Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1680 - Chương 1680: Huyện Trấn Tuyền! (1)

Chương 1680: Huyện Trấn Tuyền! (1) Chương 1680: Huyện Trấn Tuyền! (1)Chương 1680: Huyện Trấn Tuyền! (1)

“Ài, sao có thể tính là lừa chứ, đây là Hắc ca ngài chủ động cho Thổ tự doanh chúng ta, chúng ta nhớ đại ân đại đức của ngài.”

“Đậu má ngươi, lão tử giết chết ngươi!”

Lưu Hắc Tử hùng hùng hổ hổ nâng tay muốn đánh Đinh Phong, bị Đinh Phong vội lui về phía sau vài bước né tránh.

Lưu Hắc Tử bị lừa, nhưng lời nói ra như nước hắt đi, hắn cũng không tiện thu hồi.

Huống hồ một lần này Thổ tự doanh hầu như là cứng rắn đối kháng đại bộ phận công kích của Phục Châu quân, bằng không, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng đánh bại đối phương như vậy.

Tuy trong lòng có một chút buồn bực, nhưng dù sao đánh thắng trận, Lưu Hắc Tử cũng không tính toán chỉ li.

Dù sao một đoạn thời gian này tập kích quấy rối bộ đội hậu cần đồ quân nhu của Phục Châu quân, thu hoạch cũng không ít.

Một lần này để Thổ tự doanh chọn lựa chiến lợi phẩm trước, đối với bọn họ mà nói, ảnh hưởng cũng không lớn.

Trương Vân Xuyên vì điều động tính tích cực tác chiến của các bộ, đối với chiến lợi phẩm thu được đã tiến hành quy định rõ ràng.

Phàm là binh mã tham chiến, có thể một mình lấy ba thành làm phần thưởng, bảy thành còn lại nộp lên lại do hắn tập trung thống nhất phân phối. Đinh Phong và Lưu Hắc Tử liên thủ tiêu diệt hết một mũi Phục Châu quân tinh nhuệ này, lấy được toàn thắng.

Bọn họ sau đó phái ra khoái mã, hướng Trương Vân Xuyên báo tin thắng trận.

Trương Vân Xuyên kết thúc chiến đấu thành Bắc An, để lại Ưng tự doanh, Thần Vệ doanh... quét tước chiến trường.

Hắn thì tự mình dẫn dắt Lang tự doanh cùng Hổ tự doanh, chuẩn bị đi tiếp viện đám người Đinh Phong, Lưu Hắc Tử.

Dù sao bọn họ đối mặt một mũi Phục Châu quân tinh nhuệ này là mấy nghìn người, tỷ lệ mặc giáp cũng đạt tới bảy tám phần. Có thể nói tỷ lệ mặc giáp cao như thế, đó là một mũi bộ đội tinh nhuệ nhất của Phục Châu Hổ Nha quân. Chỉ dựa vào Thổ tự doanh binh lực không đủ cùng Mộc tự doanh của Lưu Hắc Tử, nhắm chừng chỉ là bám trụ bọn hắn.

Nhưng ai biết còn chưa đi đến nửa đường, tín sứ bọn Lưu Hắc Tử phái ra báo tin thắng trận đã tới.

“Tốt, tốt lắm!”

“Thổ tự doanh cùng Mộc tự doanh đánh hay lắm!”

“Phục Châu quân tinh nhuệ này cũng bị bọn họ ăn được, ta thấy bọn họ cũng có thể một mình đảm đương một phía rồi!”

Sau khi Trương Vần Xuyên từ trong miệng tín sứ tìm hiểu quá trình tiêu diệt hết, hắn rất cao hứng.

Một mũi Phục Châu quân tỉnh nhuệ này bị tiêu diệt, uy hiếp của Phục Châu Hổ Nha quân kia đối với bọn họ liền giảm bớt rất nhiều.

