Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 220 - Chương 220: Hàn Gia (2)

Chương 220: Hàn gia (2) Chương 220: Hàn gia (2)

Đã tháng mười hai, trên người bọn họ tuy bọc quần áo thật dày, nhưng vẫn cảm thấy hơi lạnh trút vào trong quần áo.

Một gia đinh Hàn gia ngẩng đầu lên trút một ngụm rượu lớn, sau đó ném bầu rượu cho gia đinh bên cạnh.

“Nghe nói Nghênh Phong lâu lại có không ít nữ nhân tới.”

“Chúng ta trời sáng đi xem một chút?”

“Nghênh Phong lâu cần không ít bạc đâu.” Một gia đinh nói: “Ta thấy vẫn là thôi đi.”

“Tam gia không phải vừa phát tiền thưởng sao?”

“Không trả nợ à?”

“Tháng trước ở trong sòng bạc thua cả thảy ba lượng bạc.”

“Ngươi con mẹ nó cứ đánh bạc đi, sớm hay muộn thua sạch cả nhà của ngươi!”

“Ngươi cũng chẳng tốt hơn ta đâu, cả ngày chỉ nghĩ tới đàn bà, sớm hay muộn chết ở trên bụng đàn bà.”

“...”

Đám gia đinh đang vây quanh đống lửa nói chuyện, huynh đệ Lang tự doanh đã lặng yên không một tiếng động mò đến trước mặt bọn họ.

“Phốc phốc!”

“Phốc phốc!”

Huynh đệ Lang tự doanh giơ lên nỏ cầm tay thu được, hướng về bia ngắm sống bên đống lửa liền bóp cò.

Tên nỏ sắc bén bắn ra ngoài, gia đinh Hàn gia không hề phòng bị lập tức có mấy người ngã xuống.

Có một gia đinh bị thương ngã vào trong đống lửa, nhất thời đau kêu toáng lên.

“Có người, có người bắn tên về phía chúng ta!”

Đối mặt biến cố đột ngột, gia đinh Hàn gia nhất thời ngây dại.

Đây chính là địa giới Hàn gia, ai dám ra tay đối với bọn họ?

“Phốc phốc!”

Bọn họ còn chưa phản ứng lại, lại có vài tên gia đinh bị bắn chết ngay tại chỗ.

“Có người đánh tới rồi!”

“Có người đánh tới rồi!”

Nhìn thấy đồng bạn ngã trong vũng máu, mấy gia đinh Hàn gia còn sống sắc mặt trắng bệch.

Bọn họ binh khí cũng không để ý lấy, hướng về trong trấn chạy như điên.

“Lên, lên!”

Bên ngoài trấn, nhìn thấy huynh đệ xử lý thủ vệ ở cửa, Lâm Hiền vung tay, huynh đệ trốn từ trong bóng tối khí thế hùng hổ tràn lên.

Mấy gia đinh đào tẩu ở trong thị trấn chạy như điên hô to, chấn động cả trấn nhất thời tràn đầy tiếng chó sủa.

“Làm sao vậy?”

“Bên ngoài sao ồn ào như vậy?”

Rất nhiều gia đinh Hàn gia đang ngủ say nghe được tiếng ồn ào bên ngoài, đều nghi hoặc khó hiểu.

Dân chúng ở trong trấn cũng đầy mờ mịt.

Trấn này có người Hàn gia bảo vệ, ai dám lỗ mãng?

Trên đường vang lên tiếng bước chân dày đặc, rất nhiều huynh đệ Lang tự doanh giơ đuốc đã tràn vào trong trấn.

“Các huynh đệ, giết!”

“Phản kháng Hàn gia!”

“Giết người Hàn gia!”

Huynh đệ Lang tự doanh vừa xung phong vừa lớn tiếng hô, người trong trấn nghe được mà mặt mày ngây ra.

“Tựa như có người muốn đánh Hàn gia!”

