Chương 1631: Luyện tướng! (1)
Chương 1631: Luyện tướng! (1)Chương 1631: Luyện tướng! (1)
“Thổi kèn, tiến công!”
Lý Kỳ vốn là muốn triển khai trận thế lại công thành, nhưng Tả Ky quân chủ động khiêu khích, khiến hắn rất tức giận.
“Ô —_—__ ô ——"
Tiếng kèn tiến công vang lên to rõ. Các máy bắn đá, cung binh mới vừa rồi còn cất bước chân chỉnh tề đẩy về phía trước cũng bất chấp đội hình.
Bọn họ ở dưới hiệu lệnh từ quan quân của mình, nhanh chóng đẩy về phía trước.
Sau khi bọn họ đến tuyến đầu, nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí hai cánh.
Theo sát sau đó đao thuẫn binh cùng trường mâu binh của Phục Châu quân cũng bất chấp đội hình, bọn họ nâng từng chiếc thang, ùa lên.
“Máy bắn đá, nhắm ngay đầu tường đánh cho tai”
“Cung nỏ không cần thất thần, áp chế đầu tường cho ta!”
Tham tướng Phục Châu quân Lý Kỳ đích thân tới tuyến đầu, hắn cưỡi ở trên chiến mã, xoay vòng vòng tại chỗ, lớn tiếng hạ đạt một rồi lại một mệnh lệnh.
“Dựng thang cho tal”
Tiếng trống trận càng lúc càng dồn dập, tiếng kèn vang vọng trong thiên địa.
Máy bắn đá đầu tường đã không đồng loạt bắn nữa, bọn họ đầu tự ở dưới thập trưởng chỉ huy, hướng ngoài thành công kích.
Máy bắn đá Phục Châu quân ngoài thành cũng rất nhanh bắt đầu rít gào.
Ngoài thành Bắc An tiếng hô giết rung trời, vô số mũi tên hàn quang lập lòe tựa như hạt mưa rơi xuống. “Phốc phốc!“
Một binh sĩ Phục Châu quân đang hò hét xông về phía trước đột nhiên thân thể khựng lại.
Hắn cúi đầu nhìn, mấy mũi tên mạnh mẽ đã hung hăng đâm vào thân thể hắn, đuôi mũi tên tan mất lực đạo còn đang rung lên.
Gã Phục Châu quần này không có giáp, mũi tên dễ dàng tạo thành thương tổn thật lớn cho hắn. “Phốc!”
Binh sĩ Phục Châu quân này cảm giác lực lượng toàn thân như bị rút ra, hắn đứng không được, ngã cắm xuống đất.
Hắn giãy dụa, rất nhanh đã co giật hai cái, chết ngay tại chỗ.
“Bịch!”
Lại một binh sĩ Phục Châu quân ngã xuống bên cạnh hắn, mặt binh sĩ Phục Châu quân này bị một mũi tên xuyên qua, mặt đầy máu tươi.
“AI”
Lại một binh sĩ Phục Châu quân ngã xuống bên cạnh bọn họ, đùi binh sĩ Phục Châu quân này bị một mũi tên đâm vào, hắn ôm chân phát ra tiếng kêu rên thống khổ.
“Phốc phốc phốc!”
Đột nhiên, lại có mấy mũi tên từ trên trời giáng xuống.
Binh sĩ Phục Châu quân bị thương này co giật hai cái, đầu lệch đi, tắt thở.
“Xông, xông lên cho tal”
Quan quân Phục Châu quân vung trường đao hò hét khàn cả giọng. Các binh sĩ Phục Châu quân đang liều mạng xung phong, bọn họ thở hổn hển, mắt đỏ bừng.
Nhưng mũi tên tựa như hạt mưa rơi xuống, mỗi thời mỗi khắc đầu có người ngã ở trên đường xung phong. Tiếng kêu thảm thiết lúc trầm lúc bổng, các thương binh kia ở đau đến lăn lộn trên mặt đất, mùi máu tươi nồng đậm đang tràn ngập. Trên tường thành tây, mấy chục cái thang tựa dày đặc vào trên tường thành.
Các binh sĩ tỉnh nhuệ Phục Châu quân mặc giáp kia kẹp trường đao ở bên hông, hai tay bắt lấy thang, từng gã đang anh dũng trèo lên. “Âm!”
Có tảng đá từ đầu tường hung hăng đập xuống.
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm, có binh sĩ Phục Châu quân bị đập vỡ đầu chảy máu, từ trên thang ngã xuống. Rất nhiều cung binh Phục Châu quân tới gần hướng đầu tường bắn tên.
Có binh sĩ Tả Ky quân vừa dùng trường mầu mang một gã binh sĩ Phục Châu quân tới gần đầu tường đâm ngã khỏi tường thành.
Nhưng một mũi tên đột nhiên đến, hung hăng chui vào mắt hắn.
“AI”
Binh sĩ Tả Ky quân này ngã ngửa xuống đất, trong kẽ ngón tay ôm mắt máu tươi ồ ồ chảy ra.
“Nâng xuống!”
Một thập trưởng Tả Ky quân nhìn đồng bạn ngã xuống đất, vươn cổ rống to. Hai binh sĩ Tả Ky quân tiến lên, nâng lên binh sĩ Tả Ky quân bị thương này muốn chuyển xuống dưới thành. Nhưng mới đi chưa được hai bước, 'Âm' một tiếng vang lớn, máy bắn đá ngoài thành ném một tảng đá đập trúng bọn họ, ba người ngay lập tức bị đập máu thịt mơ hồ, chết ngay tại chỗ.
Tường thành tây thành Bắc An, hai bên triển khai một hồi công phòng chiến thanh thế to lớn.
Phục Châu quân ở dưới máy bắn đá, cung nỏ yểm hộ, như thủy triều hướng về đầu tường công kích.
Cửa thành tây cũng bị va đập vang âm ầm, bùn đất rào rào rơi xuống. Tướng sĩ Tả Ky quân Thân Vệ doanh thủ vệ ở nơi này liều mạng phản kích, thương vong hai bên đang _ nhanh chóng kéo lên. Xuyên qua lỗ bắn tên nhìn thấy cảnh tượng phía trước bên kia máu thịt bay tứ tung, tướng lĩnh cao tầng Tả Ky quân tránh ở trong lầu quan sát xem cuộc chiến đầu vẻ mặt ngưng trọng.
Dù là bọn họ đều từ trên chiến trường chém giết đi ra.
Nhưng đối mặt công thành chiến thảm thiết như thế, bọn họ rất nhiều người vẫn là lần đầu tiên. “Các ngươi nhìn cho rõi”
Trương Vân Xuyên chỉ vào chiến trường tiếng hô giết rung trời kia, tiến hành chiến trường dạy học đối với đám người Tào Thuận, Lương Đại Hổ, Bàng Bưu.
“Các ngươi không chỉ cần học được thủ thành như thế nào, còn cần xem thêm một chút Phục Châu quân là công thành như thế nào!”
Trương Vân Xuyên sắc mặt nghiêm túc nói: “Đợi sau khi trận chiến này kết thúc, các ngươi mỗi người đầu phải viết cho ta một phần tổng kết kinh nghiệm giao cho ta.”
“Rõ!”
Đang lúc Trương Vân Xuyên nói chuyện với đám người Tào Thuận, Lương Đại Hổ chỉ vào bên ngoài nói: “Không ổn, chó con Phục Châu công lên rồi!”
Mọi người dừng nói chuyện với nhau, ánh mắt nhìn về phía Lương Đại Hổ chỉ tay.