Bọn họ một ngày thời gian, đã đánh hai trận, đầu toàn thắng, quét sạch sự nghẹn khuất của bọn họ lúc trước phòng ngự.

Hai trận này không chỉ đánh tan lương thảo đồ quân nhu của Phục Châu Hổ Nha quân, càng tiêu diệt một mũi bộ đội tinh nhuệ nhất của bọn hắn.

Có thể nói bây giờ Hổ Nha quân tuy còn có không ít binh lực chạy về phía thành Kiến An.

Nhưng không có lương thảo và tinh nhuệ, vậy bọn hắn chính là hổ không có móng vuốt, không đủ gây sợ hãi.

Chỉ một ngày thời gian, tình thế chiến trường toàn bộ cảnh nội Trần Châu đã xảy ra nghịch chuyển mang tính căn bản.

So với trực tiếp triển khai trận thế cứng đối cứng đánh quyết chiến với Phục Châu quân.

Bọn họ dựa vào phòng thủ phản kích, tiêu hao thật lớn sĩ khí cùng sinh lực của Phục Châu quân.

Hôm nay binh mã nghỉ ngơi dưỡng sức của bọn họ đưa vào phản kích tác chiến, chỉ một ngày đã thay đổi xu thế chiến trường.

Sáng sớm hôm sau, nhân mã dưới trướng Lưu Hắc Tử cùng Đinh Phong quét tước xong chiến trường, mang theo lượng lớn tù binh bắt được, quay trở về thành Bắc An. Theo bọn Lưu Hắc Tử quay về thành Bắc An, binh mã Tả Ky quân lúc trước phân tán, một lần nữa tạo thành một nắm đấm mạnh mẽ. Phục Châu, huyện Trấn Tuyền.

Rất nhiều dân chúng chạy đang kéo cả gia đình, dọc theo đường cái tràn về phía trong thành.

Trong đội ngũ chen chúc, trẻ con kêu khóc, phụ nữ hò hét cùng tiếng mắng của một ít xa phu đan xen thành một mảng.

“Đừng chen chúc, đừng chen chúc!” “Vào thành có trật tự!”

Cửa thành, một ít gia đinh hào tộc địa phương cùng các bộ đầu bộ khoái đang dốc sức duy trì trật tự. Liên quần Quang Châu và Đông Nam tiết độ phủ ra tay bất ngờ công chiếm bến đò Thanh Phong.

Sau đó bọn họ lẫy thế sét đánh không kịp bưng tai công chiếm Mai huyện.

Tin tức truyền ra, cảnh nội Phục Châu tràn đầy hoảng loạn.

Phải biết rằng, bây giờ đại quân Phục Châu dốc toàn bộ lực lượng, muốn ở trong mấy tháng thâu tóm Đông Nam tiết độ phủ.

Binh lực lưu thủ Phục Châu mỏng yếu không nói, hơn nữa đại đa số đầu là một ít tân binh lâm thời biên vào quân đội.

Hôm nay liên quân đột nhiên giết vào Phục Châu, điều này đánh Phục Châu một cái không kịp trở tay.

Mai huyện hàng xóm của huyện Trấn Tuyền, khi biết được Mai huyện rơi vào trong tay liên quân, huyện Trấn Tuyền cũng khó tránh khỏi lâm vào khủng hoảng.

Huyện lệnh huyện Trấn Tuyền một mặt khẩn cấp hướng Ninh vương ở Phục Châu thành báo nguy, đồng thời lập tức triệu tập nhân mã chuẩn bị đón đánh bộ đội liên quân đánh vào cảnh nội Phục Châu.

Đầu tường huyện Trấn Tuyền, huyện lệnh ở dưới một đám quan viên cùng tộc trưởng hào cường đại tộc cùng đi, đang tuần tra phòng thành. Nhìn dân chạy nạn ngoài thành cuồn cuộn không ngừng chạy tới, đám người huyện lệnh đều vẻ mặt đầy u sâu.
Bình Luận (0)
Comment