Chương 1744: Quân Vụ tỉ! (2)
Chương 1744: Quân Vụ tỉ! (2)Chương 1744: Quân Vụ tỉ! (2)
Trương Vân Xuyên đối mặt chuyện Lương Đại Hổ khẩn cầu mang Lang tự doanh biên vào đệ nhất quân đoàn, chưa lập tức tỏ thái độ.
Hắn gắp một đũa đồ ăn đưa vào miệng.
Trương Vân Xuyên lại uống một ngụm rượu, sau đó lúc này mới hỏi lại Lương Đại Hổ: “Ngươi biết ta vì sao không mang Lang tự doanh cắt vào đệ nhất quân đoàn không?” Lương Đại Hổ hàm hậu lắc đầu. Trương Vân Xuyên nhìn Lương Đại Hổ cùng Bàng Bưu, kiên nhẫn giải thích.
“Lang tự doanh và Hổ tự doanh là đội ngũ lập nghiệp của chúng ta, đó là binh mã dòng chính ta tín nhiệm nhất, cũng là đội ngũ chiến lực mạnh nhất.” Trương Vân Xuyên nói: “Nếu ta mang Lang tự doanh cùng Hổ tự doanh đầu xếp vào đệ nhất quân đoàn, vậy thực lực các ngươi sẽ rất mạnh, nhưng hai quân đoàn khác chiến lực sợ là phải thấp đi một đoạn.”
“Chúng ta muốn lấy chiến đấu ngăn chiến đấu, muốn để dân chúng khắp thiên hạ đầu có ngày lành, vậy thì phải đánh tan các lộ kẻ địch!” Trương Vân Xuyên chậm rãi giải thích: “Nhưng đánh trận, chỉ dựa vào đệ nhất quân đoàn các ngươi đơn đả độc đấu không thể được.” “Chung quy không thể bảo các ngươi hôm nay đi đánh Phục Châu, ngày mai đi đánh Quang Châu, nếu như vậy, cho dù các ngươi mạnh nữa, hành quân tác chiến thời gian dài, vậy cũng sẽ bị làm cho mệt chết.”
“Một khi các ngươi bị trọng binh kẻ địch chế trụ, vậy quân đoàn khác lại không có năng lực ngăn trở kẻ địch, đến lúc đó chỉ sợ phải thua trận.” Lương Đại Hổ và Bàng Bưu đều lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ. Trương Vần Xuyên cường điệu nói: “Cho nên Tả Ky quân chúng ta cần không chỉ có là một đệ nhất quân đoàn cường đại, mà là rất nhiều quân đoàn cường đại.”
“Cho dù một quân đoàn bị đánh sập, còn có đệ nhị quân đoàn, đệ tam quân đoàn đẩy lên, như thế mới có thể đứng ở thế bất bại.”
“Cho nên ta để Lang tự doanh, Hổ tự doanh các binh mã tinh nhuệ phân biệt xếp vào các quân đoàn, vậy các quân đoàn đến lúc đó đầu có thể một mình đảm đương một phía “
Lương Đại Hổ và Bàng Bưu đều khẽ gật đầu, mơ hồ có chút hiểu dụng ý của đại nhân nhà mình.
“Đại ca, ta hiểu rồi!”
Lương Đại Hổ có chút xấu hổ nói: “Ta chỉ nghĩ cho mình, chưa lẫy đại cục làm trọng.”
Trương Vân Xuyên chỉ chỉ Lương Đại Hổ cười nói: “Ngươi có thể nghĩ thông một tầng này, nói rõ ngươi có tiến bộ rồi.”
“Hề hà.”
Lương Đại Hổ gãi gãi đầu, lộ ra nụ cười ngây ngô.
Trương Vần Xuyên cường điệu nói: “Một quân đoàn có thể đánh không tính là gì, các quân đoàn Tả Ky quân chúng ta đều có thể một mình đảm đương một phía, vậy mới tính là lợi hại!”
Bàng Bưu cũng đồng ý gật gật đầu: “Đại nhân nói không sai, nếu là các quân đoàn chúng ta đều trở nên lợi hại, vậy chúng ta sẽ hễ đánh là thắng.”
Trương Vân Xuyên chuyển đề tài, nói: “Hơn nữa, một lần này tuy để các ngươi đảm nhiệm quân đoàn trưởng cùng giám quân sứ của đệ nhất quân đoàn, nhưng cái này cũng không ý nghĩa, các ngươi vĩnh viễn sẽ ở đệ nhất quân đoàn.”
MA 2"
Lương Đại Hổ và Bàng Bưu cũng đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu. Ý tứ gì?
Chỉ là để bọn họ làm quân đoàn trưởng cùng giám quân sứ một đoạn thời gian?
Bọn họ đầu đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Vân Xuyên, chờ hắn giải thích.
Trương Vân Xuyên sau khi ung dung nhấp một ngụm rượu nữa, lúc này mới chậm rãi mở miệng.
“Tướng là binh đảm, một tướng lĩnh thiện chiến, vậy cũng có thể dẫn dắt ra một mũi quân đội hổ lang.” Trương Vần Xuyên nói: “Hai năm qua các ngươi biểu hiện đó là có điểm bắt mắt, tác chiến dũng mãnh, đánh cho kẻ địch hoa rơi nước chảy.” “Để các ngươi thống soái đệ nhất quân đoàn, ta tin tưởng đệ nhất quân đoàn rất nhanh cũng sẽ biến thành một mũi quân đội thiết huyết thiện chiến!”
Trương Vần Xuyên khen làm trong lòng Lương Đại Hổ cùng Bàng Bưu đầu rất hưởng thụ.
“Nhưng vẫn là câu nói kia, chỉ đệ nhất quân đoàn biết đánh là không được, ta muốn các quân đoàn đều phải có thể một mình đảm đương một phía.”
“Các ngươi đều là người có năng lực, lại là người ta tín nhiệm.” Trương Vân Xuyên nhìn chằm chằm Lương Đại Hổ và Bàng Bưu nói: “Cho nên, về sau các ngươi còn phải vất vả nhiều hơn một chút.” “Đến lúc đó cũng đi quân đoàn khác cầm quân một chút, để các quân đoàn đầu thao luyện cho ta biến thành quân đội hổ lang.”
Lương Đại Hổ lập tức tỏ thái độ nói: “Đại ca, ngươi cứ yên tâm đi, ngươi đến lúc đó bảo ta quân đoàn nào, ta liên đi quân đoàn đói!”
“Ta tuyệt đối dẫn dắt ra một mũi quân đội hổ lang kêu ngao ngao!” “Ừm.”
Trương Vân Xuyên gật gật đầu. Bàng Bưu thì ở một bên lộ ra vẻ mặt như có chút suy nghĩ.
Đại nhân nhà mình tuy nói rất hay, nhưng hắn cảm thấy để bọn họ đến quân đoàn khác cầm quân, sợ không chỉ là muốn để các quân đoàn đều mạnh lên đơn giản như vậy.
Phải biết rằng, Tả Ky quân không chỉ có riêng hai người bọn họ có thể cầm quân đánh trận, người có thể đánh trận nhiều mà.
Đám người Đinh Phong, Lưu Hắc Tử, Đại Hùng, ai không phải mãnh tướng thiện chiến?
Binh mã người ta dẫn dắt ra, chưa chắc đã yếu hơn đệ nhất quân đoàn của bọn họ.
Nhưng vì sao đại nhân nhà mình phải để bọn họ đi quân đoàn khác? Chỉ sợ vẫn là lo lắng đám người mình nắm giữ đệ nhất quân đoàn quá lâu, đến lúc đó ủng binh tự trọng*, đuôi to khó vây.