Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 311 - Chương 311: Cướp Địa Bàn (1)

Chương 311: Cướp địa bàn (1) Chương 311: Cướp địa bàn (1)

“Đi, trở về!”

Triệu Lập Bân sau khi giết Hàn Hồng, cũng không dừng lại.

Hôm nay bọn họ đấu tranh với Hàn gia cũng chưa kết thúc, giết Hàn Hồng chỉ là một cái bắt đầu mà thôi.



Triệu gia tập, gia đinh Triệu gia tạo thành đội ngũ đang thủ vệ tuần tra, đề phòng nghiêm ngặt.

Nơi xa vang lên tiếng vó ngựa, gia đinh Triệu gia canh gác đều như đối mặt đại địch.

“Là người của Tuần Phòng quân!”

Sau khi thấy rõ quân phục màu xám của người tới, gia đinh Triệu gia lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trương Vân Xuyên ở dưới mười mấy kỵ binh Tuần Phòng quân vây quanh, đến bên ngoài Triệu gia tập.

“Ra mắt Trương đại nhân!”

Đầu mục gia đinh Triệu gia lập tức chào đón hành lễ.

“Ừm.”

Trương Vân Xuyên khẽ gật đầu đối với gia đinh Triệu gia, xem như đã chào hỏi.

“Làm phiền thông bẩm một tiếng, ta có việc gặp gia chủ của các ngươi.” Trương Vân Xuyên mở miệng nói.

Đầu mục gia đinh cung kính nói: “Trương đại nhân, gia chủ chúng ta đã phân phó, ngài nếu tới, không cần thông bẩm, có thể trực tiếp đi vào.”

Trương Vân Xuyên làm đại biểu Tuần Phòng quân, một lần này giúp Triệu gia rất nhiều.

Một lần này nếu không có Trương Vân Xuyên dẫn dắt Tuần Phòng quân tham gia, Triệu gia bọn họ sẽ bị Hàn gia xóa đi khỏi địa khu Ngọa Ngưu sơn.

Vì thế, Triệu gia đối với Trương Vân Xuyên vị tiếu quan này là tương đối cảm kích.

“Vậy dẫn đường đi.”

Trương Vân Xuyên thấy Triệu gia biết làm việc như vậy, trong lòng cũng rất thoải mái.

Ở dưới đầu mục gia đinh dẫn dắt, Trương Vân Xuyên đến thẳng Triệu gia đại trạch ở tận cùng phía bắc Triệu gia tập.

Triệu gia ở bên này có nhiều tòa nhà cùng trang viên.

Từ sau khi Triệu Trường Đức gặp chuyện bị người Hàn gia bắt cóc đi, trong Triệu gia tập cũng tăng mạnh đề phòng.

Hôm nay địa khu Ngọa Ngưu sơn không thái bình, Hàn gia và Triệu gia lại đánh một trận, trên đường, tiểu thương cùng người đi đường cũng ít ỏi không có mấy, tỏ ra rất trống trải.

“Triệu Lập Bân, bái kiến Trương đại nhân!”

Triệu gia sau khi nghe nói Trương Vân Xuyên đến đây, Triệu Lập Bân vị trưởng tử này tự mình ra nghênh đón.

Dù sao Triệu gia bọn họ cùng Hàn gia hôm nay xem như hoàn toàn xé rách da mặt rồi.

Bọn họ cần gắt gao ôm lấy Tuần Phòng quân một cái cây to này.

“Triệu thiếu gia, không cần khách khí.”

Trương Vân Xuyên xuống ngựa, khoát tay áo đối với Triệu Lập Bân.

Ở sau khi hàn huyên đơn giản, Trương Vân Xuyên được đón vào Triệu gia đại trạch.

Trương Vân Xuyên tự mình đi phòng ngủ thăm Triệu Trường Đức đại nạn không chết.

Triệu Trường Đức vị gia chủ Triệu gia này, hôm nay chật vật không chịu nổi.

Một bàn tay bị chặt không nói, từ trên lầu các nhảy xuống, lại ngã gãy chân.

