Chương 1746: Mượn đề tài để nói chuyện c...
Chương 1746: Mượn đề tài để nói chuyện c...Chương 1746: Mượn đề tài để nói chuyện c...
“Ngồi xuống nói chuyện.”
“Đa tạ trưởng sử đại nhân.”
Ôn Bá Trọng sau khi khẽ gật đầu với các chủ Tứ Phương các Mã Bưu ngồi ở một bên, lúc này mới xoay người ngồi xuống.
“Ta đang chuẩn bị phái người đi tìm ngươi đó, ngươi đến vừa lúc.”
Giang Vĩnh Vân nhìn về phía Ôn Bá Trọng nói: “Tứ Phương các vừa đạt được một tin tức, ngươi giúp ta phân biệt thật giả một phen.”
Ôn Bá Trọng hôm nay đến trưởng sử phủ, chính là vì chuyện con mình bị bắt mà đến.
Nhưng Giang Vĩnh Vân có việc khác hỏi hắn, hắn cũng chỉ đành ứng phó Giang Vĩnh Vân dò hỏi trước. Ôn Bá Trọng tò mò hỏi: “Không biết là tin tức gì?”
“Mã các chủ, ngươi nói một chút cho Ón tiên sinh.”
“Vâng.”
Các chủ Tứ Phương các Mã Bưu mở miệng nói: “Chuyện là như vậy, thám tử của chúng ta ở phủ Ninh Dương cùng phủ Đông Sơn báo lên một tin tức.”
“Bọn họ nói hai nơi này hôm nay đều đang đồn đãi rầm rộ, phòng ngự sứ Lê Tử Quân đã mang Tuần Phòng quân quy hàng Phục Châu...” Ôn Bá Trọng sau khi nghe được lời này, nhất thời trong lòng nhảy dựng.
Lê Tử Quân quy hàng Phục Châu? ? Cái này không nên nha, cha của Lê Tử Quân, cũng chính là tiền nhiệm trưởng sử Lê Hàn Thu bị Phục Châu giết.
Đây chính là thù giết cha.
Lê Tử Quân sao có thể quy hàng Phục Châu chứ?
Trong lòng Ôn Bá Trọng nghi hoặc, hắn hỏi các chủ Tứ Phương các Mã Bưu: “Vậy phủ Lâm Xuyên bên kia có tin tức truyền đến hay không?”
Mã Bưu có chút xấu hổ nói: “Phục Châu đánh vào phủ Lâm Xuyên, thám tử của Tứ Phương các chúng ta ở bên kia cũng tổn thất không nhỏ.”
“Một lần báo cáo tin tức gần nhất vân là hơn mười ngày trước, nghe bọn họ nói, Lê Tử Quân dẫn dắt Tuần Phòng quân còn đang thủ vững thành Lầm Xuyên.”
Giang Vĩnh Vân nhìn về phía Ôn Bá Trọng hỏi: “Ôn tiên sinh, ngươi cảm thấy đây là Phục Châu quân cố ý châm ngòi ly gián, hay Lê Tử Quân thật sự đã quy hàng Phục Châu?” Thật ra ở trong mắt Ôn Bá Trọng, khả năng Lê Tử Quân quy hàng Phục Châu rất nhỏ.
Dù sao hắn và Phục Châu có thù giết cha, đây chính là thù hận không đội trời chung.
Nhưng hắn xoay chuyển ý nghị, nghĩ đến sức ảnh hưởng thật lớn của Lê gia ở Đông Nam tiết độ phủ, hắn cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt hảo lật đổ Lê gia.
Nhị công tử hôm nay tuy đảm nhiệm trưởng sử, nhưng sớm hay muộn là phải tiếp nhận chức vụ tiết độ sứ.
Nhị công tử làm tiết độ sứ, vậy mình liên có khả năng tiếp nhận chức vụ trưởng sử.
Nhưng nếu là Lê Tử Quân trở về, vậy vô luận là thâm niên hay sức ảnh hưởng, vậy mình khẳng định kém Lê Tử Quân người ta.
Huống hồ con trai của mình bị Lý Đình bắt, Lý Đình kia vì sao dám đối nghịch với mình?
Đơn giản sau lưng có Lê gia chống lưng mà thôi.
Nếu có thể lật đổ Lê gia, Lý Đình kia tính là cái rắm!
Ôn Bá Trọng chậm rãi nói: “Trưởng sử đại nhân, ta cảm thấy việc này thật giả không quan trọng.”
“Ừm?”
Giang Vĩnh Vân có chút khó hiểu hỏi: “Vì sao nói như vậy?”
Đầu óc Ôn Bá Trọng nhanh chóng chuyển động, giải thích: “Trưởng sử đại nhân, Lê gia này lúc đó chính là kiên định ủng hộ Giang Vĩnh Dương.”
“Cho nên ta cảm thấy vô luận thật giả, đều là một cơ hội chúng ta thanh lý Lê gia.”
Trải qua Ôn Bá Trọng nhắc nhở, Giang Vĩnh Vần tự nhiên là nhớ tới chỉ tiết này.
Lúc trước lão cha mình muốn ra sức nâng đỡ đại ca mình Giang Vĩnh Dương thượng vị, Lê gia kia chính là người ủng hộ kiên định. Bọn họ khắp nơi bảo hộ quyền uy đại ca tiện nghi kia của mình, đối với mình thì đặc biệt xa cách.
Lê Tử Quân này bây giờ tuy dẫn dắt Tuần Phòng quân chống lại kẻ thù bên ngoài, nhưng hắn chung quy không phải người của mình bên này. Cho dù hắn không quy hàng Phục Châu, đối với mình bước lên vị trí tiết độ sứ, vẫn như cũ là một trở ngại thật lớn.
Tuy hắn cũng rất muốn thanh tẩy Lê gia, nhưng hắn vẫn có băn khoăn. “Lê gia ở Đông Nam tiết độ phủ chúng ta sức ảnh hưởng rất lớn, ta nếu là tùy tiện đối phó Lê gia, sợ là sẽ dẫn tới rất nhiều người bất mãn.” “Dù sao Lê gia môn sinh cố lại trải rộng các nha môn, một khi bọn họ cùng phản đối, sẽ làm Đông Nam tiết độ phủ chúng ta nội bộ rung chuyển, cái này sẽ làm vị trí của ta bất ổn...”
Nhìn thấy Giang Vĩnh Vân đang do dự, Ôn Bá Trọng tiếp tục mở miệng. “Trưởng sử đại nhân, tâm ngài quá thiện rồi.”
Ôn Bá Trọng nói: “Ngài không muốn nhằm vào Lê gia, nhưng người phe Lê gia, lại đã phát động công kích đối với chúng ta.”
“Bọn họ căn bản sẽ không để ngài vào mắt."
“Cho dù ngài không đối phó bọn họ, vậy bọn họ cũng sẽ tạo phản ngài.” Giang Vĩnh Vân nghe như lọt vào trong sương mù: “Lời này là thế nào?”
Ôn Bá Trọng thấy thế, trực tiếp giải thích: “Trưởng sử đại nhân, ta hôm nay đến, chính là muốn bảo trưởng sử đại nhân cứu tính mạng khuyển tử.”
Giang Vĩnh Vân lắc đầu nói: “Ngươi là giám sát ngự sử, ai dám lấy mạng con ngươi, ngươi đừng có nói giỡn.” Ôn Bá Trọng trực tiếp quỳ bịch xuống đất, hướng về Giang Vĩnh Vân dập đầu vang vài cái thật mạnh. “Trưởng sử đại nhân, chuyện liên quan tính mạng con ta, ta không dám lừa gạt.”
Thấy Ôn Bá Trọng như thế, sắc mặt Giang Vĩnh Vân cũng nghiêm túc hẳn lên.