Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 552 - Chương 552: Hỉ Sự (2)

Chương 552: Hỉ sự (2) Chương 552: Hỉ sự (2)

Gia tộc của Diệp Hạo ở Giang Châu quyền thế vốn đã không nhỏ, hôm nay Diệp gia lại đặt quan hệ với Lê Tử Quân, quyền thế này tự nhiên là nâng cao một bước.

Dưới cây cao được hưởng bóng mát.

Từ sau khi ôm Diệp Hạo một cái cây to này, lợi ích Trương Vân Xuyên đạt được tự nhiên cũng không ít.

Lúc trước hắn chỉ là một tiếu quan nho nhỏ của Tuần Phòng quân Phi Hổ doanh mà thôi.

Hắn tiếu quan nho nhỏ như vậy, ở trong Tuần Phòng quân vơ một cái được cả đống.

Nhưng ngắn ngủn mấy tháng, hắn đã tấn thăng thành giáo úy Tuần Phòng quân, một mình nắm giữ một doanh binh mã.

Trừ chính hắn trí dũng song toàn, tự nhiên cũng không tách rời Diệp Hạo cất nhắc cùng tiến cử.

Tuy hắn ở trước mặt Diệp Hạo như là một đứa cháu nội, nhưng Trương Vân Xuyên cũng không cảm thấy có gì không ổn.

Đại trượng phu, co được giãn được.

Hắn bây giờ như là một cái cây non, không chịu nổi gió táp mưa sa, tự nhiên cần tìm đại ca tốt bảo kê, giúp mình che gió chắn mưa.

Nếu có một ngày mình cũng trưởng thành làm cây to che trời, vậy tự nhiên không cần làm cháu nội nữa, đến lúc đó mình muốn làm tổ tông người ta, chỉ sợ cũng có người chạy tới xếp hàng quỳ xuống.

Tất cả cái này đều là thực lực quyết định.

Ở trước khi có đủ thực lực, nên cúi đầu thì cúi đầu, mặt mũi tôn nghiêm đó đều là rắm rít.

“Diệp đại ca!”

Trương Vân Xuyên khi ở cửa lâm thủy biệt uyển, đã há mồm gọi.

“Diệp đại ca!”

Diệp Hạo sau khi nghe được tiếng hô bên ngoài, lớn tiếng nói với bên ngoài: “Đừng hô nữa, ta còn chưa chết đâu.”

Trương Vân Xuyên xách một con cá lớn, sải bước đi về phía phòng khách.

“Ta vừa trở về mông cũng chưa ngồi nóng đâu, ngươi đã chạy tới.”

Diệp Hạo nhìn Trương Vân Xuyên rảo bước đi vào phòng khách, gọi hắn vào ngồi.

“Có việc à?”

Trương Vân Xuyên quơ quơ con cá lớn trong tay mình nói: “Nghe nói ngươi đã trở lại, ta cố ý mang theo cá lớn ngươi thích ăn tới đây.”

“Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.”

Diệp Hạo tiếp nhận con cá to, hài lòng gật gật đầu.

Con cá to này ít nhất cũng phải nặng mười cân, vừa đủ om.

“Cầm đi phòng bếp, om xong làm đồ nhắm.” Diệp Hạo phân phó thân vệ ở cửa.

“Vâng!”

Thân vệ tiếp lấy con cá to, xoay người đi ra ngoài.

“Diệp đại ca, việc kia thế nào rồi?”

Trương Vân Xuyên chà tay, ánh mắt hướng về phía Diệp Hạo.

“Chuyện gì cơ?”

Diệp Hạo ra vẻ không biết.

“Chính là chuyện Trấn Sơn doanh chúng ta cùng Phi Báo doanh xảy ra xung đột.” Trương Vân Xuyên hỏi: “Lê đại nhân nói như thế nào?”

Trấn Sơn doanh bọn Trương Vân Xuyên mấy ngày trước đã xảy ra xung đột đổ máu với Phi Báo doanh, còn đã chết không ít người.

