Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1721 - Chương 1721: Từ Kỷ Niệm Tướng Sĩ Chết Trậ...

Chương 1721: Từ kỷ niệm tướng sĩ chết trậ... Chương 1721: Từ kỷ niệm tướng sĩ chết trậ...Chương 1721: Từ kỷ niệm tướng sĩ chết trậ...

Mục đích làm như vậy chính là để các tướng sĩ có công này có thể trở thành người dân chúng thôn xóm xung quanh hâm mộ, đề cao địa vị cùng cảm giác vinh dự của bọn họ. Ngoài ra, các bộ binh mã sau khi rút về, hắn sau khi để Khảo Công tỉ hạch định công lao, ngay lập tức phát thưởng xuống.

Có Quân Pháp tỉ giám sát, lại có các cấp giám quân hỗ trợ, cho nên ban thưởng không thiếu một đồng nào phát đến trong tay mỗi một binh sĩ. Phát thưởng nhanh như vậy, hơn nữa không có bất cứ sự cắt xén nào, điều này làm các binh sĩ Tả Ky quân cảm thấy mình trả giá đã có hồi báo. Bọn họ rất nhiều người thậm chí đã đang chờ mong một trận chiến sự tiếp theo. Bởi vì có chiến sự, bọn họ mới có cơ hội lập công giết địch, mới có cơ hội đạt được phần thưởng.

Đương nhiên, những thứ này đầu là nhằm vào người sống.

Trương Vân Xuyên để Trần Châu tri châu Triệu Lập Bân dọn dẹp ra một tòa từ đường, là vì các tướng sĩ chết trận kia.

Hai ngày trước nha môn Trần Châu cũng đã phát ra bố cáo, sắp sửa ở tòa từ đường mới này cử hành nghi thức tế điện cho tướng sĩ chết trận. Đây là một lần nghi thức tế điện quy mô lớn Trương Vân Xuyên tổ chức, chính là vì tiến một bước đề cao địa vị của tướng sĩ Tả Ky quân. Để tướng sĩ Tả Ky quân còn sống cùng các dân chúng kia biết, cho dù tướng sĩ Tả Ky quân chết trận, cũng có người nhớ bọn họ, tế bái bọn họ, mà không phải biến thành xương khô nơi hoang dã.

Vô luận là trong nhà có thân quyến chết trận, còn có những người dân xem náo nhiệt kia.

Bọn họ đầu rất sớm đến ngoài một tòa từ đường này, chuẩn bị tham gia một lần nghi thức tế điện này.

Lúc mặt trời mọc lên, Trương Vân Xuyên mặc giáp trụ dân đầu từ binh doanh Tả Ky quân ngoài thành Bắc An đi ra.

Trương Vân Xuyên vị Đông Nam tiết độ phủ phòng ngự phó sứ này không cưỡi ngựa ngồi kiệu, mà là đi bộ về phía từ đường.

“Là Trương đại nhân!”

“Hắn sao không cưỡi ngựa ngồi kiệu?”

Khi nhìn thấy Trương Vân Xuyên dẫn đầu đi bộ ra khỏi binh doanh, rất nhiều dân chúng đến bên cạnh đường cái xem náo nhiệt nhất thời nhao nhao nghị luận.

Ở trong mắt bọn họ, Trương Vân Xuyên chính là đại nhân vật cao cao tại thượng.

Đại nhân vật như vậy nên tiền hô hậu ủng mới tính là bình thường. Nhưng hắn bây giờ thế mà đi bộ ra. “Trong tay hắn đang cầm là cái gì?” Rất nhanh có người thấy được trong tay Trương Vân Xuyên cầm một tấm thẻ bài gỗ nhỏ.

“Đây là bài vị?” “Bên trên có khắc tên Tương Phi.” Có văn sĩ biết chữ đọc ra.

Khi dân chúng đều nghi hoặc khó hiểu, bọn họ nhìn thấy phía sau Trương Vần Xuyên, từng tướng lĩnh cao tầng Tả Ky quân cũng đi ra. Bọn họ theo sát phía sau Trương Vân Xuyên, đầu vẻ mặt nghiêm túc, trong tay mỗi người đều cầm một tấm gỗ nhỏ.

“Lưu Tam Lang.”

“Chu Thủy.”

“Trương Cẩu Đản.”

Trên mỗi một tấm thẻ bài gỗ đều có khắc một cái tên. “Nghe hiệu lệnh ta!”

“Hướng tướng sĩ chết trận, hành quần lễ!”

“Tiễn bọn họ đoạn đường cuối cùng!”

Nhìn thấy đám người Trương Vân Xuyên cầm bài vị chậm rãi đến, một gã quan quân Tả Ky quân ở bên đường canh gác cảnh giới vươn cổ hô to lên.

Binh sĩ Tả Ky quân canh gác cảnh giới vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ đồng loạt nắm lại tay phải của mình, giơ ngang qua ngực.

Đây là quân lễ kiểu mới của Tả Ky quân, một bộ quân lễ này đã thay thế lễ quỳ lạy lúc trước. Từng binh sĩ Tả Ky quân cảnh giới giơ ngang nắm tay qua ngực, không khí nhất thời trở nên trang trọng mà nghiêm túc.

Trương Vân Xuyên vẫn như cũ cất bước hùng hồn mạnh mẽ sải bước về phía trước, ở phía sau hắn, binh sĩ Tả Ky quân cuồn cuộn không ngừng đi ra khỏi doanh địa.

Bọn họ mỗi người đều là võ trang đầy đủ, mỗi người đều cầm một cái bài vị, mênh mông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.

“Là bài vị tướng sĩ chết trận!”

Dân chúng vây xem phản ứng lại. Bọn họ nhìn từng cái tên xa lạ trên bài vị kia, một cảm xúc khó gọi tên dâng lên ở trong lòng bọn họ. Bọn họ biết được Tả Ky quân chết trận không ít tướng sĩ.

Nhưng bây giờ nhìn thấy tướng sĩ Tả Ky quân cuồn cuộn không ngừng cầm bài vị từ doanh địa đi ra.

Hiệu quả chấn động thị giác mãnh liệt kia, làm bọn họ thu liễm lại nụ cười.

Bọn họ lúc trước chỉ để ý cao hứng, không biết sau lưng thắng lợi này, lại là nhiều tướng sĩ chất trận như vậy.

Dân chúng vây xem cũng như chịu bầu không khí trang trọng nghiêm túc cuốn hút.

Bọn họ dừng châu đầu ghé tai, bọn họ im lặng đứng ở bên đường, nhìn từng binh sĩ Tả Ky quân cầm bài vị từ bên cạnh đi qua. “Hu hul”

Có nữ nhân nhịn không được khóc lên, bởi vì nàng thấy được tên trượng phu của mình.

Trong đám người càng lúc càng nhiều người ôm mặt khóc, bọn họ đều là đến tiễn người thân đoạn đường cuối cùng.

Trương Vần Xuyên không có cách nào mang di thể toàn bộ tướng sĩ chết trận về thành Bắc An, cho nên để bọn họ nhập thổ vi an ngay tại chỗ.

Những thân quyến này chưa được gặp tướng sĩ chết trận một lần cuối cùng, hôm nay bọn họ mang niềm thương nhớ của mình ký thác ở trên từng tấm bài vị này. Trương Vân Xuyên dẫn dắt hơn năm ngàn quan viên cùng tướng sĩ, cầm bài vị, đi về phía từ đường sau khi sửa chữa mới.
Bình Luận (0)
Comment