Chương 1527: Tin tức nhật báo! (1)
Chương 1527: Tin tức nhật báo! (1)Chương 1527: Tin tức nhật báo! (1)
Giáo úy Hoàng Hạo cũng không từ chối, này nhận lấy quyền chỉ huy này.
Ở trong Tả Ky quân tuy phân chia các doanh, nhưng Trương Vần Xuyên cũng đã định ra quy củ.
Đó chính là lên chiến trường, vô luận lệ thuộc một mũi bộ đội nào, quan quân cấp thấp đầu phải nghe theo quan quân cao cấp.
Hôm nay Lầm Ủy bị thương nặng đánh mất sức chiến đấu, tàn quân Hỏa tự doanh tự động do giáo úy Hoàng Hạo chức quan cao nhất nơi này chỉ huy.
Lâm Uy lo lắng người dưới trướng có ý kiến, cho nên cố ý địa nhắc nhở giám quân Hồ Bình An một phen. “Lâm giáo úy, vậy ngươi nghỉ ngơi dưỡng thương cho tốt, việc của trấn Đông Nghĩa này giao cho ta.”
Hoàng Hạo sau khi lại trấn an Lâm Uy một phen, lúc này mới dẫn theo mọi người về tới đại sảnh tửu quán. Bọn họ ở trong đại sảnh tửu quán mở một cuộc họp ngắn gọn, mỗi người lại bắt đầu bận rộn.
Bây giờ kẻ địch còn dừng ở trên mặt sông chưa rời khỏi, bọn họ còn chưa thể thả lỏng sơ ý.
Người Hỏa tự doanh, Kiêu Ky doanh cùng Hắc Kỳ hội đều tự tiến hành phân công.
Người Hắc Kỳ hội phụ trách dọn dẹp chiến trường, nhóm lửa nấu cơm, vận chuyển người bị thương.
Tàn quân Hỏa tự doanh thì trấn giữ ở trên bến tàu, trở thành phòng tuyến thứ nhất. Kiêu Ky doanh ở trong mấy kho hàng lớn bên cạnh trấn Đông Nghĩa xây dựng cơ sở tạm thời, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi bổ sung thể lực. Khi Tả Ky quân một lần nữa đoạt lại bến tàu trấn Đông Nghĩa, phó tướng Đãng Khấu quân Lý Hưng Xương cũng không nhàn rồi.
Hắn phái ra lượng lớn đội thám báo ngồi thuyền nhỏ, từ nơi khác nhau lên bờ, thăm dò hư thật của Tả Ky quần.
Sáng sớm, các tiểu thương trong thành Bắc An dậy từ sớm, ở góc đường dựng lên quây hàng ăn sáng. Ở trong lửa than hừng hực, nước trong nồi sắt lớn đun sôi trào, bốc hơi nóng vù vù, tăng thêm vài phần ấm áp cho sáng sớm còn mang theo hơi lạnh.
Các tiểu thương bán hàng rong tay chân lanh lẹ, từng cục mỳ ở trong tay bọn họ biến thành vằn thắn kích thước nhất trí.
Trong nồi chảo bên cạnh chiên từng cái bánh giòn*, hương thơm tỏa ra. từ gốc: thúy bính (Ñ? ) - là một loại bánh quy nướng khô, dẹt thường được làm bằng bột mì. Hương liệu hoặc gia vị, chẳng hạn như muối, thảo mộc, hạt hoặc phô mai, có thể được thêm vào bột hoặc rắc lên trên trước khi nướng.
Trước kia đại đa số dân chúng thành Bắc An đầu ở trong nhà mình ăn cơm.
Nhưng hôm nay thành Bắc An buôn bán phồn vinh, các ngành các nghề đều đang hừng hực phát triển, cửa hàng quầy hàng ăn uống cũng nhiều hẳn lên.
Đặc biệt những người dân cần đi ngoài thành xây binh trạm, cầu đường, tự nhiên không có thời gian ở nhà nấu cơm.
Với lại, theo bọn họ bắt đầu làm việc, thu nhập tăng lên rồi, ra tay cũng trở nên hào phóng chút, dám chi ở bên ngoài ăn cơm.
Bọn họ đều là sáng sớm ra ngoài, ở trên quầy hàng nhỏ ăn một chút, bằng không làm việc không có sức. Chỉ một lát sau, trên quầy hàng nhỏ dọc phố đã ngồi đầy dân chúng chuẩn bị đi bắt đầu làm việc. Những người dân này mang theo đòn gánh, sọt, cuốc các thứ. Sau khi bọn họ cơm nước xong, muốn ra ngoài thành làm việc.
“Trần Châu nhật báo, Trần Châu nhật báo!”
Khi dân chúng ở trên quầy hàng nhỏ vội vàng ăn bữa sáng, một thanh niên đeo tay nải, xuất hiện ở đầu phố.
“Tả Ky quân Tào tham tướng dẫn thủ hạ ở sông Tiểu Thanh phục kích thủy khấu, lấy được toàn thắng, chém giết mấy trăm thủy khấu, bắt tù binh mấy trăm!“
Trong tay thanh niên vung một phần Trần Châu nhật báo đêm qua vừa in ra, lớn tiếng hô hào.
Tiếng hô hào của thanh niên kia nhất thời hấp dẫn sức chú ý của dân chúng.
Tin tức thủy khấu chui vào cảnh nội Trần Châu bọn họ, bọn họ là biết, mấy ngày trước thành Bắc An còn giới nghiêm đó.
Thành Bắc An giới nghiêm ảnh hưởng bọn họ làm việc, bọn họ còn thầm oán một hồi lâu, đồng thời cũng lo lắng cho an nguy của mình. Mấy ngày nay có không ít dân chúng trấn Đông Nghĩa, trấn Trúc Khê chạy vào thành Bắc An, làm lòng người hoảng sợ.
Bây giờ thành Bắc An tuy đã giải trừ giới nghiêm, nhưng cũng chỉ cho phép bọn họ làm việc ở trong phạm vi thế lực của thành Bắc An.
Bây giờ nghe nói Tả Ky quân tham tướng Tào Thuận đánh thắng trận, bọn họ tỉnh thần phấn chấn, đồng thời cũng đầu rất muốn biết nội tình.
“Trần Châu nhật báo, Trần Châu nhật báo!”
“Tả Ky quân Kiêu Ky doanh đến Trần Châu, liên thủ với Hỏa tự doanh, đánh tan thủy khấu, lấy được toàn thắng!”
Thanh niên đi dọc phố, thanh âm xa xa truyền ra ngoài.
Trần Châu nhật báo tuy tên nhật báo, trên thực tế bởi vì phí tổn các loại nhân tố, thường thường đều là vài ngày, thậm chí mười mấy ngày mới ra một phần mới.
Nhưng mỗi một lần nội dung đều tương đối chấn động, có thể cho dân chúng hiểu biết tình huống địa phương, cũng có thể hiểu biết tình huống phủ huyện khác. Dần chúng tuy tò mò nội dung, nhưng bọn họ thứ nhất không nỡ bỏ ra năm đồng tiền đi mua một phần.
Thứ hai bọn họ đều là bạch đinh một chữ bẻ đôi cũng không biết, cho dù là mua được, bọn họ cũng không nhận ra.
Nhưng thanh niên bán báo chỉ nói một cái đại khái, lại cố ý không nói nội dung, cố ý câu lòng hiếu kỳ của mọi người.