Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1465 - Chương 1465: Tiếu Ky! (1)

Chương 1465: Tiếu ky! (1) Chương 1465: Tiếu ky! (1)Chương 1465: Tiếu ky! (1)

Các tướng cũng đều ném ánh mắt về phía Trương Cảnh Thành, chờ hắn đáp lời.

Dù sao giờ đánh thế nào, khi nào đánh, hắn vị quân sư này là rất có quyền lên tiếng.

Ngay cả thống soái tối cao tiền tuyến một lần này, Phục Châu binh mã sứ Hà Viễn Trung cũng phải trưng cầu đề nghị của Trương Cảnh Thành.

“Binh mã sứ đại nhân, ta hôm nay tới đây, chính là muốn nói, thời cơ xấp xỉ rồi."

Trương Cảnh Thành cười nói: “Quang Châu Tiết độ phủ bên kia đã xuất binh, có bọn họ kiềm chế, Trần Châu Tả Ky quân kia liền không thể thoát thân tham chiến.”

“Giang Vĩnh Vân dẫn dắt Hữu Ky quân đi phủ Ninh Dương, trong thời gian ngắn cũng không về được.” “Hôm nay phủ Lâm Xuyên đối diện chúng ta, chỉ có Tuần Phòng quân của Lê Tử Quân, chỉ cần đại quân chúng ta giết qua, bọn họ nhất định một cây chẳng chống vững nhà!” Lời vừa nói ra, không khí trong trung quân đại trướng nhất thời trở nên sôi nổi.

“Binh mã sứ đại nhần, ta nguyện làm tiên phong!”

Hổ Nha đại tướng quân Lâm Cẩm lập tức ôm quyền thỉnh chiến. Trương Cảnh Thành cười nói: “Lâm đại tướng quân, ngươi chính là Hổ Nha đại tướng quân, ngươi nếu tiên phong, chẳng phải là giết gà dùng dao mổ trâu?” “Ai da, chỉ cần có trận để đánh là tốt rồi, quản hắn cái gì dao gà dao trâu chứt”

“Ha ha hai”

Mọi người nghe, đầu phát ra một tràng cười khẽ.

Lâm Cẩm này là từ hậu phương dẫn thủ hạ đi lên, chưa tham dự đến chiến đấu giai đoạn trước vây công bọn Trấn Nam quân, cho nên rất tiếc nuối.

Một lần này đánh Đông Nam Tiết độ phủ, hắn đã sớm bẻ tay chờ mong, chuẩn bị làm lớn một phenl

Sáng sớm tháng Mười đã có vài tia lạnh lẽo, mấy tiếu ky Tuần Phòng quân đang ở địa khu biên giới lượn lờ tuần tra.

Bọn họ giục ngựa chậm rãi đi, thỉnh thoảng hướng về phía Phục Châu nhìn quét vài lần.

“Thập trưởng, ngươi nói trận này có thể bắt đầu đánh không?”

Trên khuôn mặt mỏi mệt của một ngũ trưởng đi song song thập trưởng tràn đầy sự lo lắng.

Đại quân Phục Châu tập hợp ở địa khu biên giới, không khí của một địa khu này rất khẩn trương.

Bọn họ thân là tiếu ky Tuần Phòng quân, ngày đêm thay nhau cảnh giới tuần tra, cái này làm bọn họ cũng luôn lo lắng đề phòng.

Thập trưởng thấy huynh đệ dưới trướng đều ném ánh mắt về phía mình, vẻ mặt hắn càng thêm ngưng trọng.

Thập trưởng nói: “Ta thấy sắp đánh rồi.”

Ngũ trưởng cùng huynh đệ tiếu ky đầu có chút không tin.

“Thập trưởng, ngươi đừng làm chúng ta sợ.”

Ngũ trưởng nói: “Phục Châu quân cũng tập kết ở nơi này nhiều ngày rồi, ta cảm thấy nếu đánh, bọn họ đã sớm ra tay.”

“Các ngươi biết cái gì?”

Thập trưởng giải thích: “Một đồng hương của ta là một đội quan của thám báo đô.”

Thập trưởng thở dài nói: “Ngày hôm trước hắn phụng mệnh dẫn mấy huynh đệ thám báo vượt qua biên giới đi thăm dò động hướng của Phục Châu quân, tới bây giờ cũng chưa trở về.”

Ngũ trưởng nói: “Thám báo đội đi đều là đầm rồng hang hổ, tổn thất ở bên đó rất bình thường.”

Thám báo đội khác với bọn họ những tiếu ky này.

Bọn họ những tiếu ky này ngày thường chỉ là phụ trách dò đường lúc đại quân tiến lên cùng cắm trại cảnh giới tuần tra, một khi đánh nhau, cũng cần phụ trách che lấp chiến trường.

Nhưng phiêu lưu của thám báo đội thì cao hơn rất nhiều.

Cho dù ngày thường không có chiến sự, bọn họ cũng hoạt động ở địa khu giao giới với kẻ địch, thậm chí phía sau kẻ địch. Chuyên môn phụ trách thẩm thấu cùng phản thẩm thấu.

Cho nân thám báo đội tỷ lệ thương vong rất cao, thường xuyên chết cả đội ở rừng núi hoang vắng.

Tiếu ky thập trưởng bổ sung nói: “Mấy ngày nay mấy đội nhân mã của thám báo đô qua bên kia tổn thất toàn bộ, một người cũng chưa về được.”

Lời vừa nói ra, vẻ mặt mọi người nhất thời thay đổi.

Nếu là một đội thám báo chưa trở về, vậy còn hợp tình hợp lý.

Nhưng bây giờ toàn bộ đều tổn thất, cái này đủ để nói rõ, Phục Châu quân bên kia đã tăng cường đội thám báo phản thẩm thấu. Vì sao phải gia tăng thám báo đội phản thẩm thấu.

Cái đó khẳng định là vì quét sạch thám báo của kẻ địch xung quanh bọn họ, để tránh tin tức đại quân điều động tiết lộ ra ngoài.

“Cho nên mấy ngày nay đầu mở to mắt, thông minh một chút.”

Tiếu ky thập trưởng nhắc nhở huynh đệ dưới trướng, nói: “Ta cảm thấy trận này sắp bắt đầu đánh rồi.” “Một khi đánh nhau, chúng ta chính là đứng mũi chịu sào...”

Tiếu ky thập trưởng còn chưa nói xong, đột nhiên hắn ghìm ngựa. Hắn nhìn về phía cánh, đè tay ở trên chuôi đao. Mấy tiếu ky phía sau hắn cũng đều theo ánh mắt hắn nhìn lại, chỉ thấy ở trong một mảng rừng bên cánh bọn họ, chui ra hơn mười tiếu ky mặc áo giáp Phục Châu.

“Thập trưởng, là tiếu ky Phục Châu quân!”

Sau khi thấy rõ thân phận đối phương, bọn họ có người từ đầu vai tháo xuống nỏ cầm tay, cũng có người rút trường đao, như đối mặt đại địch.

Tiếu ky thập trưởng sau khi nheo mắt đánh giá đối phương vài lần, lập tức lạnh giọng hạ lệnh: “Thổi kèn, gọi người!”

Ở phụ cận, còn có mấy tiếu ky khác của bọn họ, khoảng cách với nhau không xa. “Tu tu tu tu ——”

Một tiếu ky Tuần Phòng quân lập tức thổi lên tiếng kèn liên lạc đồng bạn.

Tiếu ky Phục Châu quân giờ phút này đã vung mã đao sáng như tuyết, giục ngựa lao về phía bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment