Chương 1563: Khoản đãi! (2)
Chương 1563: Khoản đãi! (2)Chương 1563: Khoản đãi! (2)
“Ài, khách khí rồi.”
Hai người lại cụng một chén.
Sau khi uống xong một chén, Tống Đằng lại đỏ mặt rót cho bản thân một chén rượu.
“Trương đại đô đốc, một chén rượu này là ta thay Quang Châu Tiết độ phủ chúng ta, hướng ngài bồi tội.” Tống Đằng giọng điệu thành khẩn nói: “Quang Châu Tiết độ phủ chúng ta quản lý cấp dưới không nghiêm, dẫn tới một ít binh sĩ xâm nhập Trần Châu, bắt người cướp tiền tài hàng hóa dân chúng, tạo thành tổn thất rất lớn, ta bồi tội với Trương đại đô đốc ngài.”
“Ta cạn trước để kính!”
Tống Đằng sau khi nói xong, trực tiếp vươn cổ lại trút một chén. “Đại công tử!”
Hà Ngọc Đạt ngồi ở một bên thấy Tống Đằng uống như vậy, vội đỡ hắn, sợ hắn ngã xuống.
Trương Vân Xuyên cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Tống Đằng vài lần, không ngờ vị đại công tử này thẳng thắn chân thành như thế.
Không thể uống rượu, còn cố trút bản thân.
“Tống công tử, ngươi đã đến đây, vậy không phải chỉ có chuyện đó.” Trương Vần Xuyên cũng giơ chén rượu nói: “Chúng ta ăn trước, chuyện chúng ta về sau từ từ nói.” “Hôm nay chúng ta không nói chuyện công, chỉ coi như kết bạn!” “Được!”
Trương Vân Xuyên không muốn đàm phán ở trên bàn cơm, Tống Đằng bất đắc dĩ, chỉ có thể thay đổi đề tài.
Bọn họ ở trên bàn cơm nâng chén với nhau, hỏi thăm tìm hiểu một ít tình huống của đối phương, rất nhanh đã trở nên quen thuộc. Trương Vần Xuyên phát hiện, vị Tống Đằng đại công tử này tuy thân phận tôn quý, lại khác với đám công tử quần là áo lụa khác.
Người này không chỉ rất có kiến thức, trong lòng thế mà còn nghĩ tới dân chúng tầng dưới chót, thực sự là rất khó được.
Hắn cũng từ trong miệng Tống Đằng hiểu biết không ít tình huống của Quang Châu Tiết độ phủ.
Ở trong lúc nói cười, Tống Đằng cũng tiến một bước hiểu biết vị đại đô đốc Tả Ky quân thiện chiến này. Người tham dự bữa tiệc chiêu đãi này không nhiều, nhưng không khí lại tương đối hòa hợp.
Nếu không phải hai bên mới vừa ở Trần Châu đánh mấy trận, tổn thất hơn một ngàn người, người ngoài còn cho rằng đây là một hồi bạn cũ tụ hội.
Lúc tiệc rượu kết thúc, Tống Đằng vị đại công tử này không chịu nổi sức rượu, cuối cùng bị Hà Ngọc Đạt nâng về.
Trương Vần Xuyên cũng được Tô Ngọc Ninh nâng, về tới nhà sau. “Ài, rượu kia khó uống như nước tiểu ngựa, cũng không biết các người sao đều thích uống rượu như vậy.”
Ở trong phòng, Tô Ngọc Ninh vừa dùng khăn lông ướt lau cho Trương Vân Xuyên, vừa oán giận.
“Giờ uống say khướt, cả người đều là mùi rượu, khó ngửi chết mất.” Trương Vân Xuyên uống không ít, lại chỉ hơi say.
Hắn lập tức ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tô Ngọc Ninh, để nàng ngồi ở trên đùi mình.
Trương Vân Xuyên nhìn chằm chằm Tô Ngọc Ninh, có chút ghen hỏi: “Sao ta cảm thấy Tống Đằng đại công tử kia ánh mắt nhìn nàng có chút không thích hợp nhỉ.” “Nàng nói hắn có phải thích nàng hay không?”
Tô Ngọc Ninh cười tủm tỉm nói: “Đúng vậy, hắn từng còn muốn để ta đi Quang Châu Tiết độ phủ làm phu nhân cho hắn đó.”
Trương Vân Xuyên nhất thời tỉnh táo hơn rất nhiều: “Thật hay giả?”
“Lừa chàng làm cái gì?”
Trương Vân Xuyên lập tức nổi giận mắng: “Ai da, tên chó này, cũng dám để ý nữ nhân của ta, xem ta không đi mang hắn xé thành tám mảnh!” “Sao chàng còn tức giận chứ?”
Tô Ngọc Ninh thấy Trương Vân Xuyên tạo thế muốn dậy, nàng ấn Trương Vân Xuyên trở về ghế dựa ngồi xuống.
“Tên chó này có ý với nữ nhân của ta, vậy ta khẳng định phải thu thập hắn nha!”
Tô Ngọc Ninh xì một tiếng, nói: “Phi, ai là nữ nhân của chàng!”
“Hơn nữa, ta đây không phải không đáp ứng hắn sao.”
“Vậy không được, để ý cũng không được.”
“Để ý cái rắm, người ta bây giờ chỉ là cảm thấy cô nãi nãi ta bộ dạng đẹp, đơn thuần ngưỡng mộ ta mà thôi.” Tô Ngọc Ninh tức giận chọc chọc lên trán Trương Vân Xuyên, nói: “Ta lúc ấy đã nói cho hắn, ta cũng có một đứa con tư sinh cho chàng rồi.” “Tống đại công tử này sau khi nghe xong, cho nên liền đoạn tuyệt ý niệm muốn ta làm phu nhân cho hắn.”
“Ai da, không ngờ nàng còn rất thông minh.”
Trương Vần Xuyên nghe vậy, lúc này mới cười lên.
Hắn ôm vòng eo Tô Ngọc Ninh, mở miệng nói: “Xem ở trên phần nàng đối với ta trung thành và tận tâm như vậy, chuyện này ta liền không truy cứu nữa.”
“Ta đã biết chàng không phải người hẹp hòi như vậy.”
Trương Vân Xuyên hôn lên má Tô Ngọc Ninh, cười xấu xa nói: “Xem ở trên phần ta khoan dung độ lượng như vậy, nàng chuẩn bị cảm tạ ta như thế nào?” Tô Ngọc Ninh biết gã này đang nghĩ cái gì, nàng đẩy Trương Vân Xuyên nói: “Đêm nay không được.”
“Ai u, còn không muốn?”
“Xem ra ta phải dùng gia pháp với nàng!”
Tô Ngọc Ninh đối mặt Trương Vân Xuyên giở trò, vội gắt giọng: “Chàng nhẹ chút, đừng thương tổn đến thai khí.”
“Hả? ?”
Trương Vân Xuyên mở to mắt nhìn. “Nàng vừa rồi nói cái gì?”
“Ta nói chàng nhẹ chút, đừng tổn thương thai khí của ta.”
“Nàng có thai rồi?” Tô Ngọc Ninh gật gật đầu: “Ừm.” Trương Vân Xuyên ở sau khi ngẩn ra vài giây, cười ha ha.
Trương Vần Xuyên mừng như điên nói: “Chuyện khi nào, sao nàng không nói cho ta biết?”
Tô Ngọc Ninh lườm Trương Vân Xuyên một cái, nói: “Chàng mỗi ngày bận rộn như vậy, ta nào dám đi quấy rầy chàng.”
“Ta chuẩn bị qua mấy tháng nữa, khi rõ ràng một chút lại nói cho nàng...”