Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1470 - Chương 1470: Thời Gian Ở Riêng (1) |

Chương 1470: Thời gian ở riêng (1) | Chương 1470: Thời gian ở riêng (1) |Chương 1470: Thời gian ở riêng (1) |

Đối mặt đám người phủ đại đô đốc này đòi tiền mừng, Lý Dương sớm có chuẩn bị.

Hắn nháy mắt ra hiệu đối với Tiền Phú Quý.

Chỉ thấy Tiền Phú Quý từ trong túi đeo trên người lấy ra một nắm lớn đồng tiền.

“Các vị già trẻ, tiên mừng của tân lang đến đây, mọi người hưởng ké chút không khí vui mừng!”

Tiên Phú Quý nói xong, mang một nắm to đồng tiền tung về phía bên trái cửa chính của sân.

Nhìn thấy đồng tiền ào ào rơi xuống đất kia, mọi người hoan hô ùa lên, cửa sân nhất thời trở nên trống rồng.

Bọn Lý Dương một đám đông đón dầu, thì nhần cơ hội xông vào trong đông viện.

Cửa phòng tân hôn của đông viện, Tô Ngọc Ninh cùng hơn mười nha hoàn đứng ở trên bậc thang, ai cũng tươi cười.

“Lý hội trưởng, nếu muốn cưới Xuân Lan của chúng ta, cũng không thể tay không mà đến nhai!”

Tô Ngọc Ninh nhìn đám người Lý Dương xông vào trong sân, cười tủm tỉm nói: “Hôm nay các ngươi nếu không hào phóng một chút, không qua được một cửa này của ta.”

Lúc này, Tiền Phú Quý đi theo phía sau Lý Dương lắc lư một chút túi vải mình đeo trên người.

“Tô cô nương, chỗ bạc này đều là chuẩn bị cho ngài, ngài qua đây, ta cho ngài hết.”

“Ngươi cầm tới đây, để ta đếm trước một chút.”

“Đừng nha, ngươi qua bên này đếm, bên này rộng rãi...”

Mọi người ở trong đông viện vui đùa ầm ï một phen, thẳng đến sau khi mang đồng tiền do Tiền Phú Quý dùng hơn hai mươi lượng bạc đổi lấy đoạt hết, đám người Tô Ngọc Ninh lúc này mới bỏ qua.

Đám người Tô Ngọc Ninh vào phòng, đỡ Xuân Lan mặc hỉ phục, trùm khăn voan đỏ đi ra.

“Lý hội trưởng, hôm nay Xuân Lan ta giao cho ngươi.”

Tô Ngọc Ninh nói với Lý Dương: “Xuân Lan từ nhỏ vất vả không nơi nương tựa, lúc này mới đến Tô gia chúng ta, sau khi đi nhà ngươi, ngươi nên tốt với nàng ấy chút.” “Nếu là về sau ta biết được ngươi đối với nàng không tốt, ta cũng sẽ không dễ dàng tha cho ngươi.”

Lý Dương lập tức cam đoan: “Tô cô nương yên tâm, ta nhất định sẽ không bạc đãi Xuân Lan!”

Ở sau khi trải qua một ít lưu trình rườm rà, mọi người vây quanh Lý Dương và Xuân Lan, lúc này mới ra khỏi phủ đại đô đốc.

Xuân Lan lên kiệu hoa, Lý Dương thì xoay người cưỡi lên con ngựa cao to.

Đoàn người thổi sáo đánh trống, vây quanh đoàn người Lý Dương, vô cùng náo nhiệt đến thẳng căn nhà Lý Dương mới mua. “Ngọc Ninh, đi thôi, chúng ta cũng đi đòi một chén rượu mừng.”

Đợi sau khi đội ngũ nghênh đón xuất phát, Trương Vân Xuyên cũng mời Tô Ngọc Ninh cùng nhau đi nơi Lý Dương thành thân uống rượu mừng.

Tô Ngọc Ninh không quan tâm Trương Vần Xuyên.