“Mau chặn cửa!”

Dân chúng phản ứng lại, đều đi chặn cửa, phòng ngừa bị hại tới.

Đám gia đinh Hàn gia sau khi nghe được động tĩnh bên ngoài, rất nhiều người quần áo cũng không để ý mặc, chạy ra xem náo nhiệt.

Nhưng mới ra khỏi cửa tòa nhà, trước mặt liền nhìn thấy rất nhiều người tay cầm binh khí giết tới.

“Bọn họ là từ đâu toát ra?”

Nhìn thấy đội ngũ đằng đằng sát khí kia, đám gia đinh Hàn gia đứng ở cửa xem náo nhiệt vẻ mặt ngây dại.

“Phốc phốc phốc!”

“A!”

Một loạt tên bắn tới, gia đinh Hàn gia nhất thời ngã xuống vài tên.

“Có sơn tặc đánh tới!”

Bọn họ lúc này mới phản ứng lại, người tới là địch không phải bạn.

“Mau, có sơn tặc đánh tới!”

“Lấy binh khí!”

Bọn họ hoàn toàn không ngờ, ở trên địa giới Ngọa Ngưu sơn, thế mà còn có sơn tặc dám ra tay đối với Hàn gia bọn họ.

“Giết vào đi!”

Lâm Hiền nhìn thấy gia đinh Hàn gia chạy vào trong sân, vung tay lên, huynh đệ tay cầm đao khiên lao lên.

Huynh đệ xông lên phía trước đều từng ở Ninh Dương phủ đi theo Trương Vân Xuyên đánh huyện Tam Hà, lại từng tấn công thành Ninh Dương.

Bọn họ từng thấy máu, xung phong cũng đặc biệt dũng mãnh.

“Keng!”

“Phập!”

Ở trong sân, bọn họ cùng gia đinh Hàn gia cầm đao kiếm va chạm với nhau.

“Đánh chết bọn hắn!”

Bàng Bưu gã râu xồm này một tay cầm khiên, một tay cầm đao.

Chỉ thấy hắn mặt mày dữ tợn, giơ tay chém xuống, hai gia đinh Hàn gia đã bị hắn chém ngã ở trong vũng máu.

Hàn gia chính là gia tộc phụ thuộc Lâm Xuyên Ngô gia, ở Ngọa Ngưu sơn một tay che trời.

Ngày thường chỉ có bọn họ ức hiếp người khác, vẫn luôn tâm cao khí ngạo.

Bây giờ bị Lang tự doanh đám vong mệnh đồ này đánh bất ngờ, bọn họ còn chưa tổ chức được phản kháng mạnh mẽ, nhất thời bị đánh cho không tụ được thành quân.

“Con mẹ nó!”

“Ngăn cản, ngăn cản!”

Hàn lão tam quần áo không chỉnh tề đứng ở trên bậc thang, nhìn đám người Lang tự doanh giết vào, sắc mặt trắng bệch.

Nhưng bọn Vương Lăng Vân đã thăm dò rõ nhân thủ Hàn gia ở trong trấn.

Đối mặt huynh đệ Lang tự doanh xông vào, hơn hai mươi người ở nhà hắn căn bản không lọt vào mắt.

Chỉ thời gian vài cái đối mặt, những người này đều bị đánh tan.

Hàn lão tam vẫn luôn sống an nhàn sung sướng, hôm nay nhìn thấy cảnh máu thịt bay tứ tung, bị dọa nhấc chân bỏ chạy.

“Đứng lại!”

“Chạy đâu!”

Mấy huynh đệ Lang tự doanh lao thẳng về phía Hàn lão tam.

Một huynh đệ nhảy lên tung một cước, đạp Hàn lão tam ngã xuống đất.

Hàn lão tam giãy dụa muốn bò dậy, nhưng thanh đao sắc bén đã gác ở trên cổ hắn.
Bình Luận (0)
Comment