Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)

Chương 586 - Chương 586: Tràn Ngập Nguy Cơ (1)

Chương 586: Tràn ngập nguy cơ (1) Chương 586: Tràn ngập nguy cơ (1)

“Phân công nhau vây chặn, băm lũ rác rưởi đánh lén!”

Người dưới trướng Nhạc Định Sơn bị chọc giận, bọn họ cầm đao muốn vây chặn người trốn trong chỗ tối hướng bọn họ bắn tên.

Vài người đuổi theo huynh đệ Hắc Kỳ hội tay cầm cung săn bắn xông vào trong một chỗ cửa hàng.

“Ầm!”

Hơn hai mươi huynh đệ Hắc Kỳ hội mai phục ở trong cửa hàng cầm côn sắt, băng ghế liền hướng về bọn họ tiếp đón.

Khi hán tử dưới trướng Nhạc Định Sơn ở bên ngoài nghe được động tĩnh xông vào hỗ trợ, vài người lúc trước không biết sâu cạn xông vào đã nằm gục ở trên mặt đất.

Một người trong đó đầu cũng bị côn sắt đập nát, vật màu đỏ trắng chảy đầy đất, mà huynh đệ Hắc Kỳ hội phục kích bọn họ đã không thấy bóng dáng.

Thành viên Hắc Kỳ hội Bồ Sơn trấn tuyệt đại đa số đều là dân bản xứ, đối với mỗi cành cây ngọn cỏ trong trấn đều vô cùng quen thuộc.

Bọn họ mượn dùng quen thuộc địa hình, ở dưới phố ngõ nhà cửa yểm hộ, lôi kéo cùng kiềm chế hán tử dưới trướng Nhạc Định Sơn.

“Đậu má ngươi, có chim thì đừng chạy!”

Hán tử không ngừng tổn thất, chọc bọn họ nổi trận lôi đình.

Bọn họ căn bản không để vào mắt bang phái nhỏ này trong Bồ Sơn trấn.

Nhưng bây giờ lại tổn thất không ít hảo thủ ở trong tay những kẻ không lên được mặt bàn này, điều này làm bọn họ có chút phát điên.

Huynh đệ Hắc Kỳ hội tránh ở nơi xa mắng.

“Các ngươi đám rác rưởi này, đại đội quan binh đã đến rồi!”

“Các ngươi cứ chờ chết đi!”

Huynh đệ Hắc Kỳ hội biết, ngay tại Kim Tuyền trấn lân cận bọn họ có quan binh đóng quân, vì thế trong lòng bọn họ là có tự tin.

Hôm nay đã phái người hướng về quan binh cầu viện.

Quan binh rất nhanh có thể đến, đến lúc đó đám sơn tặc này tuyệt đối không có kết cục tốt.

“Ngươi không dọa được ông nội đâu!”

Trong lòng hán tử bối rối, đồng thời ngoài miệng lại không tha người ta.

“Cho dù là quan binh muốn tới, lão tử cũng phải băm vằm lũ chó các ngươi trước!”

Hán tử cầm trường đao đuổi theo qua, huynh đệ Hắc Kỳ hội thở hồng hộc lại chạy.

Hai bên ở trên đường phố ngõ ngách Bồ Sơn trấn bắt đầu truy đuổi lôi kéo.

Trong ngõ, các hán tử hùng hổ đuổi theo mấy huynh đệ Hắc Kỳ hội, muốn băm vằm bọn họ.

Khi bọn họ vừa đuổi qua ngoài cửa một tiểu viện nông gia, hai huynh đệ Hắc Kỳ hội tránh né ở phía sau cửa liền lắc mình xuất hiện.

Hán tử tụt lại phía sau nghe được động tĩnh quay đầu xem xét tình huống.

“Ầm!”

“A!”

Một viên gạch đập thật mạnh trên đầu hắn, hán tử này rên rỉ một tiếng, đầu nhất thời bị đập ra một vết thương chảy máu.

Một huynh đệ khác của Hắc Kỳ hội vung lên côn sắt trong tay, lại đập về phía đầu của hán tử này.

Than thể hán tử này thẳng tắp ngã bịch xuống đất.

Nghe được tiếng kêu thảm thiết phía sau, hán tử khác đang truy kích quay đầu, nhìn thấy chỉ là bóng lưng chạy trốn của hai huynh đệ Hắc Kỳ hội.

“Đừng chạy!”

“Đứng lại!”

Bọn họ nhìn thấy người một nhà bị đánh ngã một người, hổn hển quay đầu lại đuổi theo hai huynh đệ Hắc Kỳ hội này.

“Lão Tam, lão Tam!”

“Ngươi thế nào rồi!”

Hai hán tử thở thở hồng hộc ngồi xổm xuống, lắc đồng bạn đầu đang chảy máu.

Tiếng bước chân dày đặc vang lên, hai đầu ngõ đột nhiên toát ra hơn hai mươi huynh đệ Hắc Kỳ hội.

Bọn họ trong tay cầm mâu trúc, côn sắt cùng thái đao, vẻ mặt đầy dữ tợn.

Hai hán tử lưu lại thấy thế, lập tức xách đao đứng dậy.

Bọn họ lưng tựa lưng, đã không còn sự kiêu ngạo vừa rồi, trên mặt tràn đầy nét kinh ngạc.

“Người đâu mau tới!”

“Ai mau tới đây!”

Hai người bọn họ lạc đàn, đối phương lại có hơn hai mươi người, bọn họ bắt đầu hét toáng lên.

“Đập nát bọn hắn!”

Chỉ nghe một tiểu đầu mục Hắc Kỳ hội quát một tiếng, huynh đệ Hắc Kỳ hội giơ mâu trúc liền xông lên.

“Răng rắc!”

Hán tử vung trường đao, chém đứt hai cây mâu trúc đâm về phía mình.

“Phập!”

“A!”

Nhưng bọn họ còn chưa kịp thu đao, lại có hai cây mâu trúc trực tiếp đâm vào thân thể hắn.

Mâu trúc đâm ra, dùng sức vặn, sau đó rút ra.

Hán tử kia ôm vết thương trào máu của mình, đặt mông ngồi ở trên mặt đất.

“Ầm!”

Có huynh đệ Hắc Kỳ hội vác búa sắt lao lên, một phát búa sắt nện xuống, đầu vỡ toang.

Hai hán tử không chút hồi hộp bị giết chết ở trong ngõ này.

“Con mẹ nó!”

“Giết bọn hắn!”

Đồng bạn hán tử nghe được động tĩnh đến rất nhanh.

Nhưng bọn họ nhìn thấy là một đám người vây quanh huynh đệ của bọn họ đang chém loại.

“Té thôi!”

Nhìn thấy hơn mười hán tử đến tiếp viện, huynh đệ Hắc Kỳ hội ai cũng như con thỏ kinh hãi, chui vào tiểu viện nhà nông chạy, để lại ba thi thể be bét máu thịt.

Khi huynh đệ Hắc Kỳ hội co cưa với hán tử, tòa nhà phú hộ bên kia chiến đấu đã tiến vào thời điểm gay cấn.

Thương vong thật lớn đã khiến Nhạc Định Sơn vị giáo úy đại nhân này có chút hổn hển.

Bên ngoài Hắc Kỳ hội đánh lén cùng bắn trộm làm nhân thủ của bọn họ phân tán không ít.

Mà bên này lại chậm chạp không đánh vào được tòa nhà phú hộ, hắn tỏ ra rất nôn nóng.

Thời gian kéo dài càng lâu, đối với hắn càng bất lợi.

“Húc tiếp!”

“Lão tử không tin, không đập vỡ được cái mai rùa này!”

Bọn Nhạc Định Sơn tiến công đối với tòa nhà của phú hộ hiệu quả rất nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment