Chương 820: Gà chó lên trời (1)
Chương 820: Gà chó lên trời (1)
Ngoài trấn thủ phủ Tứ Thủy huyện, đứng đầy binh sĩ Tuần Phòng quân mặc áo giáp, cầm binh khí, ngoài ra, còn có một chút vệ binh Tiết Độ phủ lạ mặt.
Trong phòng làm việc Tiết Độ phủ, Trương Vân Xuyên, Chu Hào... một đám cao tầng Tuần Phòng quân đang vẻ mặt thoải mái thấp giọng tán gẫu.
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, đô đốc Tuần Phòng quân Lê Tử Quân trên mặt tràn đầy nụ cười đi cùng một quan viên khuôn mặt cương nghị tiến vào trong phòng làm việc.
“Ta giới thiệu cho các vị một phen, vị này là đặc sứ Hà đại thống lĩnh Tiết Độ sứ đại nhân phái tới ủy lạo Tuần Phòng quân ta!”
Lê Tử Quân sau khi đứng lại, giới thiệu cho mọi người thân phận của quan viên này.
Đặc sứ Hà Khánh hướng về mọi người ôm quyền, nói: “Tuần Phòng quân một lần này đánh thắng trận, Tiết Độ sứ đại nhân rất cao hứng, đặc biệt phái ta đến thăm các huynh đệ Tuần Phòng quân.”
Hà Khánh xuất thân binh nghiệp, bây giờ đảm nhiệm hộ vệ thống lĩnh của Tiết Độ sứ Giang Vạn Thành.
Hắn nói chuyện cũng không giống quan văn nho nhã như vậy, ngược lại dứt khoát lưu loát, nhất thời thắng được hảo cảm của đám người Trương Vân Xuyên.
Mọi người sau khi chào hỏi nhau, lúc này mới đều ngồi xuống.
“Tiết Độ sứ đại nhân nói, có công tất thưởng, có tội tất phạt.”
“Một lần này các ngươi đánh thắng trận, phấn chấn lòng quân sĩ khí Đông Nam Tiết Độ phủ ta, cho nên Tiết Độ sứ đại nhân đối với Tuần Phòng quân các ngươi cũng có thăng chức ban thưởng.”
Hà Khánh sau khi nhìn quét một vòng mọi người ngồi thẳng tắp, vẫy tay với tùy tùng, mấy tùy tùng nâng rương sơn đỏ đi vào phòng làm việc.
Sau khi rương sơn đỏ được mở ra, lộ ra từng xấp ngân phiếu cùng ủy dụ bên trong.
Nhìn thấy đồ trong rương, vẻ mặt mọi người đều có chút hưng phấn.
Bọn họ ở trên chiến trường liều mạng, đơn giản vì thăng quan phát tài, để cuộc sống của mình tốt hơn.
Một lần này đặc sứ Hà Khánh tới đây, chính là tuyên bố thăng chức ban thưởng.
“Khụ khụ!”
Hà Khánh lấy ra một phần danh sách bổ nhiệm, tuyên đọc trước mặt mọi người.
“Đô đốc Tuần Phòng quân Lê Tử Quân túc trí đa mưu, thống ngự binh mã đánh chết lượng lớn phản quân, bắt đầu từ hôm nay đảm nhiệm đại đô đốc Tuần Phòng quân!”
Lê Tử Quân tuy đã sớm từ trong thư nhà đạt được tin tức này.
Nhưng nghe được Hà Khánh trước mặt mọi người tuyên bố thăng nhiệm mình làm đại đô đốc Tuần Phòng quân, hắn vẫn rất cao hứng.
Cái này nói rõ chiến tích của mình là được Tiết Độ sứ đại nhân tán thành.
Lúc trước từ Tiễu Tặc sứ bị cách chức xuống, hắn có một thời gian sinh ra hoài nghi đối với năng lực của mình.
Mà bây giờ, mình thăng nhiệm thành đại đô đốc Tuần Phòng quân, tuy so ra kém Tiễu Tặc sứ ban đầu, đối với hắn mà nói, cũng là một sự ủng hộ thật lớn.
“Lê đại đô đốc, chúc mừng chúc mừng nha.”
Hà Khánh sau khi tuyên đọc xong, đưa văn sách cho Lê Tử Quân, lại mang ấn tín cùng nhau giao cho hắn, chúc mừng đối với hắn.
Tuần Phòng quân là Đông Nam Tiết Độ phủ tự tiện xây dựng, cũng không được triều đình Đại Chu thừa nhận.
Tuy tuyên bố với bên ngoài là vì diệt phỉ mà điều động Tuần Bộ doanh các nơi xây dựng một quân đội mang tính lâm thời, nhưng trên thực tế bây giờ Giang Vạn Thành lại từng bước chuẩn bị sửa nó thành quân đội thường trực.
Cho nên bây giờ các phương diện đều đang tiếp cận quân chính quy, tuy không được bên ngoài thừa nhận, nhưng ở nội bộ Đông Nam tiết độ phủ, địa vị lại đang không ngừng tăng lên.
Lê Tử Quân vị đại đô đốc này sau khi khách sáo hướng phía Hà Khánh tỏ vẻ cảm tạ, bày tỏ lòng trung thành một phen đối với Tiết Độ sứ đại nhân, lúc này mới nhận ấn tín quan phục, xoay người ngồi xuống.
Hà Khánh ngay sau đó liền lại lấy ra một phần ủy dụ, tuyên bố Tiết Độ sứ bổ nhiệm Trương Vân Xuyên thăng nhiệm làm phó tướng Tuần Phòng quân, kiêm nhiệm Trần Châu Trấn Thủ sứ.
Trương Vân Xuyên sau khi nghe vậy, cố gắng bình ổn lại sự kích động trong lòng, đứng lên.
Hắn ở một thời không khác chỉ là tiểu nhân vật tầng dưới chót lăn lộn trong xã hội, vì một ngày ba bữa mà bôn ba.
Nhưng bây giờ hắn đã từng bước thích ứng thời không tàn khốc này, hơn nữa từng bước một đi về phía cao tầng Đông Nam Tiết Độ phủ.
Tuy hắn cảm giác mỗi một bước đều như giẫm trên miếng băng mỏng, nhưng bây giờ được tấn thăng làm phó tướng, hơn nữa đảm nhiệm Trần Châu Trấn Thủ sứ, loại tâm tình vui sướng đó là không thể dùng từ ngữ để biểu đạt.
Điều này làm hắn vừa phấn chấn, vừa có chút sợ hãi.
Cao hứng là mình trở thành đại nhân vật tay nắm quyền thế, sợ hãi là mình về sau một khi đi sai một bước, sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng.
Dù sao ở nơi cao không khỏi bị lạnh.
Hắn vị trí cao, người để ý hắn cũng liền nhiều, không thể tránh khỏi phải cuốn vào vòng xoáy quyền lực của Đông Nam Tiết Độ phủ, cuốn vào trong ván cờ quyền lực của Đại Chu.
Cái này đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ là một khảo nghiệm mới, nếu làm không tốt sẽ thân bại danh liệt, chết không có chỗ chôn.
“Cảm tạ Tiết Độ sứ đại nhân tín nhiệm cùng coi trọng, xin Hà đại thống lĩnh chuyển lời Tiết Độ sứ đại nhân, Trương Đại Lang ta sẽ thề sống chết nguyện trung thành Tiết Độ sứ đại nhân, thề sống chết bảo vệ Đông Nam Tiết Độ phủ!”