Chương 294: Phong khởi vân động
Chương 294: Phong khởi vân động
“Ức hiếp Triệu gia chúng ta không có người phải không!”
“Lên cho ta!”
“Giết chết ta chịu trách nhiệm!”
Mấy huynh đệ Triệu gia thấy đám người Hàn gia lao về phía Triệu Lập Bân, lập tức cứng cổ hô lên.
Một gã gia đinh Hàn gia nện một gậy vào trên vai Triệu Lập Bân.
“Ầm!”
“A!”
Nhưng gậy của hắn còn chưa thu hồi, đoản đao của Triệu Lập Bân đã chui vào cổ hắn.
Hai tên gia đinh Hàn gia khác còn chưa lao tới trước mặt, Triệu gia lão tam đã xách một cây rìu đi qua tiếp đón.
“A!”
Một tên gia đinh Hàn gia không kịp tránh, nhất thời bị chém tới mức máu tươi đầm đìa.
“Đánh!”
“Cùng lên!”
Một lần này Triệu gia dẫn theo hơn ngàn người đến, trong tay bọn họ mang theo cuốc, liềm cùng gậy gộc.
Nhìn người phía trước ra tay, người phía sau giống như củi bị điểm hỏa, hướng về phía trước tràn qua.
Gia đinh Hàn gia liều chết kéo con cháu Hàn gia tới phía sau.
“Chạy, chạy...”
Trên bụng gã con cháu Hàn gia kia tràn đầy lỗ thủng, hắn còn chưa nói xong, đầu lệch đi, liền tắt thở.
Hàn gia hơn trăm người đối mặt hơn ngàn người tấn công, căn bản không ngăn được.
Trong lúc nhất thời, khắp nơi đều là cây đuốc chớp lên, khắp nơi đều là thanh niên trai tráng khí thế hùng hổ.
“Rút, rút!”
“Đừng tìm bọn hắn đánh!”
Người của Hàn gia thấy Triệu gia bên này người đông thế mạnh, ở dưới gia đinh Hàn gia đánh tiếng, rất nhanh đã tan tác.
“Đại ca, ngươi không sao chứ?”
Triệu gia lão tam chạy vội tới trước mặt Triệu Lập Bân, nhìn thấy hắn máu tươi đầy mặt, bị dọa nhảy dựng.
Triệu Lập Bân lau máu trên mặt, nhếch miệng nói: “Ta không sao, đây là máu của người Hàn gia!”
“Truyền lời của ta, hôm nay ta muốn huyết tẩy Hàn gia, không chỉ muốn cứu cha ta, còn muốn báo thù cho đệ đệ đã chết của ta!”
“Được, báo thù!”
Triệu lão tam lập tức vươn cổ hô to lên.
“Xông lên cho ta!”
“Hôm nay đập nát Hàn gia cho ta!”
Ở dưới Triệu lão tam người Triệu gia tính tình nóng nảy này dẫn dắt, gia đinh Triệu gia, mấy thôn hơn ngàn thanh niên khỏe mạnh cuồn cuộn lao về phía nhà lớn Hàn gia.
Mới vừa rồi một đợt giao phong nhỏ, lấy gia đinh Hàn gia tan tác chấm dứt.
Hàn gia mới vừa rồi bị đánh chết hơn mười người, điều này không thể nghi ngờ làm tăng vọt sĩ khí Triệu gia bên này.
Trong nhà lớn Hàn gia, Hàn Hồng vẫn luôn chú ý thế cục phát triển.
Sau khi hắn nghe nói Triệu Lập Bân trực tiếp ra tay, giết chết một con cháu của Hàn gia bọn họ, sắc mặt hắn âm trầm như nước.
“Trong người Triệu gia có giặc cỏ không?”
“Khẳng định có!”
“Bọn hắn đóng giả thành dân chúng, ừa ra tay liền giết chết hơn mười người của chúng ta!”
“Nếu không phải chúng ta chạy nhanh, nhắm chừng còn phải hết không ít!”
Đám gia đinh Hàn gia chạy về trên thực tế cũng không rõ trong người Triệu gia có giặc cỏ hay không.
Nhưng trời tối om, bọn họ thấy Triệu gia bên kia đông nghìn nghịt một mảng, ra tay lại hung ác.
Theo bản năng cảm thấy đám thanh niên trẻ khỏe kia chính là giặc cỏ đóng giả.
“Truyền lời xuống, cần người của chúng ta hành động hết!”
“Hôm nay lão tử phải diệt hết bọn chúng!”
Hàn Hồng một lần này vì đối phó một đám giặc cỏ này sau lưng Triệu gia, đã bỏ vốn gốc.
Địa khu Ngọa Ngưu sơn phàm là tử sĩ, gia đinh Hàn gia nuôi, tiêu cục, võ quán cùng một ít đệ tử bang phái bọn họ có thể điều động, bọn họ điều hết tới đây.
Những người này ước chừng có ba bốn ngàn người.
Sơn tặc Hàn gia bọn họ có khả năng điều động bây giờ rúc ở trong núi không dám ra.
Nhưng ba bốn ngàn người này dựa vào nhân số, cũng có thể đè chết Triệu gia cùng đám giặc cỏ này!
Theo bọn họ biết, đám giặc cỏ này cũng chỉ mấy trăm người mà thôi, tính cả người Triệu gia, nhiều lắm hơn một ngàn người.
Ba bốn ngàn đối phó hơn một ngàn, ưu thế ở Hàn gia bọn họ!
Hàn Hồng ra lệnh một tiếng, lấy tòa nhà Hàn gia ở ngoài thành Tứ Thủy huyện làm trung tâm, nhất thời gió nổi mây phun.
Mấy chiếc xe ngựa đỗ ở bên cạnh một chỗ rừng cây.
“Đều đi ra nhận tên!”
Một con cháu Hàn gia cưỡi ở trên lưng ngựa hướng về cánh rừng quát một tiếng.
Trong rừng nhất thời trào ra người đông nghìn nghịt.
“Đều nghe rõ cho lão tử!”
“Hôm nay phàm là trên người không buộc vải trắng, vậy đều là người Triệu gia bên kia, chém tới chết cho ta!”
“Chuyện này làm xong, mỗi người năm lượng bạc!”
“Chết, mỗi người ba mươi lượng phí an táng!”
Những người này nghe được thù lao hậu hĩnh, nhất thời hưng phấn kêu ngao ngao.
Bọn họ lao tới trước xe ngựa.
Gia đinh Hàn gia mở xe ngựa ra, chỉ thấy bên trong xe ngựa chất đầy khảm đao sắc bén.
Trừ khảm đao, còn có chút côn sắt, rìu các thứ.
Giống với nơi này, rất nhiều nơi Hàn gia đều đang phát binh khí.
Hàn gia bọn họ ở Ngọa Ngưu sơn kinh doanh nhiều năm như vậy, dưới trướng thậm chí có sơn tặc, cho nên trong tay cũng lén giấu không ít binh khí.
Các binh khí đó bình thường bọn họ đều giấu đi, chỉ có lúc sử dụng phát xuống, làm việc xong lại thu đi.
Dù sao những khảm đao này các thứ, đó đều là vật vi phạm lệnh cấm của triều đình, nếu ai dám tự tiện nắm giữ, đó là tội nặng.
“Đi đây!”
Sau khi người Hàn gia phát binh khí xong, ở dưới một ít con cháu Hàn gia dẫn đầu, từng đội ngũ giơ đuốc hướng về phương hướng nhà lớn Hàn gia mà đi.
Triệu Lập Bân giờ phút này đã dẫn hơn ngàn người bao vây nhà lớn Hàn gia.