Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 289 - Chương 289: Kéo Người

Chương 289: Kéo người Chương 289: Kéo người

Bọn họ cảm thấy, lúc trước sống an an ổn ổn.

Lão cha bọn họ Triệu Trường Đức sở dĩ dám đối nghịch với Hàn gia, đó đều là đám người này kích động.

Hôm nay lão cha bị người Hàn gia bắt, bọn Vương Lăng Vân phải ra tay.

“Triệu lão gia bị bắt, ta hiểu tâm tình các ngươi giờ phút này.”

Vương Lăng Vân đối mặt mấy đứa con Triệu Trường Đức lòng đầy căm phẫn này, mở miệng giải thích: “Chúng ta ở sau khi biết tin tức cũng rất sốt ruột, cũng ngay lập tức nghĩ biện pháp.”

“Ta hôm nay tự mình đến phủ các ngươi, đó là giữ thái độ giải quyết chuyện này mà đến.”

Triệu gia lão tam lập tức chỉ vào Vương Lăng Vân nói: “Ngươi chỉ có thái độ hữu dụng sao?”

“Ta muốn cha ta!”

“Các ngươi không cứu cha ta trở về, vậy còn nói cái rắm à!”

“Bây giờ là thời điểm thầm oán lẫn nhau sao?” Vương Lăng Vân tức giận nói: “Ngươi ồn ào ta, có thể khiến cha ngươi bình yên trở về sao?”

“Con mẹ nó, chuyện này đều là các ngươi làm ra!”

“Bây giờ còn không thể để ta nói hai câu à?” Triệu gia lão tam đứng bật dậy, nói: “Ngươi tính là cái gì!”

“Ngươi đừng vội nói!”

“Ngồi xuống!”

Triệu Lập Bân trừng mắt nhìn Tam đệ tích cách nóng nảy một cái.

“Ta nói cho ngươi, cha ta nếu có gì không hay xảy ra, ta chém chết ngươi đầu tiên!”

Triệu gia lão tam sau khi bỏ lại một câu nói hung hăng, lúc này mới thở phì phì ngồi xuống.

Vương Lăng Vân đối mặt Triệu gia lão tam tính tình nóng nảy này cũng không tức giận, ngược lại ung dung bưng chén trà lên.

“Ngươi nói chuyện này bây giờ làm thế nào đi.”

Triệu Lập Bân nhìn chằm chằm Vương Lăng Vân nói: “Nếu là các ngươi không thể cứu cha ta ra, ta nhắm chừng đành phải giao ngươi ra, đi đổi cha ta trở về.”

Hắn biết rõ tính tình người Hàn gia.

Bọn họ ở địa khu Ngọa Ngưu sơn một tay che trời, người chết ở trong tay bọn họ cũng không ít.

Một lần này Triệu gia bọn họ đắc tội Hàn gia, cha hắn lúc nào cũng có nguy hiểm tính mạng.

Hắn đã quyết định chủ ý, cho dù xé rách da mặt với Đông Nam nghĩa quân, cũng phải cứu lão cha mình ra.

“Ta nếu không có cách nào, ta cũng sẽ không đến phủ các ngươi.”

Vương Lăng Vân nhìn mấy huynh đệ bọn Triệu Lập Bân, nói: “Chỉ là biện pháp này, ta cần Triệu gia các ngươi phối hợp.”

“Phối hợp như thế nào?”

“Khi các ngươi ở nơi này thầm oán, người của chúng ta đã làm rõ tình huống, bao gồm cha ngươi bị nhốt ở nơi nào, chung quanh có người nào.”

Vương Lăng Vân nói: “Hàn gia bắt Triệu lão gia, cũng không phải vì giết hắn, cho nên các ngươi tạm thời không cần lo lắng an nguy của hắn.”

“Hàn gia bắt người, đó chỉ là một mồi câu mà thôi, mục đích chính là đặt cho chúng ta một cái bẫy, chờ chúng ta chui vào bên trong.”

“Người của chúng ta không thể lộ ra ngoài ánh sáng, khẳng định không thể quang minh chính đại đi Hàn gia.”

“Nếu đi, đó chính là có đi không có về.”

Triệu Lập Bân nhìn chằm chằm Vương Lăng Vân nói: “Ngươi đừng nói những thứ vô dụng đó, ngươi cứ nói cứu cha ta như thế nào!”

“Tuần Phòng quân bên kia cần một lý do tham gia chuyện này.”

Vương Lăng Vân thẳng thắn nói: “Cho nên cần các ngươi dẫn người, đi quậy.”

“Chuyện ầm ĩ rồi, vậy Tuần Phòng quân liền có thể xuất động.”

“Đến lúc đó không chỉ có thể cứu cha các ngươi ra, còn có thể thuận thế đưa người Hàn gia vào trong đại lao.”

“Tuần Phòng quân sẽ tham gia?”

Triệu Lập Bân bây giờ đối với lời của Vương Lăng Vân là không tín nhiệm.

Lúc trước đều là cha hắn Triệu Trường Đức tiếp xúc với đám người này, hắn đối với thế lực phía sau bọn Vương Lăng Vân cũng không quá rõ ràng.

“Ngươi cảm thấy cha ngươi là kẻ ngốc sao?”

Vương Lăng Vân nói: “Nếu sau lưng chúng ta không có ai, hắn sẽ ngu ngốc đứng ra đối nghịch với người Hàn gia?”

“Ta nói cho ngươi, sau lưng Hàn gia có người, sau lưng chúng ta cũng có người.”

Vương Lăng Vân nhìn mấy con trai của Triệu Trường Đức một lần, nói: “Hơn nữa người sau lưng chúng ta, so với người sau lưng Hàn gia còn mạnh hơn, mạnh đến mức các ngươi không dám tưởng tượng.”

“Triệu gia các ngươi đi theo chúng ta làm, chúng ta sẽ không thấy chết mà không cứu.”

“Nếu không cứu Triệu lão gia, vậy về sau ai còn dám theo chúng ta?”

“Các ngươi nghĩ một chút, có phải đạo lý này hay không?”

Triệu Lập Bân sau khi nhìn chằm chằm Vương Lăng Vân vài lần, lại trao đổi ánh mắt một phen với mấy vị huynh đệ.

Bọn họ cảm thấy ánh mắt của lão cha mình hẳn là vẫn không tệ.

Hẳn là sẽ không tùy tiện hợp tác với đám người này, đứng ra đối nghịch với Hàn gia.

Hôm nay xem ra, đám người này đã có quan hệ với Tuần Phòng quân, vậy thực lực cũng kém không đến đâu.

“Cần chúng ta làm cái gì?”

Triệu Lập Bân hỏi.

“Các ngươi làm như vậy “

Vương Lăng Vân sau đó mang kế hoạch của Trương Vân Xuyên nói cho Triệu Lập Bân.

“Được.”

Triệu Lập Bân đứng lên, phân phó mấy vị huynh đệ: “Các ngươi bây giờ đi các thôn gọi người!”

“Phàm là mang đi được, đều đi!”

“Đến lúc đó bị thương, cho mỗi nhà một lượng bạc trợ cấp, ai chết, cho hai mươi lượng phí an táng!”

Triệu gia bọn họ ở địa phương tốt xấu gì cũng là gia tộc có mặt mũi, sức ảnh hưởng cũng không nhỏ.

Trước kia Hàn gia một tay che trời, bọn họ chỉ có thể nhìn sắc mặt Hàn gia, nhưng không đại biểu bọn họ không có thực lực.

Hôm nay Triệu lão gia bị người Hàn gia bắt, Triệu Lập Bân vì cứu lão cha mình, quyết định tin bọn Vương Lăng Vân một lần nữa, bất chấp mọi giá chơi một phen.
Bình Luận (0)
Comment