Chương 605: Thiên sứ (2)
Chương 605: Thiên sứ (2)
“Các vị huynh đệ, Triệu Khôn tên khốn kiếp này cứ uống rượu vào, liền không biết nói ai là ai nữa, tính tình này của hắn, các ngươi đừng nghe hắn nói hươu nói vượn!”
Cố Nhất Chu gọi mọi người nói: “Mọi người uống rượu, dùng bữa.”
Các giáo úy trải qua giáo úy Nhạc Định Sơn, Triệu Khôn ầm ĩ như vậy, giờ phút này nào còn có tâm tư uống rượu dùng bữa.
Tuy đầy bàn đều là món ngon, nhưng bọn họ lại thấy nhạt như nước ốc.
Bọn họ đang lo lắng cho tiền đồ vận mệnh của mình.
Cố Nhất Chu ở lúc uống rượu dùng bữa với mọi người, giáo úy Triệu Khôn vừa rồi bị mắng đi ra ngoài lại tới trong một quân trướng cách đó không xa.
“Các ngươi vào đi.”
Triệu Khôn phân phó một câu đối với vài người mặc quan bào Đại Chu sớm đã chờ ở nơi này.
“Rõ.”
Mấy người này sau khi sửa sang lại mũ áo một phen, liền sải bước đi về phía trung quân đại trướng.
“Đô đốc đại nhân, người đế kinh tới.”
Cố Nhất Chu đang cụng chén với giáo úy Phi Hùng doanh Lưu Vân, thân vệ đi vào trung quân đại trướng, hướng về Cố Nhất Chu bẩm báo.
Người đế kinh tới?
Tất cả mọi người đều im lặng xuống.
Đông Nam Tiết Độ phủ bọn họ trên danh nghĩa thuộc về triều đình Đại Chu.
Nhưng trên thực tế mọi người đều biết, triều đình này chỉ là bài trí mà thôi.
Nhưng bài trí thì bài trí, bây giờ còn chưa ai dám làm chim đầu đàn, đứng ra tự lập làm vương.
“Mau mau cho mời.”
Đô đốc Cố Nhất Chu nghe vậy, lập tức đứng dậy, chủ động đón chào.
Các giáo úy đều buông chén rượu bát đũa xuống, đi theo Cố Nhất Chu chuẩn bị nghênh đón.
Tốt xấu gì là người của triều đình, cấp bậc lễ nghĩa bọn họ nên có vẫn phải có.
Nhưng chưa chờ bọn họ rời khỏi chỗ ngồi, vài người mặc quan bào Đại Chu đã ở dưới thân vệ dẫn dắt, đi vào trung quân đại trướng.
“Vị nào là đô đốc Tuần Phòng quân Cố Nhất Chu?”
Một quan viên cầm đầu nhìn lướt qua mọi người, lập tức mở miệng hỏi.
“Ta là đô đốc Tuần Phòng quân Cố Nhất Chu.”
Cố Nhất Chu cất bước tiến lên, lập tức muốn quỳ xuống bái kiến: “Không biết thiên sứ đến Tuần Phòng quân chúng ta, chưa tiếp đón từ xa, còn xin thiên sứ thứ tội.”
“Cố đô đốc, mời đứng lên.”
Quan viên này làm động tác nâng đỡ Cố Nhất Chu một cái, giải thích: “Chúng ta lần này là phụng mệnh triều đình, bí mật đến Đông Nam Tiết Độ phủ, vì thế, chưa báo cho biết trước, người không biết không trách.”
Giáo úy Phi Hùng doanh Lưu Vân nhìn mấy quan viên triều đình đột nhiên toát ra này, sắc mặt lúc sáng lúc tối.
“Các vị huynh đệ, mau tới bái kiến thiên sứ.”
Cố Nhất Chu gọi các giáo úy tiến lên bái kiến, mọi người nghe lệnh thuận theo.
Triều đình phái người bí mật đến Tuần Phòng quân, một đám giáo úy cũng không dám nhiều lời, chỉ là xem Cố Nhất Chu cùng thiên sứ nói chuyện với nhau, bọn họ ngồi tiếp bên cạnh.
Cố Nhất Chu cùng mấy quan viên triều đình phái tới sau khi hàn huyên vài câu, lập tức phân phó bỏ đi cơm thừa canh cặn, một lần nữa bố trí tiệc, coi như tẩy trần cho thiên sứ.
Mấy quan viên triều đình này tuy vẻ mặt tương đối kiêu căng, nhưng nói chuyện trái lại cũng khách khí.
Uống rượu nhắm đồ được một lát, Cố Nhất Chu lúc này mới một lần nữa buông xuống bát đũa.
“Không biết thiên sứ bí mật đến Tuần Phòng quân ta, là vì chuyện gì?” Cố Nhất Chu trước mặt mọi người, trực tiếp mở miệng hỏi.
Các giáo úy đều vểnh tai, cũng tò mò không thôi.
Đông Nam Tiết Độ phủ đã sớm bền chắc như thép, triều đình đối với nơi này hầu như không có cảm giác tồn tại gì nữa.
Nhưng bây giờ triều đình lại bí mật phái ra mấy quan viên tới đây, đây là ý gì?
“Cố đô đốc, chúng ta bí mật tới đây, tự nhiên là có việc.”
Quan viên dẫn đầu sau khi nhìn mọi người một lần, hắn đứng dậy, nghiêm trang từ trong lòng lấy ra một túi văn sách gói ghém kỹ lưỡng.
“Đô đốc Tuần Phòng quân Cố Nhất Chu nghe chỉ!”
Mọi người không ngờ trong tay mấy quan viên này thế mà có thánh chỉ của hoàng đế Đại Chu, bọn họ đều vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Bọn họ hướng ánh mắt về phía Cố Nhất Chu.
“Mau đi chuẩn bị hương án lư hương” Cố Nhất Chu lập tức phân phó: “Mang quan bào của ta tới.”
“Cố đô đốc, đây là bí chỉ của bệ hạ, tất cả giản lược.”
Quan viên kia lập tức ngăn trở lưu trình chuẩn bị tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị dâng hương tiếp chỉ của Cố Nhất Chu.
Cố Nhất Chu nghe vậy, lập tức quỳ xuống đất, chuẩn bị tiếp chỉ.
Một đám giáo úy thấy Cố Nhất Chu cũng đã quỳ gối, cũng đều lục tục kéo bàn ra, quỳ gối xuống đất.
“Nghĩ có Đông Nam Tiết Độ phủ đô đốc Tuần Phòng quân Cố Nhất Chu, dũng mãnh thiện chiến, trung hiếu lưỡng toàn, rất được lòng trẫm, lập tức sắc phong Cố Nhất Chu làm Phiêu Kỵ đại tướng quân, thống ngự các quân đông nam, khâm thử.”
“Thần, Cố Nhất Chu, tạ chủ long ân!”
“Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Cố Nhất Chu sau khi nghe xong thánh chỉ của quan viên tuyên chỉ, hô to vạn tuế, lúc này mới từ trong tay quan viên tuyên chỉ, cung kính tiếp nhận thánh chỉ.
“Cố đô đốc, không, Cố đại tướng quân, chúc mừng nha.”
“Nhận được bệ hạ nâng đỡ, Cố Nhất Chu ta nhất định máu chảy đầu rơi, đền đáp triều đình!”
“Bệ hạ còn có khẩu dụ cho ngươi.”
Ở sau khi chúc mừng, quan viên tuyên chỉ lại mở miệng.