Tuy hắn đẩy hết trách nhiệm lên đầu Phi Báo doanh, Diệp Hạo cũng che chở hắn.

Nhưng bọn họ nói cũng không tính, cần Cố Nhất Chu cùng Lê Tử Quân bên trên nói mới tính.

Vì thế, Trương Vân Xuyên những ngày qua trong lòng vẫn là tương đối khẩn trương.

Lúc ấy vẫn là quá xúc động, nếu thật sự bởi vì chuyện này đánh mất chức quan giáo úy, vậy thì thiệt thòi lớn rồi.

Diệp Hạo liéc xéo Trương Vân Xuyên đang khẩn trương một cái, khóe miệng cong lên một nụ cười đắc ý.

“Ai da, chuyện này Lê đại nhân rất tức giận.”

Diệp Hạo cố ý thở dài nói: “Ngươi cũng biết, ta tham tướng này là vừa thăng nhiệm, ở Lê đại nhân nơi đó cũng không có tiếng nói gì cả.”

“Trương huynh đệ, ta thật sự đã cố hết sức “

Trương Vân Xuyên sau khi nghe xong Diệp Hạo nói, trong lòng lập tức trầm xuống.

Nghe ý tứ này, không thể lạc quan?

Lê Tử Quân này nếu thật sự cách chức giáo úy Trấn Sơn doanh của mình, vậy mình liền ngả bài, cùng lắm thì kéo đội ngũ đi Ninh Dương phủ hội hợp với bọn Lâm Hiền.

Quậy một cái long trời lở đất.

“Diệp đại ca, vậy Lê đại nhân định tội gì cho ta?” Trương Vân Xuyên tò mò hỏi.

“Ngươi cần chuẩn bị tâm lý thật tốt.” Diệp Hạo bộ dáng khó xử: “Lê đại nhân nói ngươi cai trị thủ hạ không nghiêm, không ước thúc tốt bộ hạ, dẫn tới xung đột đổ máu.”

Diệp Hạo dừng một chút, Trương Vân Xuyên thì vểnh tai, chưa nói gì.

“Lê đại nhân quyết định phạt ngươi nửa năm bổng lộc, lấy để cảnh cáo.”

“Chỉ có vậy?”

Trương Vân Xuyên đợi hồi lâu, cũng chưa đợi được câu dưới.

“Sao, không hài lòng à?”

Diệp Hạo hầm hừ nói: “Lê đại nhân vốn là muốn mang ngươi giáo úy này cách chức điều tra, vẫn là ta khuyên can mãi, lúc này mới giữ được chức giáo úy của ngươi đó.”

“Hề hề, hài lòng, hài lòng.”

“Ta đã nói Diệp đại ca ra trận, một chấp hai, Lê đại nhân nhất định phải nể mặt Diệp đại ca.”

Nhìn thấy chỉ là trừng phạt mang tính tượng trưng, Trương Vân Xuyên nhếch miệng cười.

Xem ra mình không cần ngả bài, còn có thể tiếp tục lăn lộn ở trong Tuần Phòng quân.

Ở Tuần Phòng quân chỗ tốt không chỉ có thăng quan phát tài đơn giản như vậy.

Mình thông qua con đường bình thường, chuyển vận cho Đông Nam nghĩa quân binh khí, dược liệu, lều trại các thứ đã không đếm xuể rồi.

Cái này nếu không có mình ở trong quân nhậm chức, nếu muốn kiếm được những thứ này, phải tiêu phí không ít bạc cùng công phu.

“Ngươi bớt nịnh bợ ta.” Diệp Hạo chỉ chỉ Trương Vân Xuyên nói: “Ta nói cho ngươi, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”

“Một lần này Lê đại nhân không truy cứu, một lần sau cũng không có vận khí tốt như vậy.”

“Nếu lại làm ra chuyện như vậy, ta không bảo vệ được ngươi.”
Bình Luận (0)
Comment