Nàng nhìn kiệu hoa đi xa, buồn bã như mất mát, lẩm bẩm: “Thực hâm mộ Xuân Lan, gả cho Lý Dương một lang quân tốt như vậy.”

“Nàng hâm mộ cô ấy làm gì.” Trương Vân Xuyên đi đến trước mặt, cười hỏi: “Chẳng lẽ ta không tốt sao?”

“Chàng tốt cái rắm.” Tô Ngọc Ninh cho Trương Vân Xuyên một cái lườm nguýt, nói: “Chỉ biết lừa gạt tiểu cô nương, sao ta lại quen một tên đại lừa gạt như vậy.” “Ngọc Ninh, nàng cảm thấy mùng mười tháng sau thế nào?”

Nhịp tim Tô Ngọc Ninh đột nhiên có chút tăng tốc, nàng ngẩng đầu hỏi: “Chàng muốn làm cái gì?”

“Cưới nàng.”

Trương Vân Xuyên nói: “Ta thấy trên lịch nói, mùng mười tháng sau là một ngày lành, thích hợp cưới gả.” “Nàng nếu đồng ý, chúng ta hôm nay liên quyết định luôn chuyện này.”

Tô Ngọc Ninh không ngờ hạnh phúc đến đột nhiên như thế. Nàng cúi đầu, nhất thời tim đập thình thịch, tựa như nai con nhảy tưng tưng, trong lúc nhất thời không biết nói tiếp như thế nào. “Nàng nếu không nói lời nào, vậy là ngầm thừa nhận đáp ứng rồi.” Trương Vần Xuyên nhìn Tô Ngọc Ninh mặt đỏ bừng, nói thẳng: “Vậy cứ quyết định như thết”

“Đi, hôm nay chúng ta đi uống chén rượu mừng trước, hưởng ké chút không khí vui mừng!”

“Ừm.”

Lý Dương cưới Xuân Lan, giống như là mở màn tướng sĩ dưới trướng Trương Vân Xuyên thành thân. Ở buổi chiều cùng ngày Lý Dương thành thân, Tiền Phú Quý liền tự mình đến phủ đại đô đốc, đưa thiệp mời cho Trương Vân Xuyên.

Lúc trước các huynh đệ này dưới trướng Trương Vần Xuyên nam chinh bắc chiến, không có một nơi đặt chân ổn định, cho nên chuyện thành gia lập nghiệp này tự nhiên gác lại.

Hôm nay bọn họ ở Hải Châu có địa bàn tương đối củng cố, chuyện thành thân này tự nhiên là đưa lên nhật trình.

Trương Vần Xuyên thân là đại đô đốc Tả Ky quân, thân phận không bình thường, cho nên trở thành vị khách quý được mời đầu tiên. Trong phòng làm việc, Trương Vân Xuyên tiếp kiến ông chủ Phú Quý thương hành Tiền Phú Quý.

“Lão Tiền, ngươi được nha.”

“Thẩm gia này ở Trần Châu là gia tộc lớn.”

“Nghe nói người đi Thẩm gia cầu hôn đạp hỏng cả bậc cửa nhà người ta, không ngờ bị tiểu tử ngươi tới trước.”

Đối mặt thiệp mời Tiền Phú Quý đưa đến trong tay, Trương Vân Xuyên từ đáy lòng cao hứng thay Tiền Phú Quý.

Tiên Phú Quý vẻ mặt đầy khiêm tốn: “Hề hề, đây đầu là vận khí, vận khí.” “Đô đốc đại nhân, còn xin ngài cần phải nể mặt tới, đến lúc đó đi uống một chén rượu nhạt.” Trương Vần Xuyên lập tức đáp ứng. “Ngươi yên tâm, ngươi thành thân chính là việc vui lớn, ta phải đi uống một chén rượu mừng, hưởng ké chút không khí vui mừng.”

“Vậy đến lúc đó ta liền xin đợi đô đốc đại nhân ngài ghé thăm.”
Bình Luận (0)
Comment