Nếu không phải lầu các niên đại này không cao, nhắm chừng hắn đã đi đời nhà ma.

Nhìn thấy Trương Vân Xuyên vị tiếu quan Tuần Phòng quân này tự mình thăm, Triệu Trường Đức nằm ở trên giường cảm động không thôi, giãy dụa muốn hành lễ.

“Triệu gia chủ, ngươi thương thế nặng, mau nằm.”

Trương Vân Xuyên bước lên hai bước, đỡ Triệu Trường Đức.

“Lão phu thất lễ, còn xin Trương đại nhân thứ lỗi.” Triệu Trường Đức có chút xấu hổ.

“Đều là người nhà, không cần khách khí như vậy.”

Trương Vân Xuyên nói: “Triệu gia các ngươi nếu không xen vào trong chuyện này, ngươi cũng sẽ không rơi vào tình trạng như thế. Nói đến, ta còn phải nói một tiếng xin lỗi.”

Triệu gia vốn quy củ, không dám đối kháng với Hàn gia.

Chính là bọn họ ở phía sau khuyến khích, lúc này mới làm Triệu gia đứng ra đối nghịch với Hàn gia.

Triệu Trường Đức bị Hàn gia trả thù, Đông Nam nghĩa quân bọn họ chưa bảo vệ tốt, trong lòng Trương Vân Xuyên cũng có một ít áy náy.

“Trương đại nhân đừng nói như vậy.”

“Triệu gia chúng ta bị Hàn gia ức hiếp nhiều năm như vậy, còn có mối thù giết con.”

“Trước kia chúng ta nhát gan, nhẫn nhục sống tạm.”

“Một lần này ta tuy thiếu chút nữa chết, nhưng cũng báo thù thay con ta, thay Triệu gia ta trút giận một phen!”

“Triệu gia chúng ta không thiệt thòi!”

Trương Vân Xuyên thấy Triệu Trường Đức có thể nghĩ như vậy, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hắn còn lo lắng Triệu Trường Đức bởi vì một lần này thiếu chút nữa chết, trong lòng sinh ra bất mãn cùng trách cứ đối với Đông Nam nghĩa quân bọn họ, vậy mất nhiều hơn được.

“Ta từ bên ngoài cầm một ít nhân sâm các thứ, tính là một chút tâm ý của chúng ta.” Trương Vân Xuyên cười nói.

“Để Trương đại nhân ngài tiêu pha rồi.”

“Ài, nói những thứ đó làm gì.”

Trương Vân Xuyên nói: “Triệu gia chủ ngươi mau chóng dưỡng khỏi thương thế.”

“Tuần Phòng quân chúng ta rất xem trọng Triệu gia các ngươi, lần này Hàn gia ngã, về sau Ngọa Ngưu sơn còn cần Triệu gia các ngươi đứng ra quản lý mọi việc.”

Lời của Trương Vân Xuyên khiến Triệu Trường Đức rất hưng phấn.

Triệu gia bọn họ một lần này đứng ra đối nghịch với Hàn gia, rất hiển nhiên, thắng được Tuần Phòng quân bên này tán thành cùng tín nhiệm.

Ý tứ Trương Vân Xuyên đã biểu đạt rất rõ ràng.

Tuần phòng tướng quân sẽ toàn lực ủng hộ Triệu gia bọn họ thay thế Hàn gia.

Nghĩ đến Triệu gia bọn họ sẽ thay thế Hàn gia trở thành kẻ quản sự của địa khu Ngọa Ngưu sơn, trong lòng Triệu Trường Đức liền vô cùng kích động.

Triệu gia bọn họ phát đạt rồi!

“Trương đại nhân, về sau muốn làm cái gì, cứ phân phó là được.”

Triệu Trường Đức nói: “Triệu gia chúng ta tuyệt đối chỉ nghe lệnh từ Tuần Phòng quân!”

“Ừm.”

Trương Vân Xuyên gật gật đầu, cũng không nói toạc ra.
Bình Luận (0)
Comment