Chương 1510: Ky binh ra sân! (1)
Chương 1510: Ky binh ra sân! (1)Chương 1510: Ky binh ra sân! (1)
“Rút đi!”
Tham tướng Tả Ky quân Tào Thuận nhìn đối phương từ trong thôn chui ra, cũng không có ý tứ đánh với đối phương, lập tức hạ lệnh rút lui. “Tham tướng đại nhân có lệnh, rút lui”
Ra lệnh một tiếng, Tả Ky quân vừa mới bày trận xong, đột nhiên nhấc chân dọc theo đường cũ chạy trở về. Nhìn Tả Ky quân đột nhiên nhấc chân chạy trốn, Đãng Khấu quân đã làm tốt chuẩn bị đánh trận ác liệt đầu trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
“Giờ còn chưa đánh, bọn hắn chạy cái gì chứ? ??”
“Đúng vậy, bọn hắn có ý tứ gì chứ?” “Không dám đánh với chúng ta, vậy bọn hắn bày trận làm gì?”
Thao tác này của Tả Ky quân thực sự khiến Đãng Khấu quân có chút ngây ngốc.
Dù sao hai quân bày trận, chỉ chờ đao đấu đao chém giết.
Nhưng bây giờ đối phương còn chưa bắt đầu đánh đã xoay người chạy, điều này làm bọn hắn đã cầm hàng lên cũng không biết làm sao bây giờ.
“Con mẹ nó, đuổi theo cho ta, chém bọn hắn!”
Tham tướng Hồ Chí Dũng nhìn một đám Tả Ky quân chạy trốn rất nhanh này, rất nhanh phản ứng lại, lập tức muốn cầm đao truy kích.
“Tham tướng đại nhân, ta cảm thấy không thích hợp!”
Một đô úy đứng ra ngăn cản một phen: “Tả Ky quân này rất tà dị, ta lo lắng có trá!”
Một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Bọn hắn ở bên sông nhỏ bị Tả Ky quân đánh bất ngờ, điều này làm rất nhiều người trong bọn hắn đề cao cảnh giác đối với Tả Ky quân.
Tả Ky quân chó chết này tuy sức chiến đấu không bằng bọn hắn, nhưng âm hiểm giả dối, không thể không phòng bị.
“Bọn hắn chỉ một chút binh lực như vậy, sợ cái rắm!” Hồ Chí Dũng hùng hùng hổ hổ nói: “Đuổi theo cho ta, băm vằm bọn hắn!”
Kẻ thù ngay tại trước mắt, Hồ Chí Dũng tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội báo thù này.
Hắn không nghe đô úy dưới trướng khuyên bảo, dù sao chiến cơ lướt qua trong tích tắc.
Nếu chậm trễ thêm một lúc, người ta liền chạy không còn bóng dáng. “Đuổi theo!”
Hồ Chí Dũng hạ lệnh truy kích, quan quân dưới trướng hắn có người tuy cảm thấy tình huống không thích hợp, nhưng trong lúc nhất thời cũng không lấy ra được chứng cớ có sức thuyết phục. Hơn hai ngàn Đăng Khấu quân chộp lấy binh khí, rầm rầm đuổi theo. “Chạy mau lên!”
“Bọn hắn đuổi theo rồi!”
Nhìn thấy Đãng Khấu quân đuổi theo, Tả Ky quân chạy càng dữ hơn nữa.
Rất nhiều Tả Ky quân thậm chí mang một ít lương khô, túi nước các thứ mang theo bên mình đầu ném xuống, để giảm bớt gánh nặng.
Lúc vừa mới bắt đầu Đãng Khấu quân đuổi theo vẫn là tương đối khắc chế.
Bọn hắn lo lắng Tả Ky quân có lừa dối, các tiếu ky kia càng chạy ở hai cánh đội ngũ truy kích, lo lắng có mai phục. Nhưng sau khi đuổi theo một lúc, bọn hắn phát hiện Tả Ky quân là thật sự tung chân chạy, căn bản không có ý tứ nghênh chiến.
Đãng Khấu quân cũng không nhiều băn khoăn như vậy nữa, cắn răng, vùi đầu đuổi theo mãnh liệt, mỗi tên chạy tới mức thở gấp đứt quãng. Đường nhỏ nông thôn cùng cánh đồng, khắp nơi đầu là binh sĩ Đăng Khấu quân cùng binh sĩ Tả Ky quân đuổi chạy.
Các binh sĩ Tả Ky quân tung chân chạy, bước chân như bay.
Binh sĩ Đăng Khấu quân cầm binh khí ở phía sau hô to gọi nhỏ, nhấc chân điên cuồng đuổi theo. “Có chim đừng chạy!”
“Một đám rùa tham sống sợ chết!” “Con mẹ nó, có bản lãnh đại chiến ba trăm hiệp với lão tử!”
Binh sĩ Đăng Khấu quân vừa truy kích vừa chửi ầm lên, nhưng Tả Ky quân phía trước căn bản không thèm để ý tới, nên chạy như thế nào thì chạy như thế đó.
Đãng Khấu quân ở bên sông nhỏ đã gặp phải một hồi phục kích đột ngột, tổn thất không nhỏ.
Bọn hắn bây giờ siết chặt nắm tay muốn báo thù, nhưng Tả Ky quân người ta căn bản không cho bọn hắn cơ hội giao thủ. Cái này làm bọn hắn nghẹn cơn giận đầy mình, không chỗ nào để phát tiết.
“Con mẹ nó, đám Tả Ky quân này là cầm tinh con chó à, chạy trốn nhanh như vậy!”
Nhìn binh sĩ dưới trướng mình ai cũng chạy đến đầu đầy mồ hôi, tham tướng Hồ Chí Dũng cũng hùng hùng hổ hổ, tâm tình có chút bực bội.
Đám Tả Ky quân này chạy quá khỏe rồi.
Một hơi chạy ra xấp xỉ mười dặm, bọn hắn thế mà không chút có ý tứ nào dừng lại.
Trái lại các binh sĩ dưới trướng hắn từng người chạy lảo đảo xiêu vẹo, đã cách đối phương càng lúc càng xa.
Tả Ky quân ngày thường thức ăn đãi ngộ không tệ, lại cách vài ngày tiến hành thao luyện bôn tập đường dài. Bọn họ tuy không tính là phi mao thối*, nhưng năng lực hành quân nhanh chóng này ở Đông Nam Tiết độ phủ cũng là hàng ngũ đứng đầu. Truyền thuyết kể rằng một đứa trẻ sinh ra đã có khả năng bay qua mái hiên, tường và cỏ. Sau này, người ta phát hiện ra rằng đứa trẻ có lông ở lòng bàn chân, người lớn đã cắt đi phần lông ở lòng bàn chân của đứa trẻ. trong lúc đang ngủ. Sau khi cắt, đứa trẻ không thể bay được nữa, giống như người bình thường. Sau này, người chạy nhanh được gọi là phi mao thối
Nhưng Đãng Khấu quân lại khác. Bọn hắn ngày thường ăn uống đãi ngộ đã rất kém, ở phương diện thể lực xa xa không bằng tướng sĩ Tả Ky quần.
Hai bên bây giờ truy đuổi như vậy, chênh lệch phương diện thể năng liền nổi bật lên.