Chương 1619: Đánh cời (1)
Chương 1619: Đánh cời (1)Chương 1619: Đánh cời (1)
Chỉ thấy bọn hắn ở dưới tấm khiên yểm hộ, có người cất bước phóng qua chiến hào, cũng có người dựa vào sức trâu húc bật ra rào cản ngựa.
Mũi tên của hai bên ở không trung càng thêm dày đặc, mỗi thời mỗi khắc đều có người ngã xuống.
Binh sĩ Phục Châu quần đang dọn dẹp chướng ngại vật, Tả Ky quân cũng không nhàn rỗi, từng gã trường thương binh vừa đâm vừa chọc, ngăn cản Phục Châu quân tiến công.
Có Phục Châu quân vừa phóng qua chiến hào, còn chưa đứng vững gót chân, đã bị trường thương sắc bén đâm một cái xuyên người, ngã ngửa vào trong chiến hào.
Còn có Phục Châu quân bổ ra hàng rào gỗ bén nhọn Tả Ky quân bố trí, nhưng vừa xông qua, trước mặt đã gặp phải một đợt nỏ bắn đả kích. “Rắc!"
“AI”
Tên nỏ mạnh mẽ trực tiếp xé nát khiên gỗ của Phục Châu quân, Phục Châu quân tránh ở phía sau bị tên nỏ thế đi không giảm xuyên thấu, kêu thảm ngã xuống.
Hơn hai mươi gã Phục Chầu quần ngay lập tức bị tên nỏ bắn chết. Nhưng trong chớp mắt, lại có mấy chục gã Phục Châu quân đạp qua thi thể tràn lên.
Một thôn trang nhỏ phía đông Tam Bá trấn, xung quanh có không ít tiêu ky qua lại, trong thôn cũng đề phòng nghiêm ngặt.
Trương Vân Xuyên đã rời bộ thống soái lâm thời thiết lập ở Bắc An thành, đến tiền tuyến tác chiến.
Ở vị trí này của bọn họ, có thể nghe được phương hướng Tam Bá trấn truyền đến tiếng kèn lệnh cùng tiếng hô giết rung trời.
Phương hướng Tam Bá trấn, bộ đội sở thuộc Phục Châu tham tướng Lâm Quang đang triển khai tiến công mãnh liệt đối với Tam Bá trấn. Tả Ky quân Hổ tự doanh đóng giữ Tam Bá trấn ở dưới giáo úy Lương Đại Hổ thống soái, nhiều lần tranh cướp hồn chiến cùng đối phương. Mỗi một lần đám người Lương Đại Hổ đều cố ý tỏ ra yếu thế, thả Phục Châu Quân tiến công vào trong trấn. Sau đó quân đầy đủ sức lực ẩn núp ở trong trấn cùng nhau tiến lên, thừa dịp quân đội đến tiếp sau của đối phương chưa tới, cho đối phương lượng lớn sát thương.
Tuy không thể một lần tiêu diệt Phục Châu quân, nhưng bọn họ lẫy máu mang tính kéo dài như vậy, vẫn khiến Phục Châu quân rất khó chịu. Loại đấu pháp này của bọn Lương Đại Hổ, cho Phục Châu quân một loại ảo giác.
Đó chính là bọn họ chỉ cần thêm chút sức nữa là được, có thể triệt để đánh ngã đối phương, chiếm lĩnh Tam Bá trấn.
Nhưng trên thực tế bọn Lương Đại Hổ căn bản không đưa vào toàn bộ sức mạnh, trái lại là chơi đùa với đối phương. Hắn sở dĩ rời đi Bắc An thành đến tuyến đầu, chính là muốn nắm giữ tình huống chiến sự tiến triển mới nhất.
Lương Đại Hổ dẫn thuộc hạ ở Tam Bá trấn cùng Phục Châu quân đánh đến hừng hực, ánh mắt của Trương Vân Xuyên lại quan tâm toàn bộ chiến trường.
Trong tiểu viện nhà nông, trong nhà đang đốt một đống lửa trại sưởi ấm, nước trà đang bốc hơi nóng nghỉ ngút.
Trương Vân Xuyên ngồi ở bên cạnh đống lửa.
“Đại quân chủ lực của Lâm Cẩm động chưa?”
Trương Vân Xuyên hỏi dò một tham quân đang thu thập tình báo các nơi.
Tham quân trả lời: “Đại nhân, nửa canh giờ trước thám báo báo về, đại quân của Lâm Cẩm còn nằm yên tại chỗ chưa động.”
Trương Vân Xuyên nghe vậy, cảm thấy Hổ Nha đại tướng quân Lâm Cẩm này cũng quá cẩn thận đi. Mình đã ra rất nhiều bài, nhưng tên cáo già này lại vẫn không thấy thỏ không thả chim ưng, thế mà trầm ổn vô cùng.
Trương Vân Xuyên bây giờ lo lắng nhất chính là Lâm Cẩm dẫn thủ hạ thu về.
Nếu như co trở về hội hợp với Phục Châu quân khác, vậy lại muốn ăn bọn hắn sợ là không có cơ hội tốt như vậy. Bẻ gãy một chiếc đũa dễ dàng, nếu muốn tay không bẻ gãy một bó đũa thì không dễ dàng.
Nếu không phải vì để tránh Tả Ky quân bọn họ tổn hại quá lớn, hắn bây giờ đã muốn vây lên, liều mạng với đại quân của Lâm Cẩm.
“Như vậy!”
Trương Vần Xuyên đứng lên ra lệnh: “Bảo nha môn Bắc An thành, gia quyến quân sĩ các thứ lập tức hướng đông rút đi!”
“Thủy tự doanh cũng rút đi Bắc An thành, lui về phía Kiến An thành...” “Thanh thế làm lớn một chút, bày ra một bộ tư thế chúng ta muốn rút lui quy mô lớn.” “Đồng thời mệnh lệnh Lang tự doanh ở Tam Bá trấn điều động, liên hợp Hổ tự doanh mang Phục Châu quân đánh tới đẩy lùi cho ta!”
Đại quân Lâm Cẩm ở tại chỗ bất động, vẻn vẹn phái ra một cánh quân tiến công mang tính thăm dò. Trương Vân Xuyên quyết định thêm một mồi lửa nữa, xem Lâm Cẩm có còn có thể vững như núi Thái Sơn hay không.
“Vâng!”
Tham quân sau khi nhận lệnh, lập tức vù vù' viết thủ lệnh, để Trương Vân Xuyên ký tên đóng dấu, sau đó nhanh chóng giao cho truyền lệnh binh phát xuống.
Lúc chạng vạng, Tả Ky quân phương hướng Tam Bá trấn phát động toàn diện phản kích.
Lang tự doanh vẫn luôn nằm úp sấp không nhúc nhích chủ động tấn công, liên thủ với Hổ tự doanh đóng giữ trong Tam Bá trấn, tấn công về phía Phục Châu quân.
Phục Châu quân ban đầu là không muốn lui, nhưng Hổ tự doanh và Lang tự doanh phản kích đến quá hung dữ, cuối cùng bất đắc dĩ rút lui.
Cũng may trời tối, Lang tự doanh và Hổ tự doanh ở sau khi đẩy lùi Phục Châu quân, cũng không tiếp tục truy kích, trở về quét tước chiến trường.
Trong doanh địa lâm thời của Phục Châu Hổ Nha quân, Hổ Nha đại tướng quân Lâm Cẩm đang nói chuyện với một người đưa tin.