Chương 303: Nghiêng về một phía
Chương 303: Nghiêng về một phía
“Mau đưa Lâm thiếu gia về thành.”
Trương Vân Xuyên gọi vài tên binh sĩ Tuần Phòng quân, bảo bọn họ đưa Lâm Bằng trở về.
“Ngươi đi nói cho đô úy đại nhân, chúng ta ở lúc trấn áp sơn tặc, từ trong tay sơn tặc cứu viện về được Lâm Bằng thiếu gia mất tích nhiều ngày.”
“Lâm Bằng thiếu gia nói là Hàn gia cấu kết sơn tặc bắt hắn.”
“Hôm nay Hàn gia cấu kết với sơn tặc, người đông thế mạnh, Tuần Phòng quân ta không đủ binh mã, thỉnh cầu điều binh tiếp viện.”
Trương Vân Xuyên lại bổ sung nói: “Mang tin tức Hàn gia bắt Lâm Bằng thiếu gia cũng nói một tiếng cho đám người Diệp thiếu gia, Triệu thiếu gia trong thành.”
“Vâng!”
Trương Vân Xuyên dẫn dắt Tuần Phòng quân tham gia, nhất thời đã thay đổi cục diện.
Người Hàn gia không dám xảy ra xung đột với Tuần Phòng quân, lo lắng bị chụp cái mũ mưu nghịch.
Nhưng bọn họ hôm nay tay cầm binh khí, nếu như bị bắt lấy, tội danh này cũng không rửa sạch được.
Vì thế, đối mặt Tuần Phòng quân, người Hàn gia ai cũng chạy trối chết, không dám giao phong với Tuần Phòng quân.
“Đứng lại!”
“Chạy nữa thì bắn tên!”
“...”
Các binh sĩ Tuần Phòng quân đông nghìn nghịt đẩy về phía trước, vây chặn người Hàn gia triệu tập đến.
Ban đêm tối đen, khắp nơi đều là tiếng hò hét tức giận mắng.
Có một đội người Hàn gia đã gặp Tuần Phòng quân bao vây.
Nhìn thấy chung quanh đều là binh sĩ Tuần Phòng quân mang theo binh khí, trên mặt bọn họ tràn đầy nét kinh hoảng.
“Bạch gia, chúng ta làm sao bây giờ?”
“Nếu không mở một đường máu đi!” Một hán tử đề nghị.
“Bốp!”
Đầu mục lập tức hướng về đầu hán tử đang nói chuyện kia vỗ một cái.
“Ngươi không muốn sống nữa à!”
“Ngươi dám ra tay với Tuần Phòng quân, vậy chính là mưu nghịch!”
Bọn họ những người này đều là Hàn gia từ các nơi triệu tập đến, mục đích là chèn ép Triệu gia, không phải là vì đối nghịch với quan phủ.
Bọn họ cầm bạc của Hàn gia, không đáng mang tài sản tính mạng của mình cũng đặt vào.
“Mau!”
“Binh khí ném hết xuống sông đi!”
“Đầu hàng!”
Nhìn thấy bọn họ đã bị chặn, đầu mục dẫn đầu lo lắng bị người ta bắt thóp, trực tiếp hạ lệnh ném binh khí.
Những người Hàn gia triệu tập đến này lần lượt ném binh khí xuống sông.
“Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng!”
Đầu mục hướng về Tuần Phòng quân hô to.
Một đội quan của Tuần Phòng quân đi qua, nhìn đám hán tử tay không này, sắc mặt có chút khó coi.
“Đầu óc không ngu ngốc, biết ném binh khí đi.”
“Đại nhân, xin nương tay chút, cho một con đường sống.” Đầu mục đến trước mặt đội quan nói: “Chúng ta đều là bị Hàn gia lừa dối tới, chúng ta cũng không ngờ chuyện này ầm ĩ thành như vậy...”
“Muốn sống sao?”
“Muốn sống, muốn sống.”
“Được nha, các ngươi đến lúc đó cắn Hàn gia là được.” Đội quan cười tủm tỉm, nói: “Mang tội danh mưu nghịch này đẩy hết tới trên đầu Hàn gia đi, vậy các ngươi có thể sống sót.”
“Người đâu, mang hết về, nghiêm thẩm!”
“Vâng!”
Binh sĩ Tuần Phòng quân tạo thành đội ngũ xông lên, trói chặt tất cả những người tay không này.
Tuần Phòng quân ở khắp nơi bắt người, những người cầm bạc Hàn gia mắt thấy tình huống không đúng, mỗi người lập tức tản ra bỏ chạy.
Rất nhiều người thật sự là không chạy thoát, trực tiếp ném binh khí xa xa, đầu hàng.
Đối mặt Tuần Phòng quân đại biểu cho quan phủ, những người này dưới trướng Hàn gia đều không ngốc, tốc độ phản ứng đó là tương đối nhanh.
Ở trong ngoài tòa nhà Hàn gia, không ít thi thể nằm ngang dọc lộn xộn.
Gia đinh Hàn gia đang dọn dẹp thi thể, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Mới vừa rồi Triệu Lập Bân của Triệu gia dẫn theo hơn ngàn người công vào, hai bên đều có người chết.
Hôm nay người của Triệu gia bị đuổi đi, gia đinh Hàn gia đang bận rộn dọn dẹp hiện trường.
“Hồng gia, Hồng gia!”
Khi Hàn Hồng cùng huyện úy đang bàn bạc chụp cho Triệu gia một cái mũ phạm thượng làm loạn, một con cháu Hàn gia vội vã từ nơi xa giục ngựa chạy đến.
“Hồng gia, việc lớn không ổn rồi!”
Gã con cháu Hàn gia này leo xuống ngựa, giẫm máu tươi trong sân, chạy vào đại sảnh.
“Chuyện gì vậy, vội vội vàng vàng!”
Hàn Hồng thấy con cháu Hàn gia này hớt ha hớt hải, nhất thời lộ vẻ mặt không vui.
“Hồng gia, người Tuần Phòng quân đến rồi!”
“Bọn họ bảo vệ Triệu gia, đang ở khắp nơi bắt người của chúng ta!”
Con cháu Hàn gia giọng dồn dập mở miệng hô.
“Cái gì? ?”
Hàn Hồng nghe vậy, đứng bật dậy.
“Người nha môn không phải ở bên ngoài chống đỡ sao, người Tuần Phòng quân sao còn có thể tới đây? ?”
Hàn Hồng một lần này đã sớm thông đồng sẵn với người nha môn Tứ Thủy huyện rồi.
Đó chính là bộ đầu nha dịch của nha môn phụ trách phong tỏa bên ngoài, người Hàn gia bọn họ phụ trách xử lý Triệu gia.
Một khi người của Tuần Phòng quân muốn tham gia, do huyện nha ra mặt đi ngăn cản.
Dù sao Tuần Phòng quân trâu bò nữa, mặt mũi huyện nha vẫn phải cho.
“Người nha môn ở bên ngoài không ngăn được người của Tuần Phòng quân.” Con cháu Hàn gia nói: “Bây giờ người của chúng ta đều đang tỏa ra bỏ chạy, lo lắng rơi vào trong tay Tuần Phòng quân.”
“Hỏng việc rồi!”
Sắc mặt Hàn Hồng trở nên cực kỳ khó coi.
Bọn họ một lần này vì tiêu diệt Triệu gia, đã điều động không ít binh khí giấu riêng.
Hôm nay người dưới trướng bọn họ đều là tay cầm binh khí.
Một khi giao thủ với Tuần Phòng quân, vậy nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.