Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1628 - Chương 1628: Đại Chiến Mở Ra!

Chương 1628: Đại chiến mở ra! Chương 1628: Đại chiến mở ra!Chương 1628: Đại chiến mở ra!

Đến lúc chạng vạng, trên cả mảng lớn đồng hoang ngoài thành như là bỗng dưng toát ra một tòa thành thị.

Ở trong tòa thành thị này, khắp nơi đầu là binh mã tuần tra, chiến hào, tường ngăn cao ngang ngực, hào rào cản ngựa... đầy đủ mọi thứ.

Hổ Nha đại tướng quân Lâm Cẩm làm thống soái đại quân tuyến đầu của Phục Châu quân, tự nhiên không phải người thường.

Dưới trướng hắn mặc dù có mấy vạn binh mã và hơn vạn dần phu, nhưng ở dưới sự điều hành của hắn, tất cả đều gọn gàng ngăn nắp, không loạn chút nào.

Trương Vân Xuyên thậm chí muốn thừa dịp Phục Châu quân chưa đứng vững chân phái binh tấn công một phen. Nhưng từ đầu tới cuối, hắn đầu chưa tìm được bất cứ cơ hội nào. Đại quân Phục Châu ở ngoài thành Bắc An xây dựng cơ sở tạm thời, bọn họ cũng chưa lập tức phát động công kích quy mô lớn.

Bọn họ chuẩn bị nghỉ ngơi hồi phục một đêm, sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, lại trong một lần hành động đánh hạ thành Bắc An.

Một đêm này là không bình tĩnh. Trong đại doanh Phục Châu quân ngoài thành luôn bận rộn định đinh đang đang.

Các dân phu kia bận rộn mang cây cối bị chặt buộc thành thang công thành, một ít máy bắn đá các thứ lắp ở trên xe ngựa cần lâm thời lắp ráp.

Cũng may các binh sĩ Phục Châu quân có thể nghỉ ngơi hồi phục một phen hẳn hoi, bọn họ cũng không cần đầu nhập đến trong những lao động phức tạp này.

Hôm sau trời còn chưa sáng, trong đại doanh Phục Châu quân đã trở nên ồn ào.

Các binh sĩ làm bếp dậy sớm, bọn họ nhóm lửa nấu cơm, trong lúc nhất thời trong toàn bộ đại doanh đều lượn lờ khói bếp.

Lúc trời tờ mờ sáng, các bộ binh mã Phục Châu quân phụ trách xuất chiến đã chuẩn bị thỏa đáng.

Ở trong tiếng kèn to rõ, binh mã Phục Châu quân hình thành đội ngũ ra khỏi doanh địa, ở ngoài cổng tây thành Bắc An bày trận. Một rồi lại một quân trận thật lớn đứng sừng sững ở ngoài thành, ngay ngắn có trật tự với nhau, sát khí ngút trời.

Trên đầu thành Bắc An, giáo úy Thân Vệ doanh Tống Điền không còn nụ cười thoải mái ngày xưa. Hắn biết, Thân Vệ doanh bọn họ sẽ thừa nhận đợt tiến công đầu tiên của Phục Châu quân.

Quân đội trong thành tuy nhiều, nhưng những quân đội này đều là phụ trách phản kích, chi viện Thân Vệ doanh bọn họ có thể đạt được cũng không nhiều.

“Đại tướng quân đến!”

Phục Châu quân sau khi chỉnh đội xong, Hổ Nha đại tướng quân Lâm Cẩm ở dưới mấy chục tướng tá vây quanh, giục ngựa xuất hiện ở trên chiến trường.

Đám người Lâm Cẩm giáp trụ tươi sáng, chiến bào không gió vẫn tự phồng lên, ai cũng uy phong lâm liệt, tựa như gà trống kiêu ngạo. Bây giờ trong thành Bắc An đã giới nghiêm, trong thành tuy không có bất cứ tin tức nào truyền ra.

Nhưng Lâm Cẩm thông qua phán đoán tình báo giai đoạn trước, binh lực Tả Ky quân trong thành Bắc An cũng không nhiều.

Chỉ có Lang tự doanh, Hổ tự doanh... mấy chi binh mã của Tả Ky quân, tổng binh lực cũng chỉ hơn một vạn người mà thôi.

Huống hồ các binh mã này đầu là Trương Vân Xuyên ở Hải Châu chỉnh biên Đông Nam nghĩa quân, không tính là chủ lực thật sự của Tả Ky quân.

Ở trong tình báo hắn thu hoạch, chủ lực thật sự của Tả Ky quân đã hướng đông lui bước.

Có thể nói Tả Ky quân hôm nay đóng giữ ở trong thành Bắc An, hoàn toàn chính là một cánh quân đơn độc luôn phụ trách cản phía sau mà thôi, không đủ đáng lo.

“Các vị tướng quần!”

Lâm Cẩm từ thành Bắc An hùng vĩ nơi xa thu hồi ánh mắt, nhìn về phía các tướng lĩnh vây quanh mình.

“Tả Ky quân này chính là binh mã chính quy hàng đầu của Đông Nam tiết độ phủ!”

“Đại đô đốc của bọn hắn càng là Trương Đại Lang danh tiếng vang dội của Đông Nam tiết độ phủ!” “Thậm chí có lời đồn nói, Trương Đại Lang này là đệ nhất hãn tướng, thường thắng tướng quân của Đông Nam tiết độ phủ!”

Lời của Lâm Cẩm đã dẫn lên mọi người cười khẽ một phen.

Trương Đại Lang cùng Tả Ky quân này danh tiếng vang dội nữa, vậy lại như thế nào?

Hai ngày qua bọn họ một đường đẩy mạnh đến dưới thành Bắc An, Tả Ky quân ngăn trở bọn họ còn không phải bị bọn họ đánh cho chạy trối chết?

“Các vị tướng quân, chúng ta từ khi đánh vào Đông Nam tiết độ phủ tới nay, còn chưa từng đánh trận nào ra tròi” “Kẻ địch gặp được hoặc là đám ô hợp, hoặc nghe tin đã chạy, thực sự nhàm chán!”

“Cũng may bầy giờ ông trời đã cho chúng ta một cơ hội kiến công lập nghiệp!”

Lâm Cẩm nói xong, roi ngựa chỉ về phía thành Bắc An.

“Trong thành Bắc An này còn có hơn vạn Tả Ky quân!”

“Bọn họ ở lại chỗ này, muốn ngăn cản chúng ta đông tiến!”

“Đánh hạ thành Bắc An, tiêu diệt hết Tả Ky quân, nâng cao uy danh Hổ Nha quân ta ngay tại hôm nay!” Lâm Cẩm đột nhiên đề cao âm lượng nói: “Nếu ai dẫn bộ hạ đánh vào thành Bắc An đầu tiên, ta thưởng hắn một vạn lượng bạc trắng, tự mình đi vương gia nơi đó thay hắn thỉnh công!”

Lâm Cẩm vừa nói ra lời này, các tướng lĩnh đầu nóng lòng muốn thử.

Hổ Nha quân bọn họ đánh vào Đông Nam tiết độ phủ tới nay, địa phương chiếm lĩnh không ít, nhưng lại chưa giao chiến quy mô lớn với quân chính quy của Đông Nam tiết độ phủ.

Mắt thấy mấy lộ đại quân khác công thành bạt trại, tin chiến thắng liên tiếp báo về.

Bọn họ tự nhiên cũng ngứa ngáy trong lòng.
Bình Luận (0)
Comment