Chương 1473: Kế sách ứng đối! (2)
Chương 1473: Kế sách ứng đối! (2)Chương 1473: Kế sách ứng đối! (2)
Tham quân Khổng Thiệu Nghỉ gật gật đầu, phụ họa nói: “Quân đội Quang Châu Tiết độ phủ này thật sự từng giả trang thành giặc cỏ, tập kích Trần Châu.”
“Hôm nay Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta yếu thế, Phục Châu đại quân tiếp cận, bọn hắn nhắm chừng cảm thấy có cơ hội có thể thừa dị, cho nên lại tới nữa.”
Hải Châu đoàn luyện sứ Lâm Hiền theo sát sau nói: “Đô đốc đại nhân, chúng ta tuy đang làm ăn với Quang Châu Tiết độ phủ, nhưng bây giờ cũng không so được với ngày xưa.” “Hôm nay Trần Châu tuy trên danh nghĩa vẫn thuộc về Tiết độ phủ, nhưng trên thực tế lại là địa bàn của chúng ta.”
“Trước kia Quang Châu Tiết độ phủ cướp bóc Trần Châu, chúng ta không quản.”
“Nhưng bây giờ bọn hắn còn dám công khai cướp bóc Trần Châu, đây là khiêu khích đối với chúng ta, chúng ta không thể ngồi yên không lý đến.”
“Nếu là chúng ta một lần này yếu đuối, vậy bọn hắn lần sau còn có thể lại cuốn đến, tổn thất chính là dân chúng cùng tiền tài hàng hóa của Trần Châu chúng ta.”
“Về lâu về dài mà nói, Tả Ky quân chúng ta sẽ mất hết uy nghiêm.” Lâm Hiền nói cũng là vấn đề Trương Vân Xuyên đang cân nhắc.
Quan hệ của bọn họ cùng Quang Châu Tiết độ phủ trên thực tế là không tệ.
Đặc biệt Quang Châu Tiết độ phủ vận chuyển cho bọn họ chiến mã, binh khí giáp trụ cùng gang các thứ, là thứ bọn họ nhu cầu cấp bách. Bọn họ thì vận chuyển cho Quang Châu Tiết độ phủ lương thực, muối ăn các thứ, hai bên vẫn luôn hợp tác ăn ý.
Nhưng bây giờ đối phương đột nhiên xuất binh cướp bóc Trần Châu, điều này làm Trương Vân Xuyên trong lúc nhất thời cũng không rõ mục đích của đối phương. “Đô đốc đại nhân, theo lý thuyết Quang Châu Tiết độ phủ bên kia hắn là biết được Trần Châu trên thực tế đã là chúng ta khống chế.” “Làm ăn lui tới vẫn luôn rất bình thường, bọn họ đột nhiên phái binh cướp bóc, ta cảm thấy có chút kỳ quái.” Tri châu kiêm phụ tá tổng trưởng Vương Lăng Vần nói: “Đặc biệt hôm nay Phục Châu đại quân tiếp cận lúc mấu chốt này, quân đội Trần Châu chúng ta đang chuẩn bị đi trợ chiến, bọn họ đột nhiên ra tay, có phải có chút trùng hợp hay không?”
“Ý ngươi là, Quang Châu một lần này ra tay, là vì kiềm chế quân đội chúng ta ở Trần Châu, phòng ngừa chúng ta đi trợ chiến Tuần Phòng quân?”
“Ta cảm thấy có khả năng này.” Vương Lăng Vần phân tích: “Quang Châu Tiết độ phủ mấy năm nay vẫn luôn cực kỳ hiếu chiến, các phủ huyện đã nghèo rớt mùng tơi.” “Phục Châu thu mua chúng ta bất thành, nói không chừng liần đi mượn sức Quang Châu Tiết độ phủ, muốn cùng nhau chia cắt Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta đó.”
“Ta lo lắng Quang Châu Tiết độ phủ một lần này cướp bóc nói không chừng chính là một lần thử hư thật.” “Một khi cảm thấy có cơ hội có thể thừa dịp, nói không chừng đại quần sẽ dốc cả ổ nam hạ, đến lúc đó Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta liền nguy hiểm rồi...”
Lời của Vương Lăng Vân khiến vẻ mặt mọi người đầu trở nên rất ngưng trọng.
Quang Châu Tiết độ phủ vẫn luôn đánh trận với Tần Châu Tiết độ phủ. Triều đình Đại Chu tuy không ngừng phái người điều đình, nhưng triều đình hôm nay không có sức ảnh hưởng gì, căn bản không có ai nghe. Quang Châu Tiết độ phủ vì ứng phó Tần Châu Tiết độ phủ tiến công, hầu như mang toàn bộ mọi thứ đầu đánh bạc.
Đánh trận thời gian dài, dẫn tới dân chúng lầm than.
Bọn họ không phải chưa từng có ý đồ với Đông Nam Tiết độ phủ.
Dù sao Đông Nam Tiết độ phủ giàu có và đông đúc.
Nhưng Đông Nam Tiết độ phủ trước kia có Trấn Nam quân, Tả Ky quân, Hữu Ky quân tọa trấn, lại có lượng lớn lương thực tiền bạc.
Cho nên Quang Châu Tiết độ phủ chỉ có thể thèm thuồng, không dám ra tay.
Nhưng hôm nay nội bộ Đông Nam Tiết độ phủ xuất hiện hỗn loạn, lộ ra một mặt suy yếu.
Khó bảo đảm Quang Châu Tiết độ phủ sẽ không liên thủ Phục Châu, nhân cơ hội tới chia một chén canh. Cho dù bọn họ chỉ đạt được Trần Châu, phủ Bồ Giang các địa bàn rất nhỏ, lương thực tiền bạc trên những địa bàn này, cũng đủ để bọn họ hồi máu một đoạn dài, ổn định đầu trận tuyến.
Nghĩ đến Phục Châu và Quang Châu Tiết độ phủ có thể liên thủ, tâm tình Trương Vân Xuyên liền rất nặng nề. Quang Châu Tiết độ phủ đó đầu là binh lính trải trăm trận chiến, tuy nghèo, nhưng người ta rất hung hãn.
Nếu thực đánh tới, vậy đối với Đông Nam Tiết độ phủ bọn họ mà nói, cũng không phải là một tin tức tốt. Huống hồ còn có đại quân Phục Châu tiếp cận, hai quân này hợp sức, Đông Nam Tiết độ phủ bọn họ thật sự không nhất định chống đỡ được.
“Mặc kệ Quang Châu Tiết độ phủ và Phục Châu liên thủ hay không!” Trương Vần Xuyên nhìn quét mọi người một vòng, nói: “Trần Châu là địa bàn Đông Nam Tiết độ phủ chúng ta, tuyệt đối không cho phép người ngoài nhúng tay vào!”
“Tả Ky quân chúng ta vẫn luôn đối ngoại tuyên bố là bảo cảnh an dân, nhưng hôm nay có người tới cướp bóc, chúng ta liền không thể ngồi yên không lý đến!”
Trương Vân Xuyên ánh mắt nghiêm túc nói: “Chúng ta phải cho bọn hắn phản kích thật mạnh mẽ!”
“Phải đánh đau bọn hắn, làm bọn hắn biết chúng ta không phải dễ chọc vào, mới có khả năng tránh cho thế cục tiến một bước chuyển biến xấu!”