Chương 253: Triệu gia (2)
Chương 253: Triệu gia (2)
Triệu Trường Đức không cho là đúng, nói: “Mấy năm trước nếu chúng ta có thể kết bạn mấy vị đại nhân vật bên trên, vậy Hàn gia cũng không dám làm gì đối với nhà chúng ta.”
“Đáng tiếc, chúng ta không có con đường...”
Đang lúc Triệu Trường Đức cùng mỹ phụ nói chuyện, quản gia trong phủ vội vã tiến vào vườn hoa.
“Lão gia, Hổ Báo doanh, người Hổ Báo doanh tới cửa bái phỏng.” Quản gia sắc mặt trắng bệch bẩm báo.
“Hổ Báo doanh nào?” Triệu Trường Đức trong lúc nhất thời chưa phản ứng lại.
“Chính là đám gần đây ở Ngọa Ngưu sơn đối nghịch với Hàn gia.” Quản gia lộ vẻ mặt bối rối nói.
“Cái gì!”
“Hổ, Hổ Báo doanh đến chỗ chúng ta làm gì?”
Triệu Trường Đức phản ứng lại, sợ tới mức cả người run rẩy.
“Ta, ta cũng không biết.”
Quản gia kinh hoảng nói: “Bọn họ tay cầm binh khí, ta cũng không dám cản trở.”
“Bọn họ bây giờ ở nơi nào?”
“Ở phòng khách chờ lão gia ngài đó.”
Triệu Trường Đức đứng lên, mặt như màu đất.
“Phu nhân, đi mau, từ cửa sau đi.”
Triệu Trường Đức kéo mỹ phụ đi về phía cửa sau trang viên.
Nhưng khi bọn họ vội vã đi đến cửa sau trang viên, liền thấy hơn mười huynh đệ Hổ Báo doanh hông đeo trường đao đang cười tủm tỉm nhìn bọn họ.
“Đóng cửa, mau đóng cửa!”
Mặt sau đã bị chặn, Triệu Trường Đức bị dọa lùi về trong trang viên, vội vàng phân phó quản gia đóng cửa.
“Phen này như thế nào cho phải, như thế nào cho phải...”
Người Hổ Báo doanh đột nhiên tới cửa, còn bao vây trang viên, điều này làm trong lòng Triệu Trường Đức bối rối không thôi.
“Lão gia, người Hổ Báo doanh thúc giục ngài đi phòng khách.”
Khi Triệu Trường Đức hoang mang lo sợ, một gia đinh vội vã tới đây.
“Lão gia, Hổ Báo doanh này dám đốt giết khắp nơi đối với Hàn gia, đó là một đám vong mệnh đồ.”
Mỹ phụ ngược lại trấn định hơn Triệu Trường Đức rất nhiều.
“Bây giờ bọn họ đột nhiên tới cửa, chưa đại khai sát giới giống như đối phó Hàn gia, khẳng định có chuyện khác.”
“Là phúc không phải họa, là họa tránh không thoát, dù sao trang viên cũng bị bọn họ bao vây rồi, ta thấy không bằng đi gặp bọn họ một lần.”
“Bọn họ nếu là muốn bạc, chúng ta cho bọn họ là được...”
Triệu Trường Đức ở dưới mỹ phụ khuyên bảo, không thể không kiên trì đi phòng khách.
Một lần này dẫn đội đến trang viên của Triệu Trường Đức là Vương Lăng Vân của Hổ Báo doanh.
Nhưng khi vừa bước vào phòng khách, liền ngửi thấy một mùi máu tanh nồng đậm.
Mùi máu tanh này làm người ta buồn nôn.
“Không biết khách quý đến phủ, chưa nghênh đón từ xa, còn xin thứ tội.”
Triệu Trường Đức thấy ngồi ở trên ghế là một vị bộ dáng thư sinh trắng trẻo sạch sẽ, trong lòng hơi yên tâm.
“Triệu lão gia, ta không mời tự đến, chưa quấy rầy ngươi chứ?”
