Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 1748 - Chương 1748: Bãi Quan Bỏ Tù! (2)

Chương 1748: Bãi quan bỏ tù! (2) Chương 1748: Bãi quan bỏ tù! (2)Chương 1748: Bãi quan bỏ tù! (2)

“Đại nhân, bọn họ đến đây rất nhiều người “

Đang lúc binh sĩ thủ vệ này nói chuyện, trong sân bên ngoài vang lên tiếng kinh hoảng cùng thét chói tai.

Chỉ thấy rất nhiều binh sĩ võ trang tận răng trực tiếp xông vào phủ đệ của tuần sát sứ Lý Đình.

Người cầm đầu rõ ràng là giám sát ngự sử Ôn Bá Trọng.

“Người đâu, niêm phong tuần sát phủ cho ta!”

Ôn Bá Trọng bước chân thư thả, vừa đi vừa hô lớn: “Mang tất cả đám người tuần sát phủ, toàn bộ giam giữ trở về thẩm vấn!”

Các binh sĩ kia sau khi tuân lệnh, lập tức hướng tới các nơi phòng làm việc ùa đi.

Các quan lại lệ thuộc tuần sát phủ đang ở trong phòng làm việc các nơi môi người bị thô bạo kéo ra, nhất thời tràn ngập hôn loạn.

“Dừng tay!”

Lý Đình thấy thế, lập tức xanh mặt, sải bước nghênh đón.

“Ôn đại nhân, ngươi đây là muốn làm gì!”

Lý Đình lớn tiếng quát: “Nơi này là tuần sát phủ, không phải chỗ cho ngươi làm càn!”

Ôn Bá Trọng nhìn Lý Đình nổi giận đùng đùng, lộ ra một nụ cười lạnh. “Ha ha.”

Ôn Bá Trọng đi đến trước mặt Lý Đình, đánh giá cao thấp Lý Đình một phen, sau đó từ trong lòng lấy ra một phần thủ lệnh.

“Tuần sát sứ Lý Đình thân là quan lớn tiết độ phủ, không nghĩ làm việc cho tốt, lại lừa trên gạt dưới, ăn hối lộ trái pháp luật, nhận hối lộ, hạn mức thật lớn, hơn nữa cấu kết Lê gia, tư thông kẻ thù bên ngoài, tội không thể thaI”

“Phụng mệnh trưởng sử đại nhân, lập tức bắt hắn quy án, giao cho giám sát ngự sử Ôn Bá Trọng thẩm vấn!"

Lý Đình sau khi nghe được Ôn Bá Trọng nói, tựa như sét đánh, đầu óc trống rỗng.

“Bôi nhọ, các ngươi đây là mưu hại bôi nhọ!”

Lý Đình rống lên giận dữ: “Lý Đình ta đi ngay, ngồi thẳng...”

“Bắt!”

Ôn Bá Trọng cũng không cho Lý Đình cơ hội giải thích, trực tiếp vung tay lên, muốn hạ lệnh bắt người. “Các ngươi làm gì!”

“Tránh rail”

Các thủ vệ tuần sát phủ bảo vệ ở chung quanh Lý Đình, muốn ngăn trở.

Ôn Bá Trọng quát lạnh: “Ai dám ngăn trở, giết không thal”

Chung quanh tràn đầy tiếng đao kiếm ra khỏi vỏ, không khí đột nhiên trở nên khẩn trương.

“Đừng xúc động!” Lý Đình mắt thấy hai bên muốn đánh nhau, lập tức ngăn lại binh sĩ thủ vệ dưới trướng.

“Ta muốn gặp tiết độ sứ đại nhân!” Lý Đình biết, tám phần là Ôn Bá Trọng tên chó này ở sau lưng vu oan hãm hại mình.

Bây giờ mình chỉ cần đi tiết độ sứ đại nhân bên kia giải thích một phen, vậy mình sẽ bình an vô sự. Nếu thật sự bị Ôn Bá Trọng bắt đi, đến lúc đó cơ hội giải oan cũng không có.

Ôn Bá Trọng không khách khí trào phúng: “Tiết độ sứ đại nhân cũng không phải cha ngươi, ngươi muốn gặp là gặp hả?”

“Bắt cho taI” Người dưới trướng Ôn Bá Trọng đẩy ra thủ vệ bảo hộ ở bên cạnh Lý Đình, trực tiếp thô bạo ấn hắn ở trên mặt đất.

“Ta muốn gặp trưởng sử đại nhân!” “Ta là bị mưu hại oan uổng!”

Lý Đình giãy dụa, lớn tiếng kêu oan. “Âm!”

Một binh sĩ vung chuôi đao nện ở trên mặt Lý Đình, đánh cho Lý Đình đầu ong ong.

“Con mẹ nó, phàm là bị bắt, ai không kêu mình là oan uổng?” “Còn không thành thật, lão tử sẽ có biện pháp thu thập ngươi!” Lý Đình bị đập chuôi đao, trợn mắt nhìn đối với binh sĩ này.

“Nhìn cái gì vậy, muốn bị đánh hả!” Binh sĩ này đối mặt Lý Đình trợn mắt, nhấc chân lại hung hăng đạp mấy cước đối với bụng Lý Đình.

“AI” Lý Đình bị hai người giữ, căn bản không kịp trốn tránh, chỉ có thể cứng rắn chịu vài đòn, đau tới mức trán toát mồ hôi lạnh.

Ôn Bá Trọng nhìn Lý Đình bị đánh, cười tủm tỉm đi lên trước.

Hắn vỗ vỗ gò má Lý Đình, đắc ý nói: “Lý Đình, bây giờ biết được kết cục đắc tội ta rồi chứ?”

“Ngươi yên tâm, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.” “Ta nhổ vào!”

Lý Đình phẫn nộ trực tiếp phun một ngụm nước miếng ở trên mặt Ôn Bá Trọng, hắn nổi giận mắng: “Ôn Bá Trọng, ngươi tên tiểu nhân không biết xấu hổ này!”

“Lý Đình, lão tử giết chết ngươi!”

Ôn Bá Trọng trên mặt bị nhổ nước miếng, lập tức bị chọc giận.

Hắn không để ý hình tượng của mình, sau đó trước mặt mọi người quyền đấm cước đá một trận đối với Lý Đình.

Đáng thương Lý Đình vị tuần sát sứ đại nhần này lúc trước còn cao cao tại thượng, hôm nay bị binh sĩ đè chặt, chỉ có thể chịu đòn, không có sức phản kích. Ôn Bá Trọng sau khi đánh Lý Đình mặt mũi bầm dập, lúc này mới thở hổn hển dừng tay.

“Đại nhân, tiểu công tử tìm được rồi.”

Lúc này, mấy binh sĩ nâng một người trẻ tuổi đi tới.

Người trẻ tuổi này chính là Ôn Hoành Vĩ con Ôn Bá Trọng.

Ôn Hoành Vĩ tuy vào tuần sát phủ đại lao không lâu, nhưng giờ phút này tóc tai bù xù, không còn bộ dáng phơi phới ngày xưa, thoạt nhìn rất chật vật.

“Con, con không sao chứ?”

Ôn Bá Trọng sau khi nhìn thấy con mình, lập tức bước nhanh đi qua, thân thiết hỏi. “Oal”

Ôn Hoành Vĩ luôn sống an nhàn sung sướng, đâu chịu nổi loại khổ này.

Bây giờ nhìn thấy lão cha mình, cảm xúc rốt cuộc mất khống chế, một người lớn tướng rồi gào khóc lên trước mặt mọi người.

“Con, không khóc, không khóc, không sao rồi, không sao rồi.”

Ôn Bá Trọng ôm lấy đứa con gào khóc của mình, liên thanh an ủi, trong lòng liên càng thêm thống hận đối với Lý Đình.

Ở sau khi an ủi một lúc, Ôn Bá Trọng lúc này mới bảo người đưa con trai đã bị kinh hãi về phủ. Chính hắn thì áp giải đám người Lý Đình, quay về giám sát phủ.
Bình Luận (0)
Comment