trong nhà lấy ra, tiễn đại quân.
Hy vọng đại quân có thể đánh thắng trận, sớm ngày trở về.
Dù sao bây giờ Tả Ky quân không thể so sánh với ngày xưa.
Hôm nay Tả Ky quân chỉnh đốn trật tự địa phương, trừng trị du côn ác bá, trở thành lính con em của dân chúng nghèo khổ, dân chúng tự nhiên rất ủng hộ.
Đối mặt dân chúng dọc phố tiễn đưa cùng chúc phúc, trong lòng các quân sĩ Tả Ky quân xếp hàng ởi tới dâng lên một cảm xúc tự hào khó gọi tên.
Bọn họ ai cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, bước chân càng thêm chỉnh tầ mạnh mẽ, giống như tự dưng có thêm vài phần lực lượng.
Tham tướng dẫn dắt thống soái bốn ngàn quân sĩ dã chiến cùng hai ngàn quân sĩ Quân Nhu doanh cuồn cuộn rời khỏi thành Bắc An, đi đến tiên tuyến.
Sau khi bọn họ rời khỏi thành Bắc An, mấy đội tiếu ky liần rải ra ngoài, dò đường cùng thăm dò cho đại quân tình hình địch ở hai bên.
Bọn họ một mũi quân đội này là do Tuần Phòng quân điều vào Tả Ky quân.
Bọn họ từng nhiều lần giao chiến với sơn tặc, phản quân, có kinh nghiệm tác chiến phong phú. Lúc buổi trưa, đại quân đến một thôn trang nhỏ, lâm thời dừng lại nghỉ ngơi hồi phục.
Các quân sĩ lấy đội làm đơn vị, đào hố bếp nấu cơm, trật tự nghiêm túc. Tham tướng Tào Thuận, giáo úy Lâm Uy, giám quân Hồ Bình An, quân pháp quan Cảnh Nhị cùng các phó úy tụ tập ở dưới một cái cây to, tiến hành chỉnh lý tổng kết đối với vấn đề xuất hiện trong quá trình hành quân buổi sáng.
“Báo!”
Đang lúc bọn họ thấp giọng nói chuyện với nhau, một quân sĩ Tả Ky quân cưỡi ngựa từ phía sau đội ngũ đuổi theo.
“Tham tướng đại nhân, xảy ra việc lớn rồi”
Quân sĩ này xoay người xuống ngựa, chạy vội tới trước mặt đám người Tào Thuận, vẻ mặt sốt sắng. Tham tướng Tào Thuận không nhanh không chậm hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Quân sĩ tốc độ nói rất nhanh: “Trấn Đông Nghĩa bên kia xuất hiện lượng lớn thủy khấu, có khoảng mấy nghìn người!”
“Bây giờ trấn Đông Nghĩa đã bị thủy khấu công hãm, mấy thôn xung quanh cũng xong rồi!”
“Hôm nay lượng lớn thủy khấu đang áp sát thành Bắc An!”
“Cái gì
Lời vừa nói ra, đám người giáo úy Lâm Uy, giám quân Hồ Bình An đầu biến sắc hẳn.
Bọn họ giờ đang chuẩn bị đi đến địa khu biên giới trợ chiến cho Tuần Phòng quân đầy.
Phía sau bọn họ thế mà xuất hiện lượng lớn thủy khấu!
Tào Thuận cũng vẻ mặt hơi thay đổi, hắn lập tức hỏi: “Thủy khấu là khi nào xuất hiện ở trấn Đông Nghĩa, bọn chúng cụ thể có bao nhiêu người?”
“Bọn chúng hôm nay ở nơi nào?” Tào Thuận vị tham tướng này liên tục hỏi mấy vấn đề.
“Tham tướng đại nhân, tin tức là người Quân Tình ti ở trấn Đông Nghĩa đưa ra.”