Vương Lăng Vân nhìn Triệu Trường Đức một cái, cười cười.
“Không quấy rầy, không quấy rầy.”
Triệu Trường Đức nghĩ một đằng nói một nẻo, nói: “Khách quý tới nhà, vẻ vang cho hàn xá.”
Đám người này là người ngay cả Hàn gia cũng dám đánh, hắn nào dám đắc tội, nói chuyện cũng rất cẩn thận.
“Triệu lão gia, ngươi đứng làm gì thế, ngồi đi.”
Vương Lăng Vân thấy Triệu Trường Đức đứng ở nơi đó, chỉ chỉ ghế dựa.
“Vâng, vâng.”
Tuy ở trong trang viên nhà mình, nhưng Triệu Trường Đức lại chưa bao giờ khẩn trương như hôm nay.
“Không biết hảo hán xưng hô như thế nào?”
Triệu Trường Đức sau khi thật cẩn thận ngồi xuống, lúc này mới mang tính chất thử hỏi.
“Huynh đệ Hổ Báo doanh đều xưng hô ta là Vương quân sư.” Vương Lăng Vân cười cười.
“Thì ra là Vương quân sư, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.”
Triệu Trường Đức lại thật cẩn thận hỏi: “Chỉ là không biết Vương quân sư đến chỗ ta có gì muốn làm sao?”
“Ta đây là không có việc không tới tam bảo điện nha.”
Vương Lăng Vân cười nói: “Ta là đến bàn việc làm ăn với Triệu lão gia.”
“Trước mang quà của chúng ta cho Triệu lão gia xem chút.”
Vương Lăng Vân phân phó đối với một huynh đệ đứng ở cửa.
Huynh đệ đó từ bên cạnh kéo ra một cái bao tải, một đao rạch bao tải ra.
Hơn mười cái đầu máu tươi đầm đìa bên trong lăn lông lốc ra.
“Ôi má ơi!”
Nhìn thấy những cái đầu đó, Triệu Trường Đức bị dọa giật mình một cái, trực tiếp từ trên ghế nhảy dựng lên.
“Các ngươi, các ngươi muốn làm gì?”
Triệu Trường Đức nhìn thấy một đống đầu máu tươi đầm đìa kia, vẻ mặt đầy kinh sợ, hai chân có chút như nhũn ra.
“Triệu lão gia, đừng sợ nha.”
“Ta lại chưa làm gì ngươi cả.”
“Ta nói, đây là lễ gặp mặt.”
Vương Lăng Vân chỉ chỉ ghế dựa nói: “Ngồi, ngồi xuống nói chuyện.”
Triệu Trường Đức đối mặt Vương Lăng Vân tên thư sinh mặt trắng này, giờ phút này trong lòng trào ra nỗi sợ hãi nồng đậm.
“Vương anh hùng, Vương hảo hán.”
Triệu Trường Đức nức nở nói: “Triệu Trường Đức ta nghĩ cũng chưa đắc tội các ngươi mà.”
“Các ngươi cần gì làm khó ta một lão nhân chứ.”
“Các ngươi nếu là muốn bạc, các ngươi nói con số, ta, ta gom góp một chút cho các ngươi.”
Triệu Trường Đức thanh âm run run nói: “Thật sự không được, ta bán tháo trang viên này...”
Vương Lăng Vân thấy Triệu Trường Đức bị dọa không chịu nổi, cũng trực tiếp lắc đầu.
“Triệu lão gia, ngươi thực sự hiểu lầm rồi, ta cũng không có ý tứ hù dọa, muốn vơ vét tiền tài ngươi.”
“Triệu lão gia, ngươi cẩn thận nhìn cái đầu kia, có ai ngươi nhận ra hay không?”
Vương Lăng Vân chỉ chỉ cái đầu máu tươi đầm đìa.
Triệu Trường Đức cố nén không khỏe, cẩn thận đánh giá vài lần những cái đầu quay cuồng ở trên mặt